Chạm để tắt
Chạm để tắt

[Hệ Thống] Náo Loạn Thời Thế - #9 : Quay ngược thời gian, làm lại từ đầu (8)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-24 00:55:08
Lượt xem: 14

Bán cơm hộp cùng nước giải khát, Lâm Mộc Mộc coi như đã quyết.

Cô tìm thời gian mua một cái thùng xốp để giữ đá lạnh, hệ thống bán đá lạnh cũng như bán nước tinh khiết, một tệ một cân, ba tệ năm cân.

Mua số lượng nhiều giá cũng rẻ hơn. 

Bây giờ chỉ còn chọn địa điểm bán.

Lâm Mộc Mộc tính đi tìm mấy công trường lớn, thứ nhất là công nhân ở đây được trả lương theo ngày, thứ hai là bọn họ sức ăn lớn, thứ ba là họ không chê đồ ăn. Hơn nữa các công trường lớn thường ít liền kề khu mua bán, sẽ ít người cạnh tranh, cũng không dễ bị lộ.

Cô dự định chỉ bán buổi trưa sau khi đi học về, dù sao buổi chiều ở công trường đối với con gái đều là bóng tối. Không ai biết trong bóng tối có những gì, nhưng ban ngày vẫn an toàn hơn hẳn.

Ngoài cơm thịt bò, Lâm Mộc Mộc còn tính toán làm cơm thịt gà. Giá cơm thịt gà rẻ hơn, chỉ có tám tệ một phần. Cơm thịt gà ở cửa hàng hệ thống còn ưu đãi hơn nữa, có mười hai tệ một hộp. Nếu chia phần ăn làm hai cô cũng lời kha khá.

Ngoài ra cô cũng chuẩn bị thêm cơm trắng.

Sức ăn công nhân cực kỳ khỏe, ít thức ăn họ vẫn có thể ăn hết một phần cơm lớn. Cô không chuẩn bị canh, nước hoa quả giải ngấy tính tiền lại sợ ít người muốn bỏ tiền, có lẽ cô nên miễn phí một món đồ uống khác.

Tương lai các cửa hàng đồ uống đều miễn phí một chén trà nhài hoặc chè xanh khi vào quán, một là bởi vì giá thành rẻ hương vị tốt, hai là nấu một nồi đều có thể độn đá uống cả ngày.

Lâm Mộc Mộc vạch kế hoạch chu toàn, giờ mới nghĩ đến việc mang đồ tới công trường kiểu gì. Mặc dù cô có thể dùng nhẫn trữ vật kéo vào kéo ra, nhưng trên đường đi rất dễ lộ tẩy. Kiểu gì cũng phải mua một chiếc xe kéo đơn hai hoặc ba bánh, nhưng sức cô yếu quá, sợ kéo xe không nổi.

Hệ thống nhìn Lâm Mộc Mộc lẩm bẩm, trồi lên và nói :

[ Hệ Thống ] : Thương thành có bán thuốc tăng cường sinh lực trị giá mười điểm nhân phẩm.

Lâm Mộc Mộc nghe âm thanh hệ thống phát ra tiếng kền kền kêu, khóe môi cô không tự chủ giật giật.

Thuốc tăng cường sinh lực con mợ mi !!!!

Để chiếm chút tiện nghi, Lâm Mộc Mộc xem cửa hàng hệ thống có xe kéo hay không. Dù sao mua bên ngoài cũng không bằng hệ thống, đồ tốt giá tốt, trợ lực tốt. Nếu có thể đạp xe hoặc chạy bằng điện thì càng tốt.

Hệ thống không gì không có, chỉ chốc lát Lâm Mộc Mộc đã tìm được. Trong hệ thống có xe đẩy thức ăn giá tám trăm tệ, xe bán đồ ăn vặt giá mười nghìn tệ.

