Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bạn bè bình thường - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:48:08
Lượt xem: 4,030

Hắn đứng trước bàn làm việc của tôi, dáng người cao lớn, ánh mắt bình tĩnh nhìn tôi, dừng một chút rồi nói: “Tư Nguyệt, anh còn tưởng rằng em sẽ từ chức.”

Giọng điệu của hắn nghe như khiển trách nhưng cũng giống như khuyên nhủ: “Tư Nguyệt, chúng ta đã ở bên nhau bảy năm, đừng nói rằng anh tàn nhẫn. Tháng sau, Albert sẽ đến Nam Kinh, một người trong chúng ta sẽ được thăng chức lên vị trí của anh ta.”

“Nếu anh là em, anh đã sớm lên kế hoạch và tìm ra lối thoát cho mình.”

Tôi nhìn hắn và tôi hiểu ý hắn. Hắn chắc chắn rằng mình sẽ ở vị trí đó và đang cố gắng thuyết phục tôi từ chức.

Khi hắn trở thành Giám đốc, “con gái” của sếp sẽ trở thành bạn gái của hắn, để tránh những lời đàm tiếu, rất có thể hắn sẽ ép tôi chủ động từ chức.

Hiện tại phương án dự phòng là lời khuyên “có thiện chí” của hắn, khuyên tôi nên tìm cách khác để kiếm sống càng sớm càng tốt.

Tôi có thể chấp nhận sự thay lòng đổi dạ của một người đàn ông dù sao thì tình cảm này thực sự không đáng để thử nghiệm, nhưng tôi không ngờ rằng hắn thậm chí còn không giữ được chút nhân tính cuối cùng.

Tôi nhìn hắn như người xa lạ, từ trong mắt hắn nói ra câu chửi bậy: “Tần Tranh, anh đúng là một thứ rác rưởi.”

Hắn im lặng chấp nhận.

6.

Lần đầu tiên tôi và Lý Khanh Khanh gặp mặt trực tiếp là một tuần sau cuộc nói chuyện của tôi với Tần Tranh.

Sau khi chia tay với tôi, Tần Tranh, người luôn giữ bí mật với lý do “tình cảm công sở không tốt”, đã cặp kè với Lý Khanh Khanh một cách phô trương. Tôi thấy họ thể hiện tình cảm trên vòng bạn bè.

Bên dưới có vô số đồng nghiệp chúc phúc, chỉ có bạn tốt thời đại học của tôi và Tần Tranh, ở trên Wechat kinh ngạc hỏi tôi làm sao vậy.

Tôi đã không trả lời bất kỳ ai trong số họ.

Ngày Lý Khanh Khanh xuất hiện trước mặt tôi là một buổi chiều hết sức bình thường.

Mọi người trong văn phòng đi ăn hoặc nằm ở chỗ làm việc của mình để nghỉ ngơi. Tôi đang cầm cốc xay hạt cà phê một mình trong phòng trà. Khi mùi cà phê êm dịu dần lan tỏa, Lý Khanh Khanh xuất hiện sau lưng tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-be-binh-thuong-oirm/5.html.]

Tôi nghiêng người nhường đường cho cô ta, nhưng cô ta không bước tới mà chỉ đứng trước mặt tôi, nhìn tôi đầy ẩn ý rồi đột nhiên nói: “Tôi biết cô đã từng yêu đương với Tần Tranh.”

Cô ta có khuôn mặt trẻ con, thấp hơn tôi, tôi cúi đầu xuống và bình tĩnh nhìn cô ta, hơi nhướng mày với vẻ mặt khó hiểu.

Cô ta ngước lên nhìn tôi, ánh mắt cô ta lướt qua mặt tôi từng chút một, có lẽ cô ta không nhận được phản ứng như mong muốn, rồi cô ta dừng lại trước khi tiếp tục: “Tôi đã xem qua danh sách nhạc của anh ấy đặt theo tên cô, đó là ‘Giương buồm hái hoa, treo bàn nhặt trăng’. Việc giữ bí mật chuyện tình cảm của hai người thật chả ra làm sao. “

Tôi im lặng và kiên nhẫn chờ cô ta nói xong.

Lý Khanh Khanh nói: “Tôi...bố tôi rất thích Tần Tranh. Cô biết đấy, Tần Tranh còn trẻ và có triển vọng, trưởng thành và kiên định, có ý tưởng nhiệt huyết. Bố tôi nói rằng Tần Tranh rất giống ông ta khi còn trẻ.” .”

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

“Bố tôi muốn bồi dưỡng anh ấy, tiền đồ của Tần Tranh không thể giới hạn, vừa hay tôi cũng rất thích anh ấy, mà anh ấy cũng thích tôi.”

“Chúng tôi hiện tại ở bên nhau rồi, nhưng Tiêu Thập Nguyệt, sự hiện diện của cô thật chướng mắt, hy vọng cô có thể tự mình từ chức.”

Lúc đó tôi mới biết mục đích của cô ta là gì. Đầu tiên cô ta ra oai, rồi châm biếm, cuối cùng khéo léo thuyết phục tôi biết điều tự mình rời đi.

Tôi cầm cốc, vẻ mặt điềm tĩnh, giọng điệu bình tĩnh, thậm chí còn mỉm cười nhẹ, nhìn xuống cô ta: “Cô Lý, bất kỳ sự thay đổi nhân sự nào của nhân viên đều phải có quá trình. Hôm nay cô đến gặp tôi và đã nói điều gì đó như thế này, không biết là muốn sa thải tôi hay là cái gì ”.

“Nếu muốn sa thải tôi, công ty quy định rõ ràng sẽ yêu cầu bộ phận nhân sự tìm tôi nói chuyện và cho tôi biết lý do sa thải.”

Sắc mặt cô ta vừa xanh vừa trắng, có lẽ không ngờ tôi sẽ từ chối trước khi quay người rời đi, tôi nhìn mặt cô ta rồi nói thêm: “Nhân tiện, việc thay đổi nhân sự đối với nhân viên từ cấp quản lý trở lên phải có sự chấp thuận và báo cáo của cá nhân Chủ tịch. Nói cách khác, trong toàn bộ công ty, người duy nhất có thể sa thải tôi chỉ là chủ tịch. Cô Lý, cô thực tập sinh ở bộ phận của Tần Tranh, có vẻ cứng cáp rồi đấy.”

Nói xong tôi cũng lười nhìn sắc mặt của cô ta mà cầm cốc đi ra ngoài.

Không lâu sau cuộc trò chuyện của tôi với Lý Khanh Khanh, thông báo bổ nhiệm và điều động đi Nam Kinh của Albert được đưa ra.

Trước khi anh ta rời đi, Chủ tịch đã chuẩn bị tiệc chia tay cho anh ta, toàn bộ người quản lý công ty đều tham dự, đều là lãnh đạo của các bộ phận, chúng tôi đều biết, ngoài việc tiễn đưa Albert, nhân sự ở các bộ phận cốt lõi của trụ sở chính cũng sẽ thay đổi.

 

 

Loading...