Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hệ Thống Chung Cực Chuyết Tế - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-15 16:22:19
Lượt xem: 954

Nhiều cô gái lớn nhỏ thèm muốn đến chảy dãi, tôi thực sự nhịn đến cuối truyện, thì mới là vô lý!

 

19.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Một đêm trằn trọc, chàng chiếm ưu thế từ trên cao, dẫn tôi thăm dò sâu thẳm dưới ánh trăng, cùng tiến bước trong những đoạn đường gồ ghề, cấp bách như hồ nước sau mưa, phong lưu phóng khoáng, nhẹ nhàng như tỉnh rượu dưới trăng, khoái hoạt mềm mại.

 

Có câu: Mây chiều tan hết tràn lạnh giá, ngân hà không tiếng chuyển đĩa ngọc.

 

Rất lâu sau, chàng đỡ tôi, để tôi nằm úp trên ngực: "Nương tử, thế nào?"

 

Tôi nghiến răng không chịu thua: "...Chỉ... thế?"

 

Chàng có chút xấu hổ: "Vậy nương tử chờ chút, ta đảm bảo không để nàng thất vọng."

 

Khi quay lại, khôi phục giang sơn cũ, hướng tới thiên đường.

 

Trời? Thế này cũng được?

 

Không biết từ lúc nào, tôi đã nước mắt giàn giụa.

 

Ngày hôm sau.

 

Tôi vẫn chế giễu nhưng không nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ, mới nhớ rằng hệ thống đã treo từ lâu, nghĩa là, tôi cãi miệng vì phần thưởng không đáng có, hoàn toàn là hành vi ngớ ngẩn.

 

Đang cảm thấy mình thiệt thòi lớn, Yên La Hi cầm cuốn sách, bước nhanh tới, vẻ mặt như có suy nghĩ: 

 

"Nương tử, ta nghĩ rằng trở lại kinh thành là an toàn hơn, hôm nay có người hạ độc vào dưa mật của nàng, ngày mai sẽ có người ẩn dưới giường nàng, kẻ đứng sau, tâm địa thật đáng chec!"

 

"Vậy chàng nghĩ, là thế lực nào?"

 

"Không phải Ngô Vương, thì là đương kim hoàng thượng."

 

Chàng nói, rồi nhíu mày: "Nhưng làm quan thật sự chán..."

 

Phải nói, Yên La Hi không phải quân tử, mà là kẻ tiểu nhân thẳng thắn!

 

Tôi ngồi dậy, nghiêm túc hiếm hoi: "Lập tâm cho trời đất, lập mệnh cho dân, nối nghiệp thánh hiền, mở ra thái bình cho muôn đời, sao lại vô vị?"

 

Chàng không cho là đúng, cười thoải mái: "Nương tử nếu là nam nhân, chắc chắn sẽ lưu danh thiên cổ."

 

"Đáng tiếc ta là nữ nhân, chàng lưu danh thiên cổ, ta tự nhiên cũng theo chàng lưu danh thiên cổ; chàng bị người đời phỉ nhổ, ta cũng theo chàng mang tiếng xấu muôn đời."

 

Nghe vậy, chàng trầm tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-chung-cuc-chