Chạm để tắt
Chạm để tắt

Anh chọn em, em siêu ngọt ngào - 7

Cập nhật lúc: 2024-08-03 19:40:07
Lượt xem: 681

Khát vọng chiến thắng của tôi trỗi dậy. Tôi gọi một cuộc khác. Cuộc gọi cuối cùng cũng được kết nối.

Ngay lúc tôi định giơ điện thoại vào mặt Tống Từ thì cánh cửa 6607 mở ra. Một người đàn ông mặc áo choàng tắm bước ra, tay cầm điện thoại.

"Thi Thi"

12

Lý Minh?! Hắn đang làm gì vào ở phòng 6607? Trong giây lát, đầu óc tôi trống rỗng. Tôi chưa kịp phản ứng thì Tống Từ đã kéo tôi sang phòng bên cạnh. Quẹt thẻ, mở cửa, đẩy tôi vào rồi đóng cửa lại.

Đầu bên kia điện thoại, Lý Minh nhẹ nhàng dỗ dành tôi: "Sao vậy em? Sao không nói chuyện? Đã xảy ra chuyện gì, đừng làm anh sợ?"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Giọng nói của anh ta vang vọng trong căn phòng trống, đột ngột mà gay gắt... Rượu khiến bụng tôi đột nhiên lộn cuộn lên. Tôi chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa một lúc rồi yếu ớt hỏi: “Anh đang ở đâu?”

“Anh đang ở nhà, vừa rồi đi tắm không tiện nghe điện thoại.”

Đang nói thì có một giọng nữ vang lên từ : “Anh yêu, anh làm gãy hết rồi.”

Cổ họng tôi tắt nghẹn, chưa kịp nói tiếp thì Tống Từ đã cắt điện thoại của tôi: "Đừng nghe nữa."

Hắn giật điện thoại của tôi, nhìn tôi chằm chằm: “Đây là người bạn trai cô sắp cưới sao?”

“Sao anh lại cúp máy của tôi?”

Lúc này tôi muốn xé nát lớp ngụy trang của Lý Minh ra thành từng mảnh.

"Cô đang chờ nghe buổi phát sóng trực tiếp của họ phải không?"

"Đó là việc của tôi, anh đừng quan tâm!"

"Thú vị đấy, cô thậm chí còn không nhìn xem anh ta ở cùng ai, cô nói đó không phải việc của tôi?"

Lượng thông tin quá lớn khiến đầu óc tôi rối tung. Những chàng trai tôi thích cuối cùng đều thích người bắt nạt tôi, kiểu phản bội này thật sự rất ngột ngạt.

Tôi thấy tiếc cho Tống Từ nhưng hóa ra gã hề đó chính là tôi. Tôi bình tĩnh lại một lúc rồi nói: “Tôi sẽ đi tìm anh ta.”

"Sao cô lại tìm anh ta? Để cãi nhau hay đánh nhau? Đoán xem bạn trai cô sẽ giúp đỡ cô hay bảo vệ mối tình đầu của anh ta?"

"Mối tình đầu?"

"Lúc học đại học Chu Á quen với anh ta chỉ để chọc tức tôi. Tôi nghe nói chàng trai kia đã tutu khi họ chia tay. Vì Chu Á không thích điều kiện gia đình của anh ta nên chọn ra nước ngoài và bỏ rơi anh ta. Bạn trai của cô đúng là một anh chàng xui xẻo."

Tống Từ lấy ra những bức ảnh đều là phim hành động của Lý Minh và Chu Á. Hóa ra Lý Minh, người trưởng thành, điềm tĩnh, có có chí tiến thủ trước mặt tôi, chỉ là con c--hó đi theo Chu Á? Hóa ra Tống Từ đã biết chuyện này từ lâu! Thế giới quan của tôi bỗng dưng sụp đổ.

"Bây giờ chúng ta nói chuyện đi, bạn trai của cô ngủ với vợ sắp cưới của tôi, cô định làm gì?"

"Anh muốn tôi làm gì? Không phải vợ sắp cưới của anh đã cướp bạn trai của tôi sao? Anh nên cho tôi một lời giải thích."

