Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bác sĩ x Quỷ sai - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-26 11:24:17
Lượt xem: 671

Tôi giả vờ như không nghe thấy giọng điệu chán ghét trong lời nói của Thời Cố, cười toe toét đưa cho anh ta một nắm hạt dưa, "Tôi cố tình mua đấy, đặc sản cõi âm, thử xem sao?"

Thời Cố phớt lờ bàn tay tôi đưa ra, tự mình đi đến phòng khách, lúc này mới nhìn thấy tivi vẫn đang bật.

Hơi ngạc nhiên, "Quỷ cũng xem phim kinh dị à?"

"Tôi thích xem ma cà rồng." Tôi cười toe toét, "Hàng ngoại đấy, anh nói xem quần áo của người ta đẹp ghê chưa, không giống chúng tôi..."

Nói rồi, tôi cúi đầu nhìn bộ áo đen trên người mình, tỏ vẻ chán ghét, "Thời đại nào rồi còn mặc áo đen, chẳng hợp thời trang chút nào."

Thời Cố liếc nhìn tôi với vẻ mặt khó tả, sải bước chân dài đi vào bếp rót một cốc nước, "Nói đi, bám theo tôi làm gì?"

Cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính, tôi tiến lại gần, "Bác sĩ Thời, tôi xin tự giới thiệu chính thức một chút. Tôi là quỷ sai Mộng Tam, phụ trách công việc dẫn hồn ở khu vực này. Cô gái anh phẫu thuật hôm nay, đáng lẽ ra dương thọ đã hết, linh hồn phải do tôi dẫn đi."

Tôi quan sát biểu cảm của anh ta, không hề lộ ra bất kỳ sự ngạc nhiên hay sợ hãi nào, rõ ràng là đã biết chuyện.

Tôi tiếp tục nói: "Nhưng anh đã cứu sống cô ấy. Tôi biết y thuật của anh cao siêu, nhưng tục ngữ có câu, sinh tử có số, giàu sang tại trời, anh cứ làm trái ý trời như vậy, chẳng phải là không ổn sao?"

"Đã cứu sống được rồi, sao có thể gọi là làm trái ý trời."

Tôi há hốc miệng, vậy mà không nói lại được câu nào.

"Nhưng điều này không hợp lý, sổ sinh tử đã ghi rõ dương thọ của cô ấy, sao có thể tùy tiện thay đổi được?"

Anan

"Tôi không phải quỷ sai, không quản chuyện âm dương của các người."

Thời Cố đặt cốc nước xuống, đôi mắt màu nâu sẫm nhìn tôi, "Em có trách nhiệm của em, tôi cũng có trách nhiệm của tôi. Chúng ta ai làm việc nấy, không can thiệp lẫn nhau, chẳng phải rất tốt sao?"

Nói cũng có lý, nhưng tại sao tôi luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Thời Cố ngồi xuống chiếc ghế sofa tôi vừa ngồi, tắt tivi rồi chậm rãi nói: "Đã không còn chuyện gì nữa, em về sớm đi. Người quỷ khác đường, tôi cũng không tiễn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/bac-si-x-quy-sai/chuong-4.html.]

Tôi cau mày đi ra ngoài, một lúc sau mới phản ứng lại, "Không đúng, anh đã can thiệp vào công việc của tôi rồi! Người ta bị anh giữ lại, tôi không thể mang đi được, sao có thể gọi là không can thiệp lẫn nhau?"

"Bị tôi giữ lại?" Thời Cố nhướn mày, vẫy tay với tôi.

Tôi tiến lại gần, nghe thấy Thời Cố nói: "Có khả năng nào... là do kỹ thuật của em kém cỏi, mới để tôi nhặt được sơ hở hay không?"

Cái gì?

Mắng tôi thì được, nhưng nghi ngờ năng lực nghiệp vụ của tôi thì không được.

Tôi há hốc mồm định phản bác, nhưng cuối cùng lại không nghĩ ra được bất kỳ trường hợp nào để chứng minh năng lực nghiệp vụ của mình.

Chỉ có thể tức giận bỏ đi.

Thật là tức c.h.ế.t tôi mà!

Tục ngữ có câu, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Ra khỏi nhà anh ta, tôi lập tức quay về đơn vị ở cõi âm, bắt đầu tìm kiếm thông tin cá nhân của Thời Cố trong hệ thống.

Kết quả khiến tôi thất vọng.

Vậy mà lại không có người này.

Không thể nào!

Tôi kiểm tra đi kiểm tra lại hai lần, kết quả đều như nhau.

"Lão Lưu, hệ thống của chúng ta bị lỗi rồi à?"

Lão Lưu đến gần cũng giúp tôi tìm kiếm hai lần, lắc đầu, "Theo tôi thấy, lai lịch người này không đơn giản, tôi khuyên cậu nên ít dây dưa vào thì hơn."

"Tôi cũng không muốn dây dưa vào anh ta, nhưng bây giờ là anh ta đang gây chuyện với tôi."

Loading...