Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hoàng hậu nương nương, xin hãy đăng cơ - Chương 2: Gặp lại

Cập nhật lúc: 2024-08-20 21:58:09
Lượt xem: 0

"Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương xin cầu kiến."

"Không gặp."

Một thanh âm trầm thấp và thiếu kiên nhẫn từ trên đại điện truyền ra.

Chỉ thấy trên ðiện người khoác minh hoàng sắc long bào, hoa văn hình rồng thêu chỉ vàng sống động, thể hiện tôn nghiêm tối thượng.

Hắn sóng mũi cao, đôi mắt sắc bén nhìn thấu lòng người, trong ánh mắt toát lên uy quyền khó tả.

Khuôn mặt góc cạnh phân minh, đường nét cương nghị, so với chạm khắc tượng không  khác là bao, rõ ràng là phi phàm khí phách.

Chỉ bất quá hắn khẽ mím môi, chau mày, làm ra vẻ bất mãn.

"Bệ hạ, cái này...,  Khê cô nương nói Hoàng hậu nương nương nhất định phải gặp ngài."

Trữ công công lau mồ hôi trên mặt, vẻ mặt khó xử, "Dẫu sao Hoàng hậu nương nương vừa mới hồi cung, phía sau còn là cả Hứa gia..."

Người trên long ỷ* lúc này cũng chịu đặt chiếu chỉ vừa soạn, đứng dậy đi xuống.

Trong mắt hắn không giấu nổi chán ghét, "Thôi được, trẫm lại đi một chuyến, hoàng hậu Hứa gia... hừ... ...

Trữ Cẩm Khôn đứng dậy vội vàng đuổi theo, vung vẩy phất trần "Bãi giá Phượng Minh cung."

Hạ kiệu, Hoàng đế nhìn Phượng Minh cung ba chữ, không khỏi hô một tiếng "Phượng Minh hoàng hậu thật nực cười "

"Bệ hạ giá lâm" một tiếng vang lên, không một người đi ra hành lễ tiếp đón.

Trữ công công không dám ngẩng đầu, lại một lần nữa thét lên "Bệ hạ giá lâm" tiếng thứ hai.

Vừa hay sau đó Điều Khê chạy ra, tiến lên quỳ xuống hô to

"Nô tỳ xin thỉnh an Hoàng thượng, cung nghênh Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế."

"Hoàng thượng, người bên cạnh Hoàng hậu đều đem lời nói như gió thoảng bên tai sao?"

Điều Khê một trận rùng mình, từ khi Đế hậu đại hôn, Hoàng thượng liền hạ chỉ, hậu cung trên dưới không cho phép hô gọi 'Hoàng thượng'. Sau lại nói mọi người đều biết bệ hạ chán ghét Hoàng hậu, chán ghét Hứa gia, phong hậu đã là sự nhượng bộ lớn nhất.

Nhưng ở đây hậu cung theo lẽ sánh vai nên xưng đế hậu, hắn tất nhiên là không muốn, vì vậy hạ chỉ sau đó hậu cung tất cả xưng 'bệ hạ'.

"Bệ hạ thứ tội, bệ hạ thứ tội." Điều Khê không dám nhiều lời, ra sức dập đầu.

Chỉ chốc lát sau trán đã đổ máu.

Nàng biết đây là bệ hạ đối với nương nương ra oai phủ đầu, đồng thời nương nương không muốn ra nghênh tiếp cũng là dặn nàng nhiều lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoang-hau-nuong-nuong-xin-hay-dang-co/chuong-2-gap-lai.html.]

"Hoàng thượng đây là muốn làm chi? Nô tì nhưng thật ra xem không hiểu."

Điều Khê biết rõ đây là Hứa Phương Khanh cho nàng cơ hội.

Vì thế tim đập thình thịch, không đợi bệ hạ mở miệng, vội vàng hướng Hứa Phương Khanh đi đến, cẩn thận dè dặt đỡ nàng.

Hứa Phương Khanh nghiêng mình hướng thân ảnh đang khoác hoàng bào kia, hơi cúi người, xong liền muốn hướng cung điện đi đến.

"Lớn mật, Hứa Phương Khanh. Đây chính là thứ mà Hứa gia giáo dưỡng các ngươi? Ta xem ngươi là xa nhà vài năm, đầu óc mê muội không phân rõ lễ nghi!"

Trữ công công vừa nghe vừa nín thở rút lui, mang theo Điều Khê cùng nhau rời đi.

Khoảnh sân lớn như vậy  lúc này chỉ còn lại có Đế hậu hai người.

Hứa Phương Khanh không khỏi hô một tiếng, quay đầu lại trừng mắt nói

"Lớn mật? Thiên hạ này còn có ta Hứa Phương Khanh không dám càn rỡ sao? Hoàng thượng còn biết ta xa vắng một thời gian, mấy năm này chiến công, cũng tùy ý để ta không tuân theo lễ phép đi. Hảo một cái lớn mật a, Hạ Cảnh Chiêu!"

Hạ Cảnh Chiêu nhìn Hứa Phương Khanh, tức giận xông lên óc ban đầu liền tiêu tan, nhất thời ngẩn ra.

Hắn nhìn giờ phút này nữ nhân trước mặt, ba năm không thấy, hắn cảm giác Hứa Phương Khanh có mấy phần xa lạ.

Trong ấn tượng Hứa Phương Khanh dung mạo quả thực tuyệt sắc, nhưng cử chỉ đều là điệu bộ tiểu thư khuê các, rất không thú vị.

Mặc kệ là chuyện gì đều không thay đổi được bộ dạng 'tĩnh tâm như nước' của nàng.

Giống một con rối được điều khiển tốt.

Thế nhưng trước mắt Hứa Phương Khanh dường như tỏa ra khí khái anh hùng, càng làm khí chất tao nhã và dung nhan mỹ mạo có phần bắt mắt.

Trái lại đôi mày hắn không để lộ ra chút sao lãng, đôi mắt lướt qua vẫn là một cỗ uy nghiêm.

Tuy nhiên chính cái nhìn giữa hai lông mày này của nàng, khiến hắn nảy sinh phản cảm, hắn không thích bị nữ nhân khống chế.

Nhất là bởi nữ nhân của mình.

Hạ Cảnh Chiêu ổn định nội tâm rốt cục lần thứ hai hoảng loạn

Hắn mơ hồ cảm thấy quân cờ vô dụng này của mình đang dần thoát khỏi tầm kiểm soát.

*chú giải*

long ỷ: ghế vua ngồi

 

Loading...