Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 195

Cập nhật lúc: 2024-08-20 16:00:14
Lượt xem: 11

Diệp Tương đã quyết định rồi thì gần như không có khả năng thay đổi.

Cho dù Thịnh Lẫm có không tình nguyện thế nào thì sự việc cũng đã như vậy.

Mấy ngày liên tiếp, mỗi khi Diệp Tương và Khương Doanh dẫn Thịnh Lẫm đi ăn cơm, cậu ta đều bày ra vẻ mặt mà Diệp Tương không thể hiểu nổi.

Tuy nhiên, Diệp Tương không hiểu không có nghĩa là Khương Doanh không hiểu. Cô chỉ hỏi hai câu là đã đại khái nắm được ngọn ngành câu chuyện.

Suy nghĩ một chút, cô đưa ra lời khuyên chân thành cho Thịnh Lẫm: “Hay là gần đây em đừng ăn cơm cùng bọn chị nữa, chẳng phải em nhìn thấy Diệp Tương là trong lòng khó chịu sao?”

Thịnh Lẫm còn tưởng rằng cô thật lòng quan tâm mình, cảm động nói: “Thực ra em cũng ổn mà.”

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Khương Doanh xua tay: “Không không không, em không hiểu ý chị.”

Thịnh Lẫm: “Vậy ý chị là gì?”

Khương Doanh nói: “Ăn cơm cùng một người cứ lạnh lùng như vậy, hơi mất hứng.”

Thịnh Lẫm: “?”

Cậu ta bị sự đối xử tàn nhẫn của Khương Doanh làm cho choáng váng.

Khương Doanh nói: “Bọn chị ăn cơm cũng cần tâm trạng tốt chứ.”

Thịnh Lẫm im lặng hồi lâu mới nói: “Em chỉ là sẽ không cười nói vui vẻ khi ăn cơm cùng hai chị nữa thôi, bình thường hai chị cần em chạy việc vặt, lấy chuyển phát nhanh, em làm không tốt bằng người khác sao?”

Khương Doanh nghĩ ngợi, quả thật là như vậy, có được thứ gì thì phải chịu đựng thứ đó.

Cô và Diệp Tương còn rất nhiều kiện hàng chưa nhận, vẫn cần đến Thịnh Lẫm, cô quyết định tạm thời nhẫn nhịn cậu ta thêm một thời gian nữa.

Tuy nhiên…

“Thịnh Lẫm, thật ra chị có chuyện muốn nói với em.”

Trong lòng Thịnh Lẫm dâng lên dự cảm chẳng lành: “Không phải lời hay ý đẹp thì thôi khỏi nói.”

Cậu ta thật sự sợ Khương Doanh rồi.

Lúc trước học cấp 3, sao cậu ta không phát hiện ra Khương Doanh lại độc mồm độc miệng như vậy nhỉ?

Khương Doanh nào quan tâm cậu ta: “Chị thấy em hơi giống kiểu người mà trên mạng hay nói, là kiểu vợ yêu 'não tình yêu'() mặt lạnh giặt quần lót ấy, hahaha.”

() Não tình yêu: ám chỉ người lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương.

Mặt Thịnh Lẫm đen xì.

Rõ ràng lúc cậu ta đi lấy chuyển phát nhanh cho Diệp Tương, đưa đến tận dưới lầu còn cười toe toét mà!

Thời gian trôi qua từng ngày, đối với những sinh viên năm nhất như Thịnh Lẫm mà nói, quãng thời gian huấn luyện quân sự cực khổ rốt cuộc cũng sắp kết thúc.

Theo truyền thống hàng năm của trường Đại học Hãn Hải, sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, trước khi diễn ra giải bóng rổ, khoảng thời gian này sẽ tổ chức Đại hội thể thao mùa thu.

Diệp Tương chẳng mong chờ gì hoạt động này, những hoạt động khác cô đều sẵn lòng tham gia, duy chỉ có thể dục thể thao là cô có thể trốn được thì trốn.

Chiều thứ sáu, sau khi tiết học cuối cùng kết thúc, lớp trưởng tìm đến cô. Nhớ đến lúc Diệp Tương nhiệt tình giúp đỡ mọi người chuyển sách lúc khai giảng, anh ta mở lời bằng cách khen ngợi cô trước: “Bạn học Diệp Tương, tôi luôn cảm thấy cậu là người rất nhiệt tình, Đại hội thể thao mùa thu hàng năm của trường chúng ta, đội nữ luôn thiếu người, cậu xem…”

Diệp Tương nhớ đến năm học lớp 11, lớp trưởng cũng dùng cách này dụ dỗ cô đăng ký thi nhảy sào nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-195.html.]

