Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 106

Cập nhật lúc: 2024-08-18 16:43:14
Lượt xem: 10

Đối phương không trả lời, chắc là đêm qua livestream hơi muộn, với lịch trình sinh hoạt bình thường của streamer, giờ này anh ta chắc vẫn đang ngủ ngon.

Chuyển 'tiền cược' xong, Diệp Tương trả lời tin nhắn của Great White Shark.

Diệp Tương: 【Mấy hôm trước em đã đồng ý với người khác tham gia sự kiện này rồi, xin lỗi anh.】

Cũng không có hồi âm.

Lời mời kết bạn của Tưởng Thắng vẫn dừng lại ở câu: 【Có phải Triệu Thiến Mộng nói gì với cậu không?】

Diệp Tương khó hiểu.

Cô không muốn kết bạn với anh ta hoàn toàn là vì cô không muốn có bất kỳ liên quan gì đến loại người như vậy.

Sao lại liên quan đến Triệu Thiến Mộng?

Nhưng có một điều có thể khẳng định là, Triệu Thiến Mộng không biết đã làm gì, khiến cho độ uy tín của cô trong lòng Tưởng Thắng chắc là đã thành số âm rồi.

Diệp Tương có chút cảm khái.

Lúc thích thì cảm thấy đối phương cái gì cũng

tốt,cuối cũng không cảm thấy mất mặt.

Đợi đến lúc không thích nữa, sự tồn tại của Triệu Thiến Mộng, trong lòng Tưởng Thắng đều là sai lầm.

Cứ giằng co như vậy thật sự không phải là cách, nếu Tưởng Thắng lại đi tìm Triệu Thiến Mộng nói gì đó, tình hình sẽ càng thêm ngại ngùng.

Cũng chỉ là kết bạn thôi mà.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Diệp Tương cuối cùng cũng nhấn đồng ý.

Tin nhắn đầu tiên cô gửi cho anh ta là: 【Không liên quan đến Triệu Thiến Mộng, cũng không liên quan đến bất cứ ai, chỉ là tôi cảm thấy chúng ta chỉ là người lạ gặp mặt một lần, không cần thiết phải kết bạn.】

Sau đó, nghĩ ngợi một chút, cô chuyển khoản tiền xe hôm qua cho Tưởng Thắng theo như trên app gọi xe.

38.5 tệ, cô làm tròn cho anh ta, chuyển 40 tệ.

"Đúng là không có gì là miễn phí." Diệp Tương lẩm bẩm.

Cũng không biết giữa Triệu Thiến Mộng và Tưởng Thắng đã xảy ra chuyện gì, hôm qua nghe Tưởng Thắng nói, đợi về còn phải tìm Triệu Thiến Mộng...

Diệp Tương vội vàng dừng lại, cảnh cáo bản thân đừng nên quá tò mò.

Cô đã quyết định không dính líu gì đến hai người này nữa.

Buổi tối, Chu Trạch cuối cùng cũng tỉnh. Mặc dù Diệp Tương chỉ chuyển khoản cho anh, không nói gì khác, nhưng trong lòng anh biết

rõ, biết Diệp Tương đây là tự nguyện

Nhưng mà Chu Trạch đôi khi làm người ta phiền phức cũng không phải là không có lý do, Diệp Tương đều đã nhận thua rồi, anh ta lúc chơi game vào buổi tối, vẫn nhịn không được trêu chọc cô vài câu, chọc tức cô.

Nhưng khi Diệp Tương bị chọc tức đến mức hơi bực bội, anh ta lại nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi.

Qua lại như vậy,.

Khoảng thời gian sau đó Diệp Tương đều trải qua trong việc ngủ ngày, đến qhuán, buổi tối thì chơi game tập luyện với Chu Trạch.

