Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 155

Cập nhật lúc: 2024-08-20 07:26:57
Lượt xem: 11

Diệp Tương nghĩ đến trước kia Kỷ Từ đã mời cô ăn cơm rất nhiều lần, cô đều không có khả năng chính thức mời lại Kỷ Từ một lần, thường là ở nhà nấu cơm cho cô ấy ăn, Kỷ Từ cũng đều vui vẻ.

Bây giờ cô cũng coi như có chút tích lũy, có thể chi trả cho việc tiêu xài ở nhà hàng cao cấp rồi, Diệp Tương bèn nói: "Lần này để tớ mời đi."

Kỷ Từ chống cằm nhìn cô: "Sao cậu lúc nào cũng muốn phân chia rõ ràng với tớ như vậy?"

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cô ấy tưởng Diệp Tương lại muốn trả nợ ân tình cho cô ấy.

Diệp Tương nhẹ nhàng lắc đầu: "Tớ chỉ muốn mời bạn bè ăn cơm thôi."

Cô mỉm cười, đôi mắt long lanh nước: "Bây giờ tớ có tiền rồi, Kỷ Từ. Phải là tớ nói với cậu, đừng khách sáo với tớ như vậy~"

Ánh mắt Kỷ Từ lóe lên, sau đó bật cười, cô ấy nói: "Được rồi, cậu mời, tớ không khách sáo với cậu đâu~"

Cô ấy liếc nhìn Kỷ Du đang ngoan ngoãn ngồi đối diện, thản nhiên nói: "Có người mặt dày thật đấy, không mời mà cũng đòi đến ăn ké."

Kỷ Du trừng mắt nhìn cô ấy.

"Vậy anh đi?"

"Sao anh còn chưa đi?"

Kỷ Du nghiến răng nghiến lợi đứng dậy, trong lòng vừa mới ghi sổ Kỷ Từ một khoản, liền nghe thấy giọng nói như thiên, giải cứu cậu ta khỏi tình cảnh bối rối.

"Có việc bận sao? Nếu không có việc gì, hay là ở lại ăn cơm đi, đông người cũng vui hơn."

Kỷ Du vội vàng ngồi xuống.

Kỷ Từ nháy mắt với cậu ta, vẻ mặt vô tội.

Kỷ Du bị cô ấy chọc tức đến đau ngực.

"Lát nữa có một nhà hàng Tây khá ngon khai trương, đến lúc đó anh mời hai người đi ăn."

"Vstar?"

"Ừ."

Kỷ Từ khoa trương che miệng: "Wow, anh, anh hào phóng quá vậy, là em gái, em nhất định phải ăn nhiều một chút, nếu không chẳng phải là coi thường anh sao."

Kỷ Du chỉ muốn dùng băng dính dán miệng Kỷ Từ lại.

"Tương Tương, đến lúc đó cùng đi nhé, cơ hội vặt lông anh trai trăm năm khó gặp, cậu đi cùng tớ, chúng ta ăn cho anh ấy phá sản luôn."

Diệp Tương do dự một lúc, ngẩng đầu nhìn ánh mắt mong đợi của Kỷ Từ, đồng ý: "Được."

Kỷ Du lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-155.html.]

Được rồi, cô em gái này, vẫn có lúc dùng được.

Kỷ Từ dường như biết cậu ta đang nghĩ gì, nhướng mày, vẻ mặt đắc ý.

Gọi món xong, Kỷ Từ và Diệp Tương nói chuyện phiếm về những chuyện xảy ra trong kỳ nghỉ hè, còn có một số chuyện bát quái của bạn học bên cạnh, Kỷ Du ngồi bên cạnh nghe.

Không lâu sau món ăn đã được dọn lên, Kỷ Từ vẫn còn chút chưa đã.

"Tớ thật sự không biết cái tên xấu xí kia sao có thể lừa gạt nhiều cô gái như vậy, theo tớ thấy, chúng ta nên học hỏi đàn ông, bọn họ bình thường như vậy, nhưng lại tự tin như thế, cái bản mặt như đầu heo đó, ở bên cạnh người đẹp như hoa như ngọc cũng không biết trân trọng, không cảm thấy bản thân không xứng, ngược lại còn cảm thấy bản thân xứng đáng có được người tốt hơn."

"Điều kỳ diệu nhất chính là, hắn ta thật sự lừa được người đẹp hơn."

Cuộc tấn công không phân biệt đối tượng của Kỷ Từ khiến Kỷ Du nhịn không được lên tiếng: "Khụ khụ..."

Kỷ Từ hỏi: "Sao thế, cổ họng khó chịu à, uống nhiều nước ấm vào."

Thấy món ăn đã được dọn lên, Kỷ Từ chỉ đành ngắt lời, nói: "Ăn cơm ăn cơm, đợi về nhà, tớ lại kể tiếp cho cậu nghe."

Diệp Tương gật đầu, vẻ mặt sùng bái: "Được, lúc nào kể cũng được, đâu phải là không gặp được nhau nữa."

Kỷ Từ xách túi đứng dậy: "Tớ phải đi làm tóc, trang điểm một chút, lát nữa bảo anh tớ đưa cậu về nhé?"

Diệp Tương do dự một lúc mới đồng ý: "Được, nhưng như vậy có làm phiền anh Kỷ Du quá không?."

Kỷ Du lập tức nói: "Anh nhớ ra hình như anh để quên chìa khóa ở chỗ hai đứa rồi, vừa hay quay lại lấy."

Thấy Kỷ Từ định nói gì đó, Kỷ Du lại nói: "Muốn làm gì thì làm đi, về nhà anh thanh toán hết."

Kỷ Từ nở nụ cười rạng rỡ: "Anh, anh đúng là anh ruột của em, vậy em đi trước nhé, nhớ đưa bảo bối Tương Tương của em về nhà an toàn đấy."

Kỷ Từ đi trước, Diệp Tương cũng ăn no rồi, bèn đi thanh toán.

Không còn Kỷ Từ ở đây khuấy động bầu không khí, từ lúc ra khỏi cửa khách sạn cho đến khi về nhà, trên đường đi hai người im lặng đến mức không thể im lặng hơn được nữa.

Xuống thang máy, Diệp Tương nói: "Chìa khóa của anh đâu? Anh tự vào lấy đi."

Kỷ Du do dự nói: "... Có tiện không?"

Kỷ Từ không có ở đây, cậu ta là con trai trưởng thành đi vào nhà con gái không được thích hợp cho lắm.

Mặc dù cậu ta không phải người xấu, nhưng hiện tại cậu ta đối với Diệp Tương có cảm giác không bình thường, hành vi tự nhiên cũng chú ý hơn.

Diệp Tương có chút bất ngờ nhìn cậu ta: "... Vậy để tớ vào lấy giúp anh."

Vừa hay cũng đỡ phải để Kỷ Du thay giày.

"Ở trong túi đeo chéo trên vali của Kỷ Từ." Kỷ Du nói.

 

Loading...