Lâm Mộc Mộc nhìn trúng một chiếc ô tô lưu động có cửa sổ hai gian thoáng mát. Diện tích xe không lớn, nhìn hình lập thể thì tương đương với một chiếc xe ô tô con, có điều giá tận ba mươi nghìn tệ, chạy bằng điện năng lượng mặt trời, bên trong còn có hệ thống đạp xe thủ công trong trường hợp không có ánh nắng.

Để xe bên ngoài, Lâm Mộc Mộc phải hỏi ý kiến chủ trọ.

Lần này hệ thống gợi ý cô mua tiếp ổ khóa kỳ diệu, chỉ cần cô để ở đâu tuyệt đối không có người kéo đi được.

Lâm Mộc Mộc trợn trắng mắt, ngã xuống giường. 

Một lúc tiêu tốn gần bốn mươi nghìn tệ, lòng cô đau quá đi !!!

Lâm Mộc Mộc nằm một lúc, mặc niệm cho số tiền thảm thương kia, sau cùng lại chạy ra chợ mua chút hoa quả đường sữa, tới nói chuyện cùng chủ trọ.

Chủ trọ nhìn cô ngoan ngoãn, lại hỏi vài vấn đề gia đình. Lâm Mộc Mộc thản nhiên nói rằng lên thành phố tá túc nhà chị gái, chị gái mở hàng cơm kiếm chút tiền.

Chủ nhà trọ quan sát phòng trọ của cô mấy ngày, thấy cô thường ra ngoài vào buổi sáng và quay về vào buổi chiều, ngoại trừ hôm đầu tiên động tĩnh chuyển đồ hơi lớn thì không gây mất trật tự lần nào.

Lại thương Lâm Mộc Mộc đang còn đi học đã phải bươn chải, cuối cùng nhìn lại sân bãi rộng rãi ngoài kia, bảo cô đỗ gọn gần chỗ nhà vệ sinh chung.

Lâm Mộc Mộc trong lòng thở phào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-nao-loan-thoi-the/9-quay-nguoc-thoi-gian-lam-lai-tu-dau-8.html.]

Mọi thứ coi như đã thành.

Lúc này cô mới thả lỏng người chạy ra chợ mua ba mươi hộp cà mên đựng thức ăn, thêm một vài đồ lặt vặt linh tinh khác, tổng cộng tiêu tốn hơn năm trăm tệ.

Đem đồ đạc ra giếng rửa sạch, Lâm Mộc Mộc trong lòng tràn đầy hưng phấn. Trong lúc đó, hệ thống quét bản đồ tìm được cho cô ba địa điểm công trường lớn, lại thiết lập tuyến đường đi ngắn nhất đến công trường.

Đem đồ đạc xử lý gọn ghẽ, Lâm Mộc Mộc quay vào phòng đóng chặt cửa.

Lúc này cô mới dám mua cơm. Cô chọn năm suất cơm bò hầm ngũ vị hương mười lăm tệ, năm suất cơm gà kho thập cẩm mười hai tệ, năm suất cơm bò hầm khoai tây mười lăm tệ, phân đầy ba mươi cà mên cơm vẫn còn dư một ít.

Lâm Mộc Mộc không do dự ăn luôn. Cơm thịt bò của hệ thống thơm ngào ngạt, khoai tây là khoai nghiền nhuyễn, nấu lên mặn mặn đẫm sốt, thịt gà rất mềm nhưng da gà thì dai giòn phải biết.

Cơm trắng chỉ có giá một tệ một cân, nhìn thì rẻ nhưng nếu mua một cân gạo nấu được hẳn hai cân cơm, mà giá gạo thời này cũng không đắt, khoảng hơn sáu tệ một bao mười cân.

Lâm Mộc Mộc không dám mua nhiều, để xem ngày mai đến công trường xem lượng công nhân ăn bao nhiêu rồi tính. Chuẩn bị trước năm cân cơm là không thể thiếu, dù sao thức ăn ngon ai cũng có thể ăn nhiều thêm mấy chén cơm.