Kinh Vân Phi có nhắn tin cho cô vài lần, nhưng buổi tối Diệp Tương đều bận chơi game với Chu Trạch, không rảnh trả lời anh ta, thường thì đến lúc trả lời tin nhắn của anh ta, đã là ngày hôm sau rồi.

Cứ như vậy, Kinh Vân Phi dường như cũng nhận ra điều gì đó, không dám đến làm phiền Diệp Tương nữa.

Anh ta cho rằng Diệp Tương đang âm thầm bày tỏ sự chán ghét của mình đối với anh ta.

Diệp Tương hoàn toàn không biết chuyện này.

Cho đến khi cô phát hiện đã lâu rồi không nhận được tin nhắn của Kinh Vân Phi, Diệp Tương không biết nên hình dung cảm xúc của mình lúc này như thế nào.

Nhưng cô không kịp suy nghĩ nhiều, chiều hôm đó, cô nhận được điện thoại của người bạn học từng chơi khá thân hồi cấp 3.

Trương Tiểu Tuyết trong điện thoại nói với cô: "Tớ về rồi, khi nào rảnh thì ra ngoài chơi đi? Nghe nói khu mới xây dựng một công viên giải trí khá lớn, đỉnh thật đấy quê hương của tớ."

Diệp Tương vừa mới đi chơi chưa lâu, nhưng vẫn chưa chơi hết các trò chơi trong đó, Trương Tiểu Tuyết mời cô, cô đương nhiên sẽ không từ chối.

"Được đó, khi nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-106.html.]

"Hai hôm nữa đi, đến lúc đó tớ đến siêu thị gần nhà cậu đợi cậu nhé? Gần đây cậu không có kế hoạch gì khác chứ?"

Sự kiện 'CP Đại Chiến' được tổ chức vào cuối tháng, Diệp Tương nghĩ đến đây, liền nói với Trương Tiểu Tuyết: "Tối ngày 29 có việc, những ngày khác đều được."

Trương Tiểu Tuyết nói: "Được đó, hẹn vậy nhé, đến lúc đó không chơi đến kiệt sức thì không về."

Diệp Tương bật cười, cô thích tính cách luôn nhiệt tình thẳng thắn của Trương Tiểu Tuyết, "Chỉ cần còn thở, tớ sẽ chơi cùng cậu, không về nhà."

Trương Tiểu Tuyết cười ha hả nói: "Cậu cái đồ thể lực gà mờ này, chuẩn bị tinh thần xả thân vì bạn hiền đi!"

Hai người lại hàn huyên một lúc, mãi đến khi sắp cúp điện thoại, Trương Tiểu Tuyết mới nhớ ra một chuyện khác mình quên mất, mải mê buôn chuyện với Diệp Tương về các bạn học cũ, suýt chút nữa quên mất chính sự của mình.

"Họp lớp năm nay cậu có đi không? Mấy năm nay cậu đều không đến, một mình tớ đi chán chết, năm nay cậu đi cùng tớ nhé."

Diệp Tương định từ chối, cô không thích những nơi quá đông người, quá ồn ào.

Hơn nữa những năm trước Trương Tiểu Tuyết cũng không để ý đến việc cô từ chối.

Nhưng chưa kịp nói lời từ chối, giọng nói của Trương Tiểu Tuyết đột nhiên trùng xuống, cô ấy nói: "Có người nói với tớ, lần này Lưu Khánh Thông định dẫn bạn gái mới của anh ta đi."

Lời từ chối của Diệp Tương không thể nói tiếp được nữa.

Cho dù tính cách của cô có hướng nội đến đâu, cũng không thể trơ mắt nhìn Trương Tiểu Tuyết một mình đến nơi sắp mang đến cho cô ấy sự xấu hổ tột cùng như vậy.

"Không đi được sao?" Diệp Tương nhỏ giọng hỏi.

Trương Tiểu Tuyết khịt mũi, nghẹn ngào nói: "Tớ đâu có làm gì sai, tại sao lại là tớ không đi chứ!"

