Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 52

Cập nhật lúc: 2024-08-17 21:20:29
Lượt xem: 30

Nói đến cuối cùng, anh ngượng ngùng cười với Diệp Tương.

Diệp Tương bưng cốc trà sữa nhiệt độ thường lên nhấp một ngụm, nhiệt độ vừa phải.

“Tớ không để ý,” cô lắc đầu, ngẩn người nhìn anh một lúc, sau đó dời mắt, “Tớ bỏ uống lạnh rồi.”

Trong quán trà sữa chỉ có tiếng nhạc nền du dương, hai vị khách duy nhất đều im lặng không nói, ngồi đối diện nhau uống trà sữa.

Thực ra Kinh Vân Phi đã sớm hối hận vì hành động bốc đồng gửi tin nhắn cho Diệp Tương vào hôm qua.

Anh hẹn cô ra ngoài, không phải vì chuyện của anh và Lục Văn Quân.

Anh bị khùng rồi.

“Thực ra tớ không ngờ cậu lại đồng ý ra ngoài, đã hai năm không gặp, vừa nãy nhìn thấy cậu, tớ còn suýt nữa không nhận ra.”

Nhưng cũng không sao, cứ coi như bạn học cũ gặp mặt, tụ tập một chút cũng tốt, anh đổi chủ đề là được.

Nhưng điều anh không ngờ tới là, anh không mở lời, không có nghĩa là Diệp Tương đã quên chuyện này.

Uống được nửa cốc trà sữa, Diệp Tương đã thấy hơi ngán, nhưng Kinh Vân Phi vẫn chưa đi vào vấn đề chính, cô chỉ đành tiếp tục uống.

Nhưng cô thực sự không uống nổi nữa.

“Cậu vẫn giống như trước.”

Cô nhìn nghiêng mặt Kinh Vân Phi.

Đường nét rõ ràng, ngũ quan tuấn tú, đúng chuẩn nam thần thanh xuân vườn trường trong phim thần tượng, chỉ là đáy mắt lại ẩn chứa vẻ mệt mỏi sâu sắc, quầng thâm nhạt màu dưới mắt khiến anh trông có vẻ tiều tụy.

Xem ra anh và Lục Văn Quân quả nhiên không được như ý.

Nhưng cô sẽ không vì vậy mà cảm thấy vui vẻ.

“Cậu và Lục Văn Quân làm sao vậy?” Khi nhắc đến cái tên này, Diệp Tương ngạc nhiên phát hiện, dường như cô không còn đau lòng như trong tưởng tượng, “Hôm qua cậu dường như có rất nhiều lời muốn nói, bây giờ có thể nói rồi.”

Cô cứ nhìn anh như vậy, ánh mắt dịu dàng mà kiên định, mang đến cho người ta cảm giác đáng tin cậy khó tả.

Trước đây đều là Kinh Vân Phi kéo cô ra khỏi những cảm xúc tiêu cực, hết lần này đến lần khác, khiến Diệp Tương từ một cô gái nhạy cảm, dễ khóc trở nên mạnh mẽ hơn.

Vì vậy, cho dù không thể trở thành người yêu, cô cũng không thể ích kỷ quên đi sự giúp đỡ của anh, ngoảnh mặt làm ngơ khi anh gặp khó khăn.

Kinh Vân Phi sững người, dường như không ngờ Diệp Tương lại thẳng thắn như vậy.

Anh nhanh chóng dời mắt khỏi ánh mắt của cô, cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm mặt bàn.

“Cũng không có gì để nói…”

Chỉ là sự khác biệt giữa hiện thực và tưởng tượng quá lớn, khiến anh nhất thời không thể chấp nhận được.

Anh cảm thấy nói ra Diệp Tương cũng sẽ không tin, đã hai năm trôi qua, anh vậy mà vẫn chưa trở thành người yêu của Lục Văn Quân.

Rõ ràng hai người học cùng trường, lại là thanh mai trúc mã, theo lý mà nói, sau khi anh trở về, hẳn là sẽ nhanh chóng ở bên nhau.

Nhưng sự thật không phải như vậy.

Mặc dù ngày nào cũng gặp mặt, nhưng anh luôn cảm thấy Lục Văn Quân lúc gần lúc xa, khiến anh không thể nào nắm bắt được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-52.html.]

Cô không đồng ý, nhưng cũng không từ chối thiện chí của anh.

