Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hưu Thư Gửi Lão Gia - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:14:36
Lượt xem: 424

Ta ngồi trong sảnh phụ - nơi dành để tiếp khách của nhà họ Diệp, thê tử hiện tại của hắn là Triệu Lan Nhược tiếp đãi ta.

Triệu Lan Nhược là người kinh thành, phụ thân là Công bộ thị lang - quan tứ phẩm, gia đình ở kinh thành cũng coi như có chút danh tiếng, vì vậy mà không xem ta ra gì.

"Ôi chao, vị này chính là tỷ tỷ trước kia của phu quân sao?"

Triệu Lan Nhược bưng chén trà lên thổi thổi.

"Lý tỷ tỷ, tỷ mau uống trà đi, loại trà này rất hiếm có, ngày thường tỷ chắc chắn là không được uống đâu."

Ta cúi đầu nhìn thoáng qua chén trà trong tay, cành lá thô to, bình thường chẳng qua chỉ là trà Vũ Tiền Long Tĩnh. Haiz, loại trà phẩm cấp này, ta đã rất nhiều năm rồi không uống.

"Diệp Tu đâu?"

"Phu quân còn chưa hạ triều, Lý tỷ tỷ, bên trong tỷ mặc y phục gì vậy?"

Triệu Lan Nhược vênh ngón tay lên, đánh giá ta từ trên xuống dưới. Lụa Hàng Châu màu trắng bạc từ trong tay áo ta lộ ra, ta vội vàng đưa tay che đi.

Haiz, tuổi tác đã cao, y phục mặc bên trong không thể qua loa được, suýt chút nữa thì lộ tẩy rồi.

"Không có gì, y phục mặc nhiều năm rồi, giặt đến bạc màu cả."

Triệu Lan Nhược gật đầu.

"Ta đều nghe phu quân nói cả rồi, những năm qua, vất vả cho tỷ tỷ rồi. Nhìn tỷ mới ba mươi tư tuổi, thế mà trên mặt đã, đã"

Làn da ta trắng nõn nà, mịn màng căng bóng, đến một lỗ chân lông cũng không nhìn thấy.

Triệu Lan Nhược không nói tiếp được nữa, ho khan một tiếng chuyển chủ đề, nói con trai nàng ta năm nay thi đậu tiến sĩ, nàng ta đắc ý hất cằm lên.

"Lý tỷ tỷ, ta nghe phu quân nói, hai người cũng có một đứa con trai phải không? Năm nay mười bảy tuổi, nó có đang đi học không?"

Ta lắc đầu.

"Không có."

"Thật đáng tiếc, nếu như học hành tốt, cũng không phải không thể nhận tổ quy tông. Hiện tại thân phận như vậy, nếu như làm huynh đệ với con trai ta là Diệp Ngọc, e là sẽ làm nó mất mặt.”

"Lý tỷ tỷ, phu quân rời khỏi Dương Châu đã lâu, con trai tỷ hẳn là còn chưa được ghi tên vào gia phả nhà họ Diệp đâu nhỉ?"

Ta gật đầu.

"Đúng là chưa từng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/huu-thu-gui-lao-gia/chuong-2.html.]

Triệu Lan Nhược rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, vừa dứt lời, Diệp Tu trở về, hắn có chút phát tướng, mặc quan phục màu xanh đen của quan ngũ phẩm, đứng ở cửa ra vào do dự nhìn ta: "Nàng là, Minh Châu?"

Thật ra Diệp Tu lúc trẻ rất tuấn tú, hiện tại tuy rằng tuổi đã cao, nhưng mày mắt vẫn sáng sủa, mơ hồ có thể nhìn thấy dấu vết năm xưa.

Ta gật đầu:

"Là ta."

Diệp Tu nhìn ta thật sâu, thở dài:

"Minh Châu, những năm qua, là ta có lỗi với nàng. Nhưng ta hiện tại đã có Lan Nhược, nàng ấy vì Diệp gia ta khai chi tán diệp,  gần gũi bầu bạn cùng ta nhiều năm như vậy."

Hai người nhìn nhau, Diệp Tu tiến lên nắm lấy tay Triệu Lan Nhược.

"Minh Châu, chúng ta đã thương lượng kỹ rồi, Lan Nhược xưa nay không phải người nhỏ nhen, nàng cứ vào phủ, làm thiếp của ta là được."

Triệu Lan Nhược gật đầu, uất ức đỏ hoe mắt:

"Tỷ tỷ, tỷ vào phủ đi, ta nhất định sẽ không bạc đãi tỷ đâu."

Diệp Tu cảm động ôm chặt bờ vai Triệu Lan Nhược:

"Lan nhi, thiệt thòi cho nàng rồi."

Quả nhiên là một đôi gian phu dâm phụ, ta đây xem như không uổng công một chuyến này.

Ta đứng dậy:

"Thật ra không cần phiền phức như vậy, ta đến chỉ là để bổ sung một tờ hưu thư thôi."

Vừa dứt lời, nha hoàn ở cửa vui mừng vén rèm bước vào.

"Lão gia, phu nhân, thiếu gia đã về."

Một thiếu niên hăng hái chạy vào, thần thái phấn chấn, cung kính nhường đường cho thiếu niên phía sau.

"Cha, nương, xem con mời ai về này!"

"Trạng nguyên lang năm nay! Lý Tư Viễn!"

Diệp Tu và Triệu Lan Nhược kích động đứng dậy khỏi ghế, tiến lên mấy bước, Diệp Tu hoàn toàn quên mất ta sang một bên, vây quanh vị trạng nguyên kia không ngừng khen ngợi:

"Hôm nay thiết triều, ta có nghe Hứa các lão khoe khoang về vị môn sinh đắc ý này, hôm nay được gặp, quả nhiên là khí độ bất phàm."

 

Loading...