Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 166

Cập nhật lúc: 2024-08-20 14:12:31
Lượt xem: 9

Quả nhiên, những lời Lý Nhã Tĩnh nói tiếp theo không phải là những gì Diệp Tương muốn nghe.

"Cả phòng bọn em đều thích anh không phải là nói đùa đâu", Lý Nhã Tĩnh dừng một chút, liếc nhìn Diệp Tương, sau đó mỉm cười nói, "Trong đó tất nhiên cũng bao gồm cả Diệp Tương."

"Lý Nhã Tĩnh!" Diệp Tương lạnh lùng gọi tên cô ta, cố gắng ngăn cản cô ta tiếp tục nói.

Nhưng Lý Nhã Tĩnh không biết là không hiểu ý cô, hay là hiểu nhưng giả vờ không hiểu, nói đúng hơn là cô ta căn bản không để Diệp Tương vào mắt.

Thậm chí cô ta còn được nước lấn tới, ngữ tốc càng lúc càng nhanh.

"Lúc đó sau khi đêm hội chào tân kết thúc, cô ấy còn nói trong phòng bọn em rằng, học trưởng Lục giống như nam chính bước ra từ phim thần tượng, vừa lịch lãm vừa tài hoa, không biết bạn gái của học trưởng phải ưu tú đến mức nào mới có thể..."

Lý Nhã Tĩnh chưa kịp nói hết câu, Diệp Tương đã trực tiếp cắt ngang lời cô ta.

Diệp Tương cảm thấy mình chưa bao giờ có lúc nào xấu hổ như lúc này.

Lời nói đùa vui vẻ giữa những người chị em từng là minh chứng cho tình bạn, giờ phút này lại bị cô ta không chút kiêng dè mang ra nơi công cộng, trở thành công cụ để lấy lòng một người đàn ông khác.

Diệp Tương cảm thấy, đã không cần thiết phải nể mặt Lý Nhã Tĩnh nữa.

"Thay vì nói tôi thích Lục Nhất Hằng như thế nào, chi bằng cô trực tiếp bày tỏ lòng ái mộ của mình với anh ấy, hà cớ gì phải lôi tôi ra làm chủ đề cho hai người nói chuyện", Diệp Tương tức giận, lời nói như đ.â.m thẳng vào chỗ đau của Lý Nhã Tĩnh.

"Nếu tôi nhớ không lầm, người đầu tiên nhắc đến chủ đề này là cô, cũng là người luôn nói yêu Lục Nhất Hằng từ cái nhìn đầu tiên, luôn khen anh ấy tốt đẹp như thế nào, chúng tôi chỉ thuận miệng phụ họa theo lời cô vài câu. Còn về việc bàn luận bạn gái của Lục Nhất Hằng sẽ là người như thế nào, chẳng lẽ người tò mò nhất không phải là cô sao?"

"Cô có tư cách gì lấy chuyện riêng của bạn cùng phòng ra làm chuyện phiếm?"

"Lý Nhã Tĩnh, cô không tìm được chủ đề nào khác để nói nữa sao? So với việc bàn tán về người khác, tôi thấy lấy bản thân mình ra làm chủ đề chắc chắn sẽ thú vị hơn."

Đôi mắt cô long lanh nước vì tức giận, giống như viên ngọc bích được ngâm trong dòng suối lạnh.

Vì đeo khẩu trang nên nói chuyện không tiện, Diệp Tương liền tháo khẩu trang xuống.

Gương mặt thanh lệ ửng hồng hiện ra trước mặt hai người.

Lý Nhã Tĩnh bị Diệp Tương nói cho đỏ mặt tía tai.

Có Lục Nhất Hằng ở đây, ban đầu cô ta còn muốn biện minh cho mình vài câu, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Diệp Tương, cô ta sững sờ tại chỗ.

Trong ấn tượng của cô ta, Diệp Tương vẫn là cô gái có ngoại hình bình thường, thậm chí có thể nói, việc cô ấy thích ai chính là một loại với cao không tới đối với người đó.

