Chạm để tắt
Chạm để tắt

Anh chọn em, em siêu ngọt ngào - 8

Cập nhật lúc: 2024-08-03 19:40:58
Lượt xem: 454

13

Ngày hôm sau, vừa mở mắt ra, tôi đã thấy một người đàn ông ngồi cạnh giường. Hắn quay lưng lại với tôi và nói chậm rãi: "Mặc quần áo vào.”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Hắn đột nhiên quay lại và bắt gặp ánh mắt của tôi. Tôi sợ đến nỗi tim lỡ nhịp. Với nụ cười trên môi, hắn nói: “Tôi cho em nghỉ phép nửa ngày.”

“Cảm ơn... cảm ơn.”

Tôi nhanh chóng đắp chăn lên mặt.

“Không muốn thấy tôi à?”

Tôi không nói gì.

Hắn cười nhẹ: “Cho em chút thời gian. Bữa sáng đã chuẩn bị xong, nhớ ăn đi. Tôi đến công ty trước."

Tôi nhịn rất lâu mới thốt ra một từ: "Được."

So với cơ thể đang rã rời vì kiệt sức của tôi, hắn khỏe mạnh hơn nhiều.

Quần áo vương vãi trên mặt đất và dấu vết trên người khiến tôi nhớ đến cơn cuồng loạn đêm qua.

Đầu óc tôi hỗn loạn, tôi trốn dưới chăn và không thể tin được tất cả. Tôi không biết đêm qua thế nào nhưng tôi thực sự phát đ--iên.

Sản phẩm của sự trả thù, sản phẩm của rượu, dù sao cũng không phải sản phẩm của tình yêu.

Tôi tự an ủi mình rằng chúng tôi đều đã trưởng thành và chẳng nợ ai điều gì cả. Tôi chưa bắt đầu mặc quần áo vào đợi cho đến khi hắn rời đi.

Tôi xách túi lo lắng rời khỏi khách sạn, nhưng lại gặp Chu Á ở hành lang. Nếu nói tôi không cảm thấy có lỗi thì sẽ là nói dối, tôi nhéo lòng bàn tay để bình tĩnh lại.

Cô ta sững sờ nhìn tôi một lúc rồi cười mỉa mai: "Sáng sớm đã đến khách sạn đợi người sao? Kiếp này số mệnh của cô đúng là chỉ là làm người hầu thôi."

Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng: “Cô đến vừa kịp lúc, đi mua đồ ăn sáng cho tôi đi.”

Tôi bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm vào mấy vết dâu trên cổ cô ta, trong lòng chợt có cảm giác buồn nôn.

“Con gì cắn vào cổ cô vậy?” Tôi mỉm cười hỏi cô ta.

“Không có gì đâu.” Cô ta có chút lo lắng kéo cổ áo lên.

"Có cần báo cáo cho anh Tống và đưa cô đến bệnh viện không?"

“Đừng gây rắc rối nữa.” Cô ta trừng mắt nhìn tôi, sau đó đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt đắc ý: “Tối qua Tống Từ ở cùng với tôi, chúng tôi đã mấy ngày không gặp, có chút cuồng nhiệt, cô muốn biết chi tiết không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-chon-em-em-sieu-ngot-ngao/8.html.]

Tôi biết rõ hơn cô ta nhiều. Tống Từ vốn là người lịch sự và có vẻ cấm dục, hóa ra lại là một tên k*khốn khi quăng người khác trên giường. Và hắn có vẻ không thích vùng cổ, gần như chấp niệm với xương quai xanh, hôn không ngừng nghỉ...

“Thật sao? Hôm qua anh Tống đã đến tiệc chiêu đãi, theo tôi biết thì đêm qua anh ấy phải tiếp các nhà đầu tư cơ mà?"

Sắc mặt Chu Á có chút xấu xí: "... Nửa đêm anh ấy tới, tôi có cần phải báo cho cô biết không?"

Tôi cười nói: “Không cần, nhưng tôi không thể phục vụ cô nữa. Anh Tống có sự sắp xếp khác rồi”, nói xong, tôi phớt lờ sự tức giận của cô ta và rời đi.

Buổi chiều tôi đến công ty, lúc vào phòng vệ sinh, đồng nghiệp vô tinh nhìn thấy tôi dùng phấn phủ lên vết dâu trên xương quai xanh.

Trở lại văn phòng, một số người có vẻ phấn khích.

"Thi Thi, bạn trai cô đ--iên quá à? Xương quai xanh sắp bong ra rồi à?"

"Không thể tin được, sao nhìn như bạn trai cô đã trăm năm không ăn thịt vậy?"

Nghe được lời này lông mày tôi giật giật, mấy trăm năm không ăn thịt sao, đêm qua Tống Từ hình như là không biết mệt mỏi.

Tôi nhanh chóng kéo áo lên và che thật kỹ: “Không phải.”

“Không phải? không phải là bạn trai cô làm sao?”

Tôi đổ mồ hôi hột: “Chúng ta làm việc đi, đừng nói chuyện phiếm nữa.”

Vừa nói xong, Tống Từ liền gọi tôi vào văn phòng.

Hắn ngồi đó đọc tài liệu và chỉ ra nhiều vấn đề khác nhau trong tài liệu một cách nghiêm túc, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tôi gần như tưởng đêm qua chỉ là một giấc mơ. Vì ở quá gần và cảm nhận được bầu không khí quen thuộc nên tôi không khỏi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

“Thư ký Đường đang suy nghĩ gì thế?”

“À, tôi không nghĩ gì cả.”

Hắn nhìn tôi và thở dài: “Bây giờ em đang làm việc.”

“Vâng.”

“Đừng thảo luận bí mật của chúng ta với người khác.”

“Tôi không!”

 

Loading...