Cô ấy lại cảm thấy có phải mình đã trút giận lên người bạn vô tội Diệp Tương hay không, "Xin lỗi, Diệp Tương... Tớ không nên gắt với cậu như vậy."

Diệp Tương nói: "Không sao."

Một lúc sau, Trương Tiểu Tuyết bình tĩnh lại, cô ấy mới giải thích: "Lần này tớ không đi, chẳng phải là chứng minh tớ sợ hay sao? Người có lỗi là Lưu Khánh Thông, người không dám đi nên là anh ta, không phải là tớ."

Cô ấy lại cầu xin: "Diệp Tương, tớ biết cậu không thích những nơi như vậy, nhưng tớ cần có người cổ vũ cho tớ, cậu không đi, chẳng phải là tớ thua kém anh ta cả về số lượng sao?"

Diệp Tương đầu hàng, "Vậy được rồi, tớ đi cùng cậu, ngày nào?"

"Tuần sau," Trương Tiểu Tuyết uể oải nói, "Chọn ngày không bằng gặp ngày, mai cậu đi chơi với tớ đi, chúng ta vừa chơi vừa bàn bạc kế hoạch!"

Diệp Tương chỉ đành nói: "Được."

Hôm sau Diệp Tương và Trương Tiểu Tuyết gặp nhau ở siêu thị trước cửa nhà, Trương Tiểu Tuyết vừa nhìn thấy cô đã có chút kinh ngạc.

Nói là thay đổi thì cũng thay đổi thật, nhưng liếc mắt một cái là có thể nhận ra là ai, nói là không thay đổi thì cũng đúng, Diệp Tương lúc này còn xinh đẹp hơn hồi cấp 3 không biết bao nhiêu lần.

Cô ấy nhéo má Diệp Tương, "Cảm giác này, chậc chậc, còn thích hơn trước nhiều."

"Tốt tốt, lên cân rồi Tiểu Diệp Tương, nữ đại mười tám biến thành tiên, bây giờ cậu đúng là muốn đẹp đến mức khiến tớ ngất xỉu."

Diệp Tương bị cô ấy véo mặt, chỉ có thể 'ưm ưm' kêu.

Trương Tiểu Tuyết ôm cô nói: "Nếu tớ là con trai, giờ phút này đi trên đường, người khác nhất định sẽ nghĩ tớ rất giàu có, haha."

Mặt Diệp Tương đỏ bừng, không biết là do bị Trương Tiểu Tuyết véo, hay là do bị lời nói của cô ấy làm cho ngại ngùng.

May mà Trương Tiểu Tuyết nhanh chóng buông cô ra, hai người gọi một chiếc xe trên app.

Trên đường khá thuận lợi, không bị tắc đường, đến nơi, người xếp hàng cũng không còn đông như lần trước nữa.

Trương Tiểu Tuyết cầm cuốn sổ tay giới thiệu của công viên nói: "Chơi trò nào trước đây?"

Thực ra cô ấy đang tự nói chuyện một mình, không phải đang hỏi Diệp Tương.

Làm bạn với Diệp Tương lâu như vậy rồi, biệt danh cô ấy đặt cho Diệp Tương chính là 'cô nàng 'được được''.

Phần lớn mọi chuyện Diệp Tương đều không bày tỏ ý kiến của mình, bất kể người khác nói gì, cô đều chỉ nói: "Được".

"Chúng ta chơi các trò chơi ngoài trời trước đi, gần đây trời nóng, đến trưa nhiệt độ quá cao, muốn chơi các trò chơi ngoài trời nữa thì sẽ nóng lắm."

Trương Tiểu Tuyết còn tưởng là người khác nói, đến khi cô ấy nhận ra lời này là do Diệp Tương nói ra, cô ấy trợn to mắt, vô cùng kinh ngạc nhìn cô nói: "Cậu tiến bộ rồi đấy."

 

Loading...