Anh chưa bao giờ giỏi che giấu suy nghĩ của mình, sau khi nghi ngờ về mối quan hệ của hai người, anh đã thẳng thắn hỏi đối phương, có phải đang coi anh là lốp dự phòng hay không?

Lục Văn Quân lập tức rơi nước mắt, nói ngoài anh ra, cô còn thân thiết với người con trai nào khác? Chỉ là hai người xa nhau ba năm, cô nhất thời chưa quen mà thôi.

Kinh Vân Phi bỗng nhiên không còn muốn truy hỏi đến cùng nữa.

Anh cảm thấy có chút mệt mỏi.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lục Văn Quân nói rất chân thành, nhưng Kinh Vân Phi lại cảm thấy, nếu thật sự thích một người, hẳn là sẽ không như vậy.

Anh thậm chí còn không phân biệt được rốt cuộc mình theo đuổi Lục Văn Quân là vì thật sự thích cô, hay là vì không thể nào quên được cuộc sống vô lo vô nghĩ, tự do tự tại thời cấp hai.

Lúc đó, anh và Lục Văn Quân là lớp trưởng và lớp phó, thành tích luôn luân phiên đứng nhất nhì, hơn nữa lại quen biết từ nhỏ, thanh mai trúc mã, đi học về đều cùng nhau, các bạn trong lớp đều trêu chọc, tưởng rằng hai người đang yêu đương.

Ngay cả bố mẹ hai bên cũng không phản đối việc hai người tiếp xúc.

Trong hoàn cảnh như vậy, Kinh Vân Phi vô hình chung bị gán cho một định kiến rằng trong cuộc đời này chỉ có thể có Lục Văn Quân.

Cho đến khi bố mẹ ly hôn, anh theo mẹ về quê.

Sau khi xa nhau, anh và Lục Văn Quân ít liên lạc hơn rất nhiều, nhưng Kinh Vân Phi vẫn nhớ lời nói đùa của người lớn hai bên, và vẻ mặt đỏ bừng, nhưng không hề phản bác của Lục Văn Quân.

Ở nơi ở mới, anh đã kết bạn với những người bạn còn tốt hơn so với thời còn học ở trường dành cho con nhà giàu, nhưng lại chưa từng tiếp xúc với bất kỳ cô gái nào thời cấp ba.

Anh cũng không biết mình đang làm gì.

Giống như đang duy trì một lời hứa có lẽ đã bị lãng quên từ lâu, cũng có thể là bản thân anh không hứng thú với con gái.

Cho đến ngày mưa bão hôm đó, một bóng hình nhỏ bé, đơn độc xuất hiện trong tầm mắt anh.

Anh nghe thấy cô gọi điện thoại.

Có lẽ chính cô cũng không biết, sau khi nghe thấy anh nói mình bị bỏ quên ở trường, không ai đón trong ngày mưa bão, cô lập tức đỏ hoe vành mắt, giống như một chú thỏ nhỏ đáng thương với đôi mắt đỏ hoe.

Càng không thể biết được, sau khi bị anh nhét vào tay một chiếc ô, đôi mắt ngập tràn kinh ngạc và cảm kích khi cô nhìn anh, xinh đẹp hệt như những vì sao trên bầu trời đêm.

Cô gái nhỏ hướng nội và trầm lặng - Đó là ấn tượng đầu tiên của anh về cô.

Cho đến tận bây giờ, anh vẫn không hiểu tại sao lúc đó mình lại muốn kết bạn với Diệp Tương.

Là vì bữa sáng quá ngon? Hay là dáng vẻ rạng rỡ khi cô cười khiến anh có cảm giác thành tựu?

Nhưng những điều này đều không còn quan trọng nữa.

Bởi vì điều tồi tệ nhất đã xảy ra, Lục Văn Quân sau khi biết chuyện anh muốn quay về, đã nói muốn thử bắt đầu lại với anh, mà ngay ngày hôm sau, Diệp Tương lại tỏ tình với anh.

Anh không thể xác định được nếu Lục Văn Quân nói muộn một ngày hoặc Diệp Tương nói sớm một ngày thì kết quả sẽ khác biệt như thế nào.

Nhưng anh biết rõ, mình không thể giống như bố, vừa cho hai người phụ nữ hy vọng, lại vừa làm tổn thương hai người phụ nữ.

Lần buông thả cuối cùng, là mượn danh nghĩa rủ cả lớp đi chơi để thông báo cho Diệp Tương.

Nhưng anh đã đợi cô từ chiều đến tận khuya mà không thấy cô đến.

 

Loading...