Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hoa Yến - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-19 13:00:36
Lượt xem: 3,300

Tỉnh lại từ dòng hồi tưởng, mặt trời bên ngoài cửa sổ đã ngả về tây.

 

Ta rời khỏi vòng tay Tần Yến, tay cầm cuốn "Xuyên Vực Chí" hắn đưa cho, tùy ý lật xem, dựa cửa mỉm cười:

 

"Tần Yến, muốn biết tầng địa ngục thứ năm là gì không?"

 

Hắn nhìn chằm chằm ta, cất giọng hỏi, đuôi giọng hơi nhếch lên:

 

"Sao vậy, Diệu Diệu cô nương cuối cùng cũng chịu nói rồi sao?"

 

Ta lại đáp:

 

"Cuộc đi săn mùa thu tháng sau, chúng ta hợp tác, nếu có thể thắng Thái tử Dung Ngọc, ta sẽ kể cho ngươi nghe."

...

Cuộc đi săn năm nay, sẽ có một cuộc ám sát.

 

Thái tử Dung Ngọc trong lần này đã lập công hộ giá, sau chuyện này lại càng được sủng ái.

 

Nhưng thực chất, Dung Ngọc đã sớm biết được kế hoạch của đám thích khách nước địch.

 

Hắn cố ý giấu diếm không báo, chính là vì muốn lập công hộ giá.

 

Mà muội muội thứ xuất của ta - Tô Minh Nhan, lại càng độc ác hơn, trên đường nàng ta chạy trốn, vậy mà lại thừa dịp hỗn loạn đẩy ta vào lưỡi đao của thích khách, ý đồ muốn lấy mạng ta.

 

Là Tần Yến đã đỡ thay ta một đao, sau đó phản thủ g i ế t c h ế t tên thích khách kia.

 

Nhưng trên đao có độc...

 

Ta đến giờ vẫn còn nhớ rõ bộ dạng y phục nhuốm đầy m.á.u của hắn.

 

Kiếp trước, vì một đao này, Tần Yến đã bị nhiễm độc ngã bệnh.

 

Cũng chính vì vậy, sau này cho dù hắn có quyền khuynh triều chính, tìm kiếm thần dược khắp nơi, cũng không thể kéo dài tuổi thọ.

 

Kiếp này -

 

Ta muốn để Tô Minh Nhan và Thái tử Dung Ngọc cùng nhau trả giá cho một đao này!

 

Chỉ có điều...

 

Ta lại quên mất, tên điên Tần Yến này luôn là kẻ tham lam vô độ.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

Hắn ghé sát vào ta, nhếch môi cười:

 

"Diệu Diệu, như vậy là chưa đủ."

 

"Nếu ta thắng hắn, nàng phải kể cho ta nghe vào đêm động phòng hoa chúc, trên chiếc giường tân hôn mới được..."

 

Giọng nói trầm thấp, ma sát của Tần Yến bên tai ta như thổi bùng lên ngọn lửa.

 

Ta mỉm cười đáp ứng hắn:

 

"Được, nghe theo ngươi."

 

Ôm sách bước xuống cầu thang, ta nghe thấy giọng Tần Yến truyền đến từ phía sau:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-yen/chuong-10.html.]

 

"Ta đột nhiên có chút tin tưởng những lời mê sảng lúc trước của Diệu Diệu cô nương rồi."

 

"Diệu Diệu cô nương đột nhiên thay đổi thái độ, đối xử tốt với ta như vậy, là bởi vì trong cơn ác mộng kia, có điều gì tiếc nuối sao?"

 

Ta quay đầu nhìn hắn, muôn vàn chua xót, hóa thành một câu:

 

"Phải, trong mộng có rất nhiều tiếc nuối."

 

Chỉ thấy Tần Yến lười biếng dựa vào cửa, nụ cười tà mị:

 

"Xem ra, đó quả thực không phải là một giấc mơ đẹp."

 

"Nhưng mà, ta đã mơ thấy Diệu Diệu hàng nghìn lần rồi, Diệu Diệu mới chỉ mơ thấy ta một lần thôi."

 

"Theo ta thấy, chi bằng Diệu Diệu hãy gạt bỏ ưu phiền, ngoan ngoãn ăn cơm, ngủ ngon, mơ thấy ta thêm vài lần nữa."

 

"Nói không chừng lần sau sẽ là một giấc mơ đẹp."

 

Ta chợt thấy mũi cay cay, không nhịn được gật đầu đồng ý.

 

Ta biết hắn vẫn luôn nhìn ta, nhưng ta không dám nhìn vào ánh mắt nóng bỏng của hắn nữa, vội vàng đáp lời, sau đó nhanh chóng rời đi.

 

Ta sợ nếu còn ở lại thêm nữa, sẽ khóc trước mặt hắn mất.

 

Kiếp trước, hắn cũng từng nói rất nhiều lời đường mật.

 

Chỉ là ta chưa bao giờ tin tưởng, đương nhiên cũng rất ít khi đáp lại hắn.

 

Ta đã từng chứng kiến dáng vẻ hắn nhuốm đầy m.á.u tươi khi g i ế t người.

 

Cũng đã từng chứng kiến thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng chặt đứt tứ chi của người khác, sau đó ngâm vào vò rượu của hắn.

 

Vì vậy, những lời đường mật của hắn, vào tai ta lúc bấy giờ, giống như lời nói của kẻ điên hơn.

 

Đặc biệt là sau khi ta biết được thủ đoạn hắn dùng để leo lên vị trí cao -

 

Tần Yến khi còn nhỏ đã phải chịu đựng đủ mọi ức hiếp, ngược đãi, mang trong mình rất nhiều bệnh tật.

 

Vì muốn che giấu thực lực, hắn cố ý nhẫn nhịn không phản kháng.

 

Nhưng thực chất, từ nhỏ hắn đã lén lút học văn chương, luyện kiếm thuật, chiêu mộ nhân tài.

 

Hắn âm thầm che giấu thân phận thật sự, dùng đủ loại thân phận khác nhau, chuyên làm ăn buôn bán, tích trữ tài sản với những kẻ quyền quý trong kinh thành.

 

Chàng thiếu niên bề ngoài hèn mọn như bùn đất.

 

Nhưng ở nơi không ai biết đến, đã sớm kiếm được bộn tiền, chất đầy vàng bạc châu báu.

 

Tất cả, chỉ còn thiếu một cơ hội để vươn lên.

 

Cơ hội có thể tìm kiếm bất cứ lúc nào.

 

Nhưng cả cuộc đời còn lại của hắn, lại bị ta hủy hoại.

 

Loading...