Hồng Bì Nam Anh - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-06 09:38:20
Lượt xem: 62

9.

Qua lời kể của cảnh sát, tôi nhớ lại sự thật rùng rợn mà tôi đã quên mất.

Cách đây một năm, bố tôi đã lừa dối gia đình để theo đuổi một cô sinh viên kém ông mười tuổi.

Hôm đó, chị cả nhờ tôi đưa em trai đi khu vui chơi.

Nhưng chỉ vì thời tiết xấu nên chúng tôi về nhà sớm.

Tôi và em trai đã chứng kiến cảnh bố mẹ cãi nhau kịch liệt.

Mẹ tôi gầm lên một tiếng chói tai, nắm lấy cánh tay của bố tôi rồi cắn thật mạnh.

Có lẽ bố tôi bị cắn đau nên đã túm tóc mẹ ném mạnh vào bồn tắm.

Tất cả chúng tôi đều sững sờ trước hành động của ông ấy.

Mẹ tôi bị ấn cả đầu xuống nước, bà vùng vẫy liên tục.

Cuối cùng, em trai tôi lao lên phía trước.

Thằng bé cắn mạnh vào đùi của bố.

Bố hét lên và đẩy mạnh em trai tôi ra.

Nhưng không ai ngờ rằng đầu của em trai tôi lại đập trúng đầu nhọn của bồn rửa tay.

Máu chảy khắp sàn nhà.

Trước mắt tôi là một mảng đỏ rực.

Tất cả đều là m.á.u của em trai tôi.

Bố tôi lo lắng nhìn em ấy, run rẩy đưa tay ra kiểm tra hơi thở của thằng bé.

Ông ấy loạng choạng lùi lại hai bước, hoảng sợ liếc nhìn chúng tôi rồi bỏ chạy.

Tôi và chị cả kéo mẹ ra ngoài trong nước mắt rồi sau đó gọi cảnh sát.

Mẹ tôi sống sót nhưng em trai đã c.h.ế.t.

Tất cả chúng tôi đều vô cùng đau buồn trước cái c.h.ế.t của em ấy.

Nhưng ngày hôm sau, em trai tôi bất ngờ xuất hiện nguyên vẹn ở nhà.

Ngày hôm đó, ký ức của chúng tôi hoàn toàn mờ nhạt.

Hay nói chính xác hơn là nó bị thay đổi đột ngột.

Chúng tôi hoàn toàn quên mất việc thằng bé đã c.h.ế.t và tiếp tục sống với em ấy.

Người đầu tiên phát hiện ra bí mật của em trai chính là bố tôi.

Ký ức của ông ấy không hề bị thay đổi.

Khi một người nhìn thấy đứa con trai do chính tay mình g.i.ế.t xuất hiện nguyên vẹn trước mặt, tâm lý của ông ấy đã sắp sụp đổ.

Và cũng chính bố là người khiến em trai tôi phát hiện ra bí mật này.

Hóa ra những gì em ấy phát hiện đó giờ, không phải là bí mật của ai khác mà lại chính là bí mật về cái c.h.ế.t của mình.

Khi một người phát hiện ra bí mật của một con ma, con ma chắc chắn sẽ g.i.ế.c người đó.

Em trai đã gi.ế.t chính bố của mình.

Chị cả đột nhiên nghi ngờ về cái c.h.ế.t của bố.

Chị ấy kể với tôi rằng bản thân đã nhìn thấy em trai lẻn ra ngoài lúc nửa đêm vào ngày bố chúng tôi qua đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hong-bi-nam-anh/chuong-5.html.]

Một khi sự nghi ngờ đã bắt đầu nảy sinh, bí mật sẽ nhanh chóng được phát hiện.

Chị cả là người thứ hai phát hiện ra bí mật khủng khiếp này.

Tất nhiên, chị ấy đã bị thằng bé g.i.ế.t c.h.ế.t.

Sau khi c.h.ế.t, chị cả đã hoàn toàn bị em trai đồng hóa, trí nhớ cũng bị sửa đổi.

Chị cho rằng điều mình phát hiện ra không phải bí mật của em trai mình mà là bí mật về cái c.hế.t của mẹ chúng tôi.

Em trai cũng đã thay đổi ký ức của mẹ chúng tôi, khiến bà ấy nghĩ rằng người c.h.ế.t ngày hôm đó là chị cả.

Em ấy đã thành công trong việc khiến chúng tôi nghi ngờ lẫn nhau.

Và mục đích duy nhất của thằng bé là xúi giục tôi g.i.ế.t người duy nhất còn sống — mẹ tôi.

10.

Giờ phút này, khuôn mặt tôi đã sớm ướt đẫm nước mắt.

“Cháu nên làm gì đây?” Tôi nghẹn ngào.

Giọng nói của người cảnh sát mang theo sự hướng dẫn nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết:

"Bạch Nhu, bây giờ cháu phải thật bình tĩnh. Cháu không thể để họ nhận ra rằng mình đã phát hiện ra bí mật của họ. Còn làm như thế nào thì phải phụ thuộc vào bản thân cháu."

Tôi dần dần bình tĩnh lại.

Sau khi cúp máy, tôi nhặt một con d.a.o gọt hoa quả rồi giấu sau lưng.

Tôi đẩy cửa phòng chị cả rồi đi vào.

Chị ấy đang ngồi trên giường, đầu cúi thấp, cổ cong đến mức khó tin.

"Chị ơi, em hiểu rồi, chúng ta thật sự cần phải g.i.ế.c mẹ ngay lập tức."

Chị cả ngạc nhiên ngẩng đầu lên.

Nhưng tôi lại nhìn thấy sự tàn ác ẩn sâu trong mắt chị ấy.

“Vậy chúng ta mau đi g.i.ế.c bà ấy thôi.”

Chị cả hào hứng bước về phía tôi.

Dư Huy - tàn tia...
(Chỉ đăng tại m,onkey'd)

Giây tiếp theo, con d.a.o gọt hoa quả tôi giấu sau lưng đ.â.m thẳng vào bụng của chị.

Chị cả kinh ngạc nhìn tôi, không ngờ tôi lại đ.â.m chị.

“Em thực sự xin lỗi.” Tôi bật khóc.

Lúc này, sự tàn ác trên mặt chị cả đột nhiên biến mất.

Thay vào đó là một cảm giác mà tôi vô cùng quen thuộc.

Chị ấy ngơ ngác nhìn tôi rồi giơ tay lên như muốn lau nước mắt cho tôi.

Khoảnh khắc tiếp theo, chị cả biến mất trước mắt tôi.

Đồ đạc xung quanh tôi như thủy triều rút đi.

Sàn nhà vỡ thành từng mảnh nhỏ và cuối cùng trở thành một khoảng trống.

Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy?

Tôi hoảng sợ nhìn xuống sàn nhà, một cảm giác không trọng lượng mạnh mẽ bao trùm lấy tôi.

Ngay sau đó, tôi hoàn toàn mất hết ý thức.

Chỉ nghe thấy một tiếng —

"Thí nghiệm đã thành công."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...