Thế nhưng với dung mạo hiện tại của cô, khi đứng bên cạnh Lục Nhất Hằng cũng không hề kém cạnh, thì những lời cô ta chưa kịp nói ra hoàn toàn trở thành trò cười.

Lý Nhã Tĩnh ấp úng không nói được lời nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-166.html.]

"Bạn gái của tôi sẽ là người như thế nào", Lục Nhất Hằng khẽ nheo mắt, nhìn về phía Diệp Tương, "Trước đây có lẽ tôi không biết đáp án, nhưng bây giờ... Có lẽ tôi đã có câu trả lời rồi."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Sau đó, anh ta nói với Lý Nhã Tĩnh: "Nhưng dù thế nào, cũng sẽ không phải là người như em."

Lý Nhã Tĩnh như bị giáng một đòn mạnh, đầu óc choáng váng hồi lâu mới hiểu được Lục Nhất Hằng vừa nói gì với mình.

Mỗi cô gái đều ít nhiều có những mơ mộng.

Mà cô ta vừa vào đại học đã bị Lục Nhất Hằng thu hút.

Sự thu hút này không có nghĩa là cô ta nhất định phải ở bên anh ta, gia thế đối phương giàu có, là nhân vật phong vân, còn bản thân cô ta có điều kiện gì, trong lòng tự rõ.

Nhưng những thứ bên ngoài không thể ngăn cản cô ta âm thầm thích Lục Nhất Hằng.

Nhưng mà, những lời nói của đối phương lúc này chẳng khác nào tự tay bóp nát ảo tưởng của cô ta.

Điều tàn nhẫn hơn đối với cô ta là, người mà cô ta luôn mơ mộng nhưng chưa từng dám tiếp cận trong hiện thực, vậy mà lại có khả năng thích cô bạn cùng phòng mà cô ta luôn xem thường.

Lý Nhã Tĩnh vốn dĩ là kẻ hai mặt, trong hoàn cảnh này càng không thể nào khống chế được cảm xúc của mình, đỏ hoe mắt chạy đi mất.

Lý Nhã Tĩnh bỏ đi, Diệp Tương vẫn lạnh lùng như cũ.

Lục Nhất Hằng tưởng rằng cô vẫn còn đang tức giận vì những lời nói của Lý Nhã Tĩnh, liền nói: "Đi thôi, để tôi bê giúp em xuống lầu."

Diệp Tương đứng im tại chỗ, chân như bị đóng đinh.

Cô ngẩng đầu, dùng đôi mắt trong sáng sạch sẽ nhìn thẳng vào anh ta, "Học trưởng Lục, nếu tôi chưa nói rõ ràng, vậy bây giờ tôi sẽ nói lại lần nữa."

"Tôi không muốn xuất hiện trước mặt người khác với anh trong một tư thế thân mật, tôi không muốn gây ra những lời bàn tán không cần thiết."

"Em không cần phải quan tâm đến suy nghĩ của người khác." Lục Nhất Hằng nói.

"Có quan tâm hay không là lựa chọn của tôi", Diệp Tương đột nhiên hỏi thẳng, "Có phải anh có hảo cảm với tôi không, học trưởng Lục? Cho nên anh mới không quan tâm đến suy nghĩ và lời nói của người khác? Có phải anh đang theo đuổi tôi không?"

Lục Nhất Hằng ngẩn người một lúc, nghiêm túc nói: "Phải."

Diệp Tương bật cười.

Đáy mắt cô tràn đầy vẻ châm chọc, cả người sắc bén như đóa hồng gai, "Có phải anh cảm thấy được anh thích là một loại vinh hạnh? Cho nên cho dù tôi đã nhiều lần nói không muốn anh giúp lớp tôi bê sách, không muốn anh tiễn tôi về, anh đều coi như không nghe thấy?"

"Ở bên tôi, bị người khác nhìn thấy, thậm chí là bị bàn tán, anh cho rằng đối với tôi mà nói là một chuyện tốt sao?"

 

Loading...