Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HỆ THỐNG GIAO NHẦM KỊCH BẢN "NGƯỜI LỚN” CHO TÔI RỒI! - C13

Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:26:29
Lượt xem: 1,024

13.

 

Lười dọn dẹp phòng, tôi dứt khoát ngủ tạm trên sô pha.

 

Nửa đêm thức dậy khát nước, tôi mò đi tìm nước uống.

 

Mới vừa mở mắt, liền thấy một bóng lưng thon dài, đứng ở ban công.

 

Hệ thống cũng bị dọa hoảng sợ, ở trong đầu tôi thét chói tai: [Có quỷ!]

 

Tôi cũng sợ tới mức ném một cái gối ôm qua: "Cứu…”

 

Còn chưa kịp hô lên, người nọ xoay lại, một tay ôm gối, một tay ấn điếu thuốc.

 

Hệ thống: [Là một khuôn mặt đẹp trai, hù ch tôi rồi.]

 

Là Thẩm Úc...

 

Anh ấy chạy xuống tầng một làm gì?

 

Tôi: [Bây giờ mới đáng sợ hơn có được không?]

 

Thẩm Úc đi tới, tôi rụt người vào sô pha.

 

Tôi không nghe được tiếng lòng của anh ấy, chỉ cảm thấy biểu cảm của anh có chút phức tạp.

 

Thẩm Úc đưa gối ôm cho tôi, hỏi: "Sao em lại cầm tấm ảnh kia đi?"

 

“Tấm ảnh nào?”

 

Nhìn theo ánh mắt của anh ấy, trên bàn trà đặt ảnh chụp chung của tôi và Thẩm Úc khi còn bé.

 

Tuy rằng ở trong căn nhà rách nát, nhưng tôi cười rất vui vẻ.

 

Không phải chứ?

 

Nếu tôi đem cái này làm quà tặng cho Thẩm Trừng, không phải là làm cho người ta ngột ngạt sao?

 

Cũng khiến cho anh ấy thấy ngột ngạt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-giao-nham-kich-ban-nguoi-lon-cho-toi-roi/c13.html.]

Tôi: “Em cầm nó đi. Cảm thấy xé đi thì không được may mắn cho lắm.”

 

Giọng nói của Thẩm Úc lạnh như băng: “Em còn muốn xé?”

 

Tôi: "Không phải em đã không xé sao?"

 

Ánh mắt Thẩm Úc từ trên ảnh, chuyển đến trên người tôi.

 

Anh ấy nhìn chằm chằm tôi, còn mang theo chút cảm giác mềm mại, nóng rực mà ẩn chứ ý hàm xúc.

 

Hệ thống lên tiếng: [Thời cơ tốt, con gái ngoan, trai đơn gái chiếc, lên!]

 

Tôi có chút không được tự nhiên, phải nói là quá không được tự nhiên ấy chứ!

 

Chuyện này dù sao cũng phải có một bên chủ động.

 

Tôi vươn hai ngón tay, nhẹ nhàng chế trụ tay Thẩm Úc, cúi đầu gọi: "Anh trai --"

 

Lông mi Thẩm Úc khẽ rung động, trong đôi mắt chất chứa tình cảm chân thành.

 

Anh ấy cúi xuống, tôi nhắm mắt lại.

 

Trong nháy mắt, Thẩm Úc rút tấm ảnh trong tay tôi đi.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Sắc mặt trong nháy mắt lạnh xuống, sau đó anh ấy lên lầu.

 

Trước khi lên lầu, tôi còn nghe được tiếng lòng của anh ấy:【Thẩm Mệt và mình, em ấy đều muốn sao?】

 

Tôi hình như còn nghe thấy chút cảm xúc ghen tuông ẩn giấu.

 

Tôi kinh hãi, người anh em này, tôi đều đã làm như vậy rồi, anh còn đi?

 

Hệ thống đỡ trán cười khổ: [Hẳn là anh ấy thấy ghen tị, đây có lẽ là tình yêu thuần khiết nhất ở khu người lớn mà tôi từng thấy.]

 

Mang một khuôn mặt hệ cưỡng chế yêu như vậy để chơi một mối tình thuần khiết.

 

Lúc trước không phải nửa đêm anh ấy còn chui vào giường tôi sao?

 

 

 

Loading...