So với sự suy sụp của tôi, hắn lại bình tĩnh đến lạ thường: “Nói cách khác, cô nghĩ sao về việc bạn thân của cô cướp bạn trai của cô?”

“Sao cô ta có thể là bạn thân của tôi?”

“Hồi cấp ba, cô và cô ta đi vệ sinh cùng nhau, không phải sao?"

Tôi đột nhiên nhìn hắn cười: "Chúng tôi đi vệ sinh cùng nhau vì thuận tiện cho cô ta đánh tôi trong nhà vệ sinh. Anh có hài lòng không? Tống Từ, anh đã biết rồi phải không? Anh biết hai người họ lừa tôi. Nhưng anh vẫn giả vờ như không biết và khiến tôi lo lắng cho anh như một kẻ n--gốc? Nếu mục đích của anh là muốn thấy tôi thất bại thì… xin chúc mừng, anh đã thành công."

Rốt cuộc tôi vẫn không thể chịu đựng được, không thể ngừng khóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-chon-em-em-sieu-ngot-ngao/7.html.]

Tống Từ lo lắng nhìn tôi: “Cô ta đánh cô? Tôi thật sự không biết.”

Hắn đột nhiên cúi xuống nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi: “Vậy cô có muốn quay lại trả thù không?”

Tôi nghĩ thật buồn cười, sao hắn lại hỏi tôi như vậy?

"Làm sao để trả thù?"

"Lợi dụng tôi."

"Lợi dụng như thế nào?"

Hắn cởi đến cúc áo thứ hai, nắm lấy tay tôi đặt vào đó: “Tôi đã sai khi không quan tâm đến cô ta, em muốn làm gì thì làm, tôi say nên không tự giải quyết được."

Lúc đó tôi cũng phát đ--iên, tôi túm lấy cổ áo hắn, đẩy hắn ngồi xuống ghế sô pha. Hắn không hề chống cự mà cười bất lực với tôi. Hắn say thật rồi.

"Vợ sắp cưới của tôi ngủ với bạn trai của em, để công bằng, em có thể ngủ với tôi."

Tôi thừa nhận, nhìn hắn thực sự bối rối như thế này. Tôi thậm chí có hơi rung động.

"Tại sao lại giúp tôi?"

“Tôi cũng muốn quay lại để trả thù.” Đôi mắt hắn đỏ hoe, yết hầu lăn lộn.

Tim tôi đập rất nhanh, rượu làm tôi mơ màng, tôi hôn hắn như bị ma ám. Hắn không hề cử động, chỉ ôm lấy eo tôi như một con cá c--hết.

Khi tôi nhìn thấy chiếc áo sơ mi lộn xộn và sương mù trong mắt hắn, tôi lấy lại được ý thức, yếu ớt nói: “Cởi đủ chưa?”

Tôi run rẩy chỉnh lại áo cho hắn, chậm rãi cài cúc lại, định bỏ chạy.

“Cởi đủ rồi, đến lượt em à?” Hắn cười lớn rồi đứng dậy, đưa tay kéo tôi quay người lại đảo khách thành chủ.

“Tống Từ!”

“Hả?”

“Anh đang giả vờ say à!”

Hắn cười khẽ: “Bây giờ tôi say thật rồi.”

“Đừng hôn nữa.” Tôi né mặt hắn.

“Vừa rồi em hôn tôi rất cuồng nhiệt, bây giờ em lại sợ sao?”

Tôi bỏ cuộc: “Tôi sợ.”

“Đã quá muộn rồi.” Hắn cười và lấy điện thoại của tôi ra, khàn giọng nói: “Chia tay với anh ta đi."

Tôi bị hắn thu hút, nụ hôn khiến tôi choáng váng: "Ngay bây giờ?"

"Ngay bây giờ."

Tôi không còn cách nào khác ngoài run rẩy gửi một tin nhắn cho Lê Minh: [Chúng ta chia tay đi.]

Vừa gửi xong, Tống Từ đã lấy điện thoại của tôi và tắt máy.

“Tốt rồi. Tối nay em là của tôi.”

 

Loading...