Về phần nước uống, Lâm Mộc Mộc chuẩn bị hai xô nước chè cùng cốc tráng men. Bỏ đá vào có thể uống cả ngày, ai muốn uống nước hoa quả thì cô đặt mua sau.

Xong xuôi tất cả, Lâm Mộc Mộc ngả lên giường ngủ một giấc thật ngon, còn không quên chúc hệ thống ngủ cùng.

[ Hệ Thống ] : ....

Nó mà offline đi ngủ, ký chủ chắc chắn khóc tiếng mèo kêu !

*********

Hôm sau vừa tan trường, Lâm Mộc Mộc lập tức phi như bay về nhà cất xe đạp, lại rửa mặt mũi cho tỉnh táo, nhanh chóng lái xe lưu động chạy đến công trường.

Đêm hôm qua hệ thống đã đem xe lưu động dọn vào trong sân, còn cẩn thận giúp cô che bạt. Bạt che mưa nắng này cũng là quà tặng kèm, dù sao trên đỉnh nóc xe còn có hệ thống điện năng lượng mặt trời.

Trời trưa nắng rát, lúc này công nhân chưa tan làm, đột nhiên lại thấy một cái xe đề biển cơm hộp tự chọn cùng nước chè miễn phí đậu gần đó, cả người đều là bụng đói kêu vang.

Xe lưu động vô cùng bắt mắt, toàn thân xe sơn màu lam nhạt, trên xe còn tô vẽ hình cơm hộp đầy ắp thức ăn, bên cạnh có một cốc trà chanh làm nền.

Lâm Mộc Mộc bắt đầu dọn đồ, đột nhiên lại thấy thiếu thiếu. Nhìn lại ba mươi suất cơm hoàn chỉnh nằm trên bàn giao dịch, cô lúc này mới sực tỉnh thiếu thứ gì.

Phải có nồi hâm cơm.

Lâm Mộc Mộc sờ sờ đầu nhìn mặt chời nắng chói, bộ lưu điện xe báo điện đã sạc đầy đủ, cuối cùng quyết định mở hệ thống mua một cái nồi điện hấp bánh bao cỡ lớn bốn tầng giá năm nghìn tệ.

Một tầng có thể hấp được sáu hộp cơm, Lâm Mộc Mộc vừa bỏ xong hộp thứ hai mươi bốn vào nồi hấp thì có một công nhân tiến đến.

Nhìn thấy Lâm Mộc Mộc nét mặt non choẹt, công nhân kia vô cùng ngạc nhiên.

- Cô bé còn trẻ thế đã đi bán cơm à, liệu cơm có ra gì không đó, mà thấy xe ghi là miễn phí nước uống hả ?

Lâm Mộc Mộc mỉm cười, mở nắp một cà mên cơm còn chưa hâm nóng bày ra. Bên trong cà mên vuông vắn là một phần thịt bò hầm rất nhiều, lượng cơm chỉ nhiều hơn thức ăn một ít.

Công nhân nhìn cà mên cơm đầy đặn, trong lòng có chút động tâm.

- Cái này bán giá thế nào ?

- Chào anh, em bán một hộp giá mười tệ, không có canh nên em miễn phí nước uống đi kèm, hương vị phải nói là thơm ngon, ngoài ra ăn không đủ thì em có bán thêm cơm trắng giá hai hào một chén, đảm bảo mọi người ăn vừa no vừa sảng khoái !

Công nhân nhìn cà mên cơm đầy thịt, giá cả cũng khá phải chăng, so với hàng quán thì đã rẻ hơn chút đỉnh liền nói muốn mua một hộp. Lâm Mộc Mộc nhìn nồi hấp chưa báo đến thời gian, đành bảo công nhân đợi một chút, cũng nói luôn sẽ thu lại cà mên cơm.

Loading...