Lúc đó cô hoàn toàn không nhảy qua được, không những vậy còn bị bong gân.

Nghỉ ngơi cả năm lớp 12, không ngờ lớp trưởng lại nhắm vào cô.

Diệp Tương cúi đầu, kéo Khương Doanh định chuồn đi.

Lớp trưởng cười tủm tỉm chặn đường hai người: “Còn bạn học Khương Doanh? Cậu cũng suy nghĩ một chút nhé?”

Khương Doanh liếc anh ta một cái, nói thẳng: “Tôi đến kỳ kinh nguyệt rồi, không vận động được.”

Đồ bỏ đi trong lĩnh vực thể thao thường xuất hiện theo bầy đàn, Khương Doanh cũng chẳng khá hơn Diệp Tương là bao.

Lời từ chối của Khương Doanh quá mức kinh thế hãi tục, mặt lớp trưởng đỏ bừng, không dám hỏi cô nữa.

Vẫn là bạn học Diệp Tương dễ nói chuyện hơn, vẫn còn khả năng thương lượng.

“Suy nghĩ kỹ đi bạn học Diệp Tương, tôi cũng hết cách rồi, chúng ta chỉ cần tìm đủ người, đủ số lượng tham gia là được, cậu đạt giải gì không quan trọng.”

Diệp Tương vẫn lắc đầu.

Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, mỗi lần nhớ lại cô vẫn thấy mất mặt, thà rằng cô đi khuân vác đồ đạc sắp xếp hội trường, mệt một chút cũng không sao.

“Haizz,” lớp trưởng thở dài, bầu không khí nhất thời rơi vào bế tắc: “Thật sự không tham gia?”

“Không tham gia.” Diệp Tương trả lời dứt khoát.

“Cho cậu suất kết nạp Đảng năm nay, thế nào?” Diệp Tương là người có công lớn trong lớp, người đâu cần đến đấy, cho một suất kết nạp Đảng cũng không phải chuyện gì to tát.

Diệp Tương do dự một chút.

“…Không tham gia.” Có hay không cũng không ảnh hưởng gì nhiều, cô thật sự không muốn tham gia.

“Cho cậu điểm cộng phần thi đua khen thưởng và điểm rèn luyện thường xuyên?”

“Không… cần đâu.”

Lớp trưởng tung ra đòn sát thủ: “Nói thật với cậu nhé, ngành của chúng ta muốn tìm được công ty tốt để đi thực tập rất khó, cậu cũng biết mà, đúng không?”

Diệp Tương gật đầu, tò mò muốn biết anh ta muốn nói gì.

Vì muốn đủ người tham gia mà lớp trưởng cũng liều mạng rồi: “Tôi nghe giảng viên nói, trường chúng ta đang bàn bạc hợp tác với công ty cổ phần nổi tiếng ở thành phố A là Duy Quang Truyền thông, thời gian thực tập sẽ nhận một bộ phận sinh viên ưu tú của trường chúng ta đến đó thực tập, nếu cậu định ở lại thành phố A thực tập, suất của lớp chúng ta, tôi sẽ nói chuyện với giảng viên để giành cho cậu một suất.”

Lần này Diệp Tương không từ chối ngay lập tức.

Cô đang suy nghĩ, rốt cuộc là lợi nhiều hơn hại, hay là hại nhiều hơn lợi.

Khương Doanh khịt mũi coi thường: “Đi thực tập ở đâu mà chẳng phải thực tập?”

Chuyện này cũng có thể coi là phúc lợi sao?

Nhưng cô đã bỏ qua một điều, nhà cô tự kinh doanh, điều kiện kinh tế dư dả, mối quan hệ rộng rãi, nhưng đối với những người bình thường như Diệp Tương mà nói, có thể đến Duy Quang Truyền thông thực tập là một cơ hội mạ vàng rất tốt.

Sau này khi tìm việc, kinh nghiệm thực tập này cũng sẽ là một điểm cộng sáng chói trong hồ sơ xin việc.

Quả thực là lợi ích mà Diệp Tương cần.

Hơn nữa, ngoài khía cạnh này, Diệp Tương còn nghĩ đến chuyện đã hứa với hệ thống.

 

Loading...