Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hoàng hậu nương nương, xin hãy đăng cơ - Chương 1: Như mộng

Cập nhật lúc: 2024-08-18 00:58:46
Lượt xem: 2

---Cảnh Đức năm thứ ba---

"Nương nương, nương nương, đừng đợi nữa, Bệ hạ phái người truyền đến, đêm nay sẽ nghỉ ngơi ở Cảnh Chính cung."

Hứa Phương Khanh bừng tỉnh, mở to mắt nhìn xem Điều Khê.

Chúng thị nữ bên cạnh chỉ dám cúi thấp đầu, sợ hãi chuyện này khiến liên lụy đến thân

Hứa Phương Khanh nhìn cảnh tượng quen thuộc, thần sắc lạnh nhạt lại mang theo vài phần chán ghét

"Chẳng lẽ là ta hôn mê, vì sao sau khi c.h.ế.t lại nhớ tới chuyện cũ?".

 Điều Khê thật cẩn thận ngẩng đầu, quan sát biểu tình chủ tử nhà mình, vội vàng giải thích

"Nương nương, thiên hạ vừa mới thái bình, Bệ hạ không để tâm đến hậu cung cũng là chuyện dễ hiểu. Có lẽ là chuyện chính sự cấp bách."

"Ngươi trước đứng lên, lại đây."

Điều Khê dẫu có bình tĩnh đến đâu cuối cùng cũng bị những lời này dọa khiếp sợ, thanh âm cũng có chút run rẩy:"V..vâng".

Dù có chút luống cuống nhưng xuất thân là thị nữ hầu cận của đích nữ Thừa tướng phủ, nàng thời khắc đều phải ghi nhớ lễ nghi và cách cư xử,đứng dậy chậm rãi bước tới hành lễ

"Nương nương".

Hứa Phương Khanh nhìn khuôn mặt non nớt của Điều Khê, không già nua như trong trí nhớ, ngược lại vẫn là dáng vẻ dịu dàng lúc mới tiến cung như lúc trước vừa mới tiến cung.

Hứa Phương Khanh đứng dậy sờ sờ gương mặt Điều Khê, trong lòng nhất thời chấn kinh nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, lắc đầu lẩm bẩm:

"Cũng thế, chung quy cũng coi như ta thực xin lỗi ngươi, ngươi tới tìm ta là chuyện đương nhiên."

"Hoàng hậu nương nương, ngài đang nói cái gì a, cái gì mà thực xin lỗi, thực sự là chiết sát* nô tỳ ."

Điều Khê vội vàng quỳ xuống, không ngừng dập đầu, lời nói của Hoàng hậu như lôi giáng nổ tung suy nghĩ của nàng.

"Nô tỳ chỉ là một thị nữ, sao xứng để Hoàng hậu nương nương thương tiếc như vậy."

Lại nói, nàng một lòng trung thành với Thừa tướng phủ và Hoàng hậu. Đừng nói là chủ tử xin lỗi nàng, cho dù vì phủ Thừa tướng liều mạng cũng không hối tiếc.

Lúc này, Hứa Phương Khanh cũng chịu nhìn thẳng vào cục diện, nàng nhìn quanh bốn phía, không thể tin được một màn vừa rồi, nhưng là Điều Khê phản ứng quả thật không giống lúc trước.

Nếu đây không phải mộng, nàng kiếp này phải làm sao, nàng nhìn vết chai trên lòng bàn tay, đột nhiên ngẩng đầu, đôi môi đỏ mọng có chút chua chát

"Tiểu Khê, ngươi trước đứng lên, ta hỏi ngươi, ngươi xem ta có sao không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoang-hau-nuong-nuong-xin-hay-dang-co/chuong-1-nhu-mong.html.]

Điều Khê cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn là mở miệng nói

"Nương nương ngài phong hoa tuyệt đại, lộng lẫy khoan thai, chính là chính là..."

"Chính là không được phu tâm, chính là mắc kẹt tại chốn thâm cung, chính là một viên... một viên cờ thôi"

Hứa Phương Khanh tiếp lời nói, nhàn nhạt ngã lưng xuống quay ghế.

"Không, nương nương, nô tỳ tuyệt không ý này, nô tỳ muốn nói. . . . . . Chính là"

Điều Khê ngẩng đầu vừa định đem nói cho hết lời. Lại nhìn đến Hứa Phương Khanh khóe mắt ngấn lệ, trong khoảng phút chốc không biết nên như thế nào đành thôi.

Hôm nay Hoàng hậu rất kỳ hoặc, trong khoảng thời gian ngắn cảm thấy nàng có chút xa lạ.

Hứa Phương Khanh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Điều Khê, nâng tay lau lau rồi chính mình đẫm lệ, ánh mắt lạnh đi không giấu được nỗi bi phẫn

"Ta Hứa Phương Khanh vì nước chinh chiến ba năm, cam nguyện làm con tốt thí trong ván cờ của hoàng đế. Ta là Hoàng hậu tôn quý nhất đại triều, là đích nữ phủ Thừa tướng, thay hoàng đế chinh chiến tứ phương đích tướng quân."

Bất quá vị tướng quân này không có mấy người biết được thôi. Lần này, mặc kệ là mộng mị hay vu thuật, ta chính là kì nhân*.

"Tiểu Khê, ngươi phái người đến hỏi Bệ hạ, ba năm vắng bóng có phải hay không đã quên Hoàng hậu là ta, hay là nói không cần Hứa gia nữa?"

Hứa Phương Khanh khẽ gõ bàn, chau mày.

"Nương nương, cái này..."

Điều Khê do dự, không dám đứng dậy, điều vô lễ này, trước kia Hoàng hậu chính là không bao giờ dám nói ra.

"Còn không mau đi! Ngươi phải nhớ kỹ, tiểu Khê, ta mặc kệ ngươi là người của ai, ngươi phải phân rõ người đứng trước mặt ngươi là ai."

Hứa Phương Khanh đứng dậy lạnh lùng nói, nàng nhìn Điều Khê rời đi, trong lòng không khỏi nổi lên gợn sóng.

Này một đời

"Lúc này đây Hứa Phương Khanh chính là Hứa Phương Khanh."

 

*Góc chú thích*

kì nhân: người chơi cờ

chiết sát: mang hàm ý nhận được đặc ân/ ân huệ quá lớn, người nhận không dám/không nhận nổi, cảm thấy hổ thẹn và có lỗi...

Loading...