Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 149

Cập nhật lúc: 2024-08-19 22:46:04
Lượt xem: 11

Tống Bạch Vi có ấn tượng với cô, nói một cách nghiêm túc, anh ta có thiện cảm với cô vượt quá phạm vi bình thường.

Chu Trạch giật giật khóe miệng.

Trong màn hình điện thoại phản chiếu khuôn mặt của anh, lúc này lại có vẻ đặc biệt khó coi.

Xuất thân hào môn, học hành giỏi giang, lý lịch và ngoại hình hoàn mỹ, quả thực chính là chiến thần lục giác.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Làm sao người có khởi đầu thê thảm như anh có thể tranh giành với đối phương đây.

“Anh cúp máy trước đây, muộn rồi, nên đi ngủ thôi.”

“Chờ em khai giảng, chúng ta gặp mặt đi, Chu Trạch.”

Hai người đồng thời lên tiếng.

Động tác cúp điện thoại dừng lại, Chu Trạch không dám tin hỏi: “Em muốn gặp anh?”

Lúc anh nói chuyện, bởi vì quá kích động và khiếp sợ, không nhịn được mang theo chút run rẩy.

“Đúng vậy,” Diệp Tương vừa xem quy định rút tiền của streamer vừa nói, “Em nhớ anh từng nói, anh cũng ở thành phố A, bây giờ em là streamer chưa ký hợp đồng, còn chưa thể nhận được thu nhập trên nền tảng, mà muốn ký hợp đồng thì cần phải gia nhập công hội. Cho nên em đang nghĩ, chờ đến lúc ký hợp đồng, trực tiếp gia nhập công hội của anh, anh thấy sao?”

Chu Trạch ấp úng nói: “Chuyện đó đương nhiên được, anh vẫn có tiếng nói trong công hội, đến lúc đó sẽ cố gắng giành cho em hợp đồng tốt nhất.”

Diệp Tương nói: “Nếu gặp mặt offline không tiện, em cũng có thể…”

Cô đang định nói Chu Trạch đưa phương thức liên lạc của người phụ trách công hội cho cô, cô tự mình đi thương lượng, thì nghe thấy Chu Trạch vội vàng nói: “Tiện!”

Diệp Tương hỏi: “Vậy thì chờ đến lúc đó xem khi nào anh rảnh, em sẽ tìm anh?”

Chu Trạch nói: “Lúc nào cũng rảnh!”

Anh quyết định từ hôm nay trở đi, tùy thời chờ Diệp Tương gọi.

Diệp Tương cười khẽ: “Vậy thì làm phiền anh rồi.”

Chu Trạch hỏi: “Em định sau này sẽ phát triển trong ngành livestream sao?”

Diệp Tương suy nghĩ một chút, nói: “Tạm thời trước tiên rút tiền đã, chuyện sau này… để sau rồi tính.”

Lúc xuất hiện trước camera, kỳ thực cô có hơi ngại ngùng.

Việc cấp bách hiện tại là nghĩ cách trả lại tiền cho Tống Bạch Vi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-149.html.]

Chu Trạch cảm thán: “Cũng đúng, đi một bước tính một bước, em là sinh viên đại học danh tiếng, học hành cho giỏi, lấy được bằng cấp, tương lai tươi sáng.”

Diệp Tương cười nói: “Giọng điệu anh nói chuyện giống hệt người lớn trong nhà em vậy.”

Mỗi dịp lễ tết, cô thường xuyên nghe thấy những lời nói đề cao bằng cấp của các bậc trưởng bối.

Là đứa trẻ học giỏi nhất trong nhà, Diệp Tương thường xuyên bị người lớn lấy ra làm tấm gương để dạy dỗ những đứa cháu lớn hơn hoặc nhỏ hơn cô.

“Bằng cấp vẫn luôn rất quan trọng, có vấn đề gì sao?” Chu Trạch tự giễu về trải nghiệm trước đây của mình, “Em xem anh này, học xong cấp 3 là vào xưởng làm việc, bây giờ không có bằng cấp, cũng chẳng có bản lĩnh gì, lúc trước khi livestream mới có chút khởi sắc, đám antifan kia công kích anh, đều gọi anh là “anh công nhân” đấy.”

Diệp Tương không ngờ, Chu Trạch vốn dĩ cởi mở phóng khoáng, vậy mà lại để ý những thứ không mấy quan trọng với anh.

Với số tiền tiết kiệm hiện tại của anh, cho dù hôm nay rút khỏi giới livestream, số tiền tích góp được cũng đủ để anh sống an nhàn sung sướng đến hết đời rồi.

“Không nói nữa, không nói nữa, cái danh xưng “anh công nhân” khó nghe muốn chết, anh vẫn thích mọi người gọi là Vũ Thanh hơn.” Chu Trạch muốn bỏ qua chủ đề không mấy vui vẻ này.

Anh để lộ sự bất đắc dĩ của mình trước mặt Diệp Tương, nhưng lại vì sợ đối phương chán ghét, mà theo bản năng muốn che giấu đi.

“Hoan nghênh em gọi anh bất cứ lúc nào.” Chu Trạch nói, “Chuyện anh làm, em cứ yên tâm.”

Diệp Tương không tiếp lời anh, mà nói: “Kỳ thực anh biết không, ngoài việc gia nhập công hội ra, em muốn gặp anh, còn có một nguyên nhân khác nữa.”

Chu Trạch nuốt nước bọt, trái tim đột nhiên đập loạn nhịp.

Anh nói đùa: “Nguyên nhân gì thế? Chẳng lẽ em bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc rồi?”

Diệp Tương bị sự tự luyến của anh chọc cười, nhưng cũng không phản bác, cô nói: “Đúng vậy, bị anh mê hoặc rồi đấy, không được sao?”

Chu Trạch cứng họng: “Này, em đừng có đùa anh được không.”

Diệp Tương nói: “Em đùa anh làm gì?”

“Một trong những lý do em gọi anh ra gặp mặt offline, chính là em muốn gặp anh.”

“Em muốn gặp người nắm trong tay những quân bài tệ hại, dựa vào bản lĩnh của chính mình, lật ngược tình thế, trở thành nhân vật chính trong bộ phim truyền cảm hứng.”

Chu Trạch im lặng, “… Truyền cảm hứng sao?”

“Không truyền cảm hứng sao?” Diệp Tương cười, kiên định nói với anh, “Anh có thể có được thành tựu như ngày hôm nay…”

“Em thật sự, thật sự cảm thấy, anh rất ngầu.”

 

Loading...