Chạm để tắt
Chạm để tắt

Anh chọn em, em siêu ngọt ngào - 16

Cập nhật lúc: 2024-08-03 22:25:54
Lượt xem: 492

Khi đi làm, tôi đã nói chuyện với hắn rất nhiều nhưng chủ yếu là hắn mắng mỏ tôi. Nếu không phải bạn trai tôi ngủ cùng vợ sắp cưới của hắn thì chúng tôi sẽ không bao giờ có thể đứng cùng nhau phải không? Tôi không khỏi muốn hỏi câu đó.

“Không phải anh thích tôi đấy chứ?”

Hắn sửng sốt: “Lâu ngày sinh tình, có gì kỳ lạ sao?”

Đây là logic xã hội đen gì vậy? Không thèm nói với hắn nữa.

20

Trong tháng tiếp theo, tôi vô cùng bận rộn.

Tống Từ đã tiếp xúc với nhiều dự án mà gia đình Chu Á đã tiếp xúc. Nói một cách đơn giản, Tống Từ muốn đánh cắp dự án của nhà họ Chu.

“Chúng ta là như thế này có sao không?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Chỉ là lựa chọn của đối tác thôi. Lựa chọn hợp tác với chúng ta là quyền của họ."

“Hơn nữa, trước đây anh đã nhường dự án để cho gia đình cô ta có đường sống, còn bây giờ anh đã đổi ý rồi.”

"Được rồi."

Dù sao tôi cũng không phải sếp, sếp nói thế nào tôi sẽ chiến đấu thế đó, tôi có thể nói gì đây?

"Gần đây em có mệt không?"

"Không, đây là công việc của tôi."

“Em đã tiến bộ rất nhiều và làm rất tốt.”

Đây là lần đầu tiên Tống Từ thật tâm khen ngợi tôi. Thành thật mà nói, hắn rất nghiêm khắc cho nên tôi rất vui khi nhận được sự khen ngợi của hắn.

"Cảm ơn anh, mấy tháng nay tôi thực sự đã học được rất nhiều điều, thật đấy."

Hắn có thể hung dữ nhưng luôn có thể chỉ ra vấn đề của mọi người một cách chính xác. Nếu không có hắn, có lẽ tôi đã không bao giờ được tiếp xúc với các dự án hay bất cứ điều gì tương tự trong đời và sẽ ở lại bộ phận như một nhân viên bán thời gian bận rộn nhưng ít hoạt động.

"Đều là nỗ lực của em, em không cần phải cảm ơn anh… Nhưng nếu em mệt, em có thể đến chỗ anh, anh có thể giúp em thư giãn… miễn phí."

Tôi... "Không cần!"

Hai lần tôi và Tống Từ bị kích thích bởi nhiều cảm xúc khác nhau, chúng tôi cùng nhau chìm vào giấc ngủ trong sự bàng hoàng.

Làm việc với nhau lâu như vậy, chúng tôi luôn duy trì mối quan hệ cấp trên - cấp dưới. Không ai trong chúng tôi đề cập đến những chuyện đó. Chỉ là có lúc hắn ở quá gần, tôi không khỏi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

“Đừng lo lắng, anh sẽ không làm em mệt đâu.”

“Tống Từ!”

“Được rồi, anh hiểu rồi.” Hắn dừng lại đúng lúc.

Chúng tôi bắt đầu liên kết các thông tin lại với nhau và tập trung vào công việc của mình. Cho đến nửa tiếng sau, hắn vẫn bất động nhìn tôi.

"Có chuyện gì thế?"

"Anh vẫn muốn hôn em."

Tôi…..

Hắn không cho tôi thời gian mà hôn tôi ngay lập tức. Sau khi hôn tôi đến mức ná thở, hắn mới miễn cưỡng buông tôi ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/anh-chon-em-em-sieu-ngot-ngao/16.html.]

"Em thực sự không thích anh à? Nếu em không thích anh thì tại sao tim em lại đập nhanh vậy? Bức thư tình đó thực sự là của bạn em sao? Không phải em viết cho anh sao?"

Hắn cúi đầu hôn lần nữa. Hắn nói với tôi: "Nói dối, phải phạt."

Tôi không nói được gì.

Tống Từ lại cố ý kéo ra một khoảng xa: "Được, cho đến khi em nói thích anh, anh quyết định không để em chạm vào anh nữa, anh có lòng tự trọng."

"Ồ."

Tôi vùi đầu im lặng làm việc, không dám nhìn hắn nữa.

21

Vài ngày sau, Chu Á đến gặp tôi.

"Tuần sau là sinh nhật của tôi, cũng là ngày kỷ niệm thành lập công ty nhà chúng tôi, tôi sẽ tuyên bố kết hôn với Tống Từ. Tôi ngủ với Lý Minh thì có sao, tôi vẫn ngủ với Tống Từ. Định mệnh của cô là thất bại dưới tay tôi. Trước giờ tôi chưa bao giờ điều gì tôi muốn tôi đều có thể đạt được"

Nhìn khuôn mặt đầy tự tin của cô ta, tôi cảm thấy thương hại.

“Vậy thì chúc cô thành công.”

Tôi vừa định rời đi thì cô ta lại ngăn tôi lại: “Gần đây Tống Từ đang làm gì vậy?”

“Cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô biết à?”

“Thế cái này thì sao?”

Cô ta lấy ra một xấp tài liệu, là những bức ảnh.

Khoảnh khắc nhìn thấy những bức ảnh, đầu óc tôi không nghĩ được gì nữa, đó là bức ảnh cô ta cởi quần áo của tôi trong phòng vệ sinh hồi cấp ba.

"Chu Á, cô đ--iên à?" Tôi tiến lên đánh nhau với cô ta.

"Cô có muốn tôi gửi nó đến công ty của cô không? Đồng nghiệp của cô chưa bao giờ nhìn thấy cô khỏa thân, phải không?"

Tôi giật lại bức ảnh trong lúc giằng co.

"Cứ lấy đi, tôi còn rất nhiều, khuyên cô đừng chọc giận tôi, ai dám ngăn cản tôi cưới Tống Từ."

Tôi tát cô một cái thật mạnh.

"Đáng c**hết, sao cô dám đánh tôi?"

Tôi phớt lờ cô ta và đi đến thùng rác cùng với bức ảnh. Tôi xé bức ảnh thành nhiều mảnh nhưng không vứt nó đi.

Cuối cùng Tống Từ cũng tìm thấy tôi ở đồn cảnh sát. Tôi ngồi trên một chiếc ghế đẩu lắc lư để cảnh sát lấy lời khai.

Sau khi viết xong biên bản, Tống Từ chở tôi về trường cũ, sau đó cùng với cảnh sát đi lấy lại các video từ camera giám sát ở trường cấp ba.

Các đoạn video Chu Á tát tôi, nhốt tôi trong phòng thiết bị... đều được tìm thấy. Tống Từ nhìn camera giám sát với vẻ mặt nghiêm túc.

“Đừng nhìn nữa.” Hắn đưa tay ra và bịt mắt tôi lại.

"Anh xin lỗi, anh không biết cô ta đã làm điều này với em."

"Gọi cảnh sát. Anh sẽ nhờ đội pháp lý tốt nhất đưa cô ta vào tù, nhưng anh không muốn em tự mình vạch trần chuyện này."

"Tại sao?"

Loading...