HÒA PHONG DU - Chương 7.1

Cập nhật lúc: 2024-07-06 23:35:00
Lượt xem: 1,079

7

Vào thành không gặp trở ngại gì, mọi người trong đoàn xe đều thở phào nhẹ nhõm, đến buổi chiều, có ám vệ đến xin chỉ thị của chủ nhân xe ngựa: "Phía trước có một quán trọ, ngài thấy thế nào?"

"Ở lại." Chủ nhân xe ngựa hạ thấp giọng, "Xem thêm Cửu đã đến chưa, ở đâu rồi."

Vậy nên Cửu này rốt cuộc là ai, có thù với các người sao? Ta đầy bụng nghi hoặc, nhưng cũng biết bây giờ không phải lúc để hỏi.

Ta cùng mọi người sắp xếp ổn định tại quán trọ, khi chủ nhân xe ngựa sắp xếp ta và Lăng Du một phòng, ta có chút chần chừ rồi nhanh chóng kéo Lăng Du vào phòng và đóng cửa lại.

Vừa vào phòng, Lăng Du bắt đầu kiểm tra xung quanh có điều gì bất thường không, ta chống cằm nhìn hắn: "Lăng Du, thật ra ngoài việc nướng thỏ, ta còn rất giỏi nấu sườn. Lần sau ta làm cho huynh ăn nhé."

Ta cũng không để ý hắn có phản ứng không: "Huynh võ công cao cường như vậy, chắc hẳn hồi nhỏ đã chịu không ít khổ cực? Ta từ nhỏ đã theo sư phụ luyện võ, luyện mười năm mới có thân thủ này, bây giờ nghĩ lại ngày xưa đứng tấn dưới ánh mặt trời vẫn cảm thấy thật mệt mỏi."

"Huynh làm xong việc có muốn về nhà với ta không? Nhà ta còn một thanh nhuyễn kiếm nữa, nếu huynh không đi, ta cũng không biết đi đâu tìm huynh." Về thanh nhuyễn kiếm đó, ta không dám nói với Lăng Du, đó là kiếm Long Phượng mà sư phụ tìm, Phượng tất nhiên là ta đang dùng, Long......sư phụ nói, muốn ta sau này tặng cho người hữu duyên của mình.

Ừm, ta không có ý nói hắn là người hữu duyên của ta, chỉ cảm thấy hắn sử dụng kiếm rất thuần thục, thực hợp với thanh kiếm đó thôi.

"Đúng rồi, huynh có phải rất thiếu tiền không? Nếu huynh thực sự thiếu tiền, ta có thể cho huynh vay, ta thường ra ngoài áp tiêu*. Ta thực rất lợi hại, được sư phụ truyền thụ chân truyền, đánh được võ, hạ được độc, giang hồ gọi là hoa trên đường áp tiêu!"

(*) áp tiêu: hành nghề vận chuyển và bảo vệ tài sản của thương nhân đi từ nơi này sang nơi khác, tránh cướp bóc, thổ phỉ…

Lăng Du đang gõ tường, nghe vậy mắt hơi giật, nhìn ta nói: "Tối nay ta muốn đi hành sự, cô có độc gì không?"

Ta từ trong tay áo lấy ra một bình ngọc: "Cái này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-phong-du/chuong-7-1.html.]

Mắt Lăng Du thoáng động: "Đây không phải......đây là gì?"

Ta đắc ý nói: "Thuốc xổ mạnh!" Do sư phụ tự tay làm, tuyệt phẩm đấy!

Lăng Du: "......"

Ánh mắt như nhìn kẻ ngốc lại xuất hiện.

Lăng Du nhìn ta muốn nói lại thôi, cuối cùng không nhịn được: "Đây là thuốc xổ?"

Ta gật đầu.

Hắn đỡ trán, một lúc sau mới nói: "Đưa ta."

Ta không đưa: "Ta muốn đi cùng huynh."

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

"Nguy hiểm."

"Chính vì nguy hiểm ta mới muốn đi cùng huynh!" Ta lý lẽ hùng hồn, "Người trong lòng của ta muốn mạo hiểm, ta không theo sao yên tâm được?"

Lăng Du im lặng một lúc, rồi đột nhiên nở nụ cười thản nhiên: "Cô nói thật sao?"

Ta đ.ấ.m bóp bả vai: "Già trẻ không gạt!"

"Thôi được, đến lúc đó theo sát ta."

Bình luận

12 bình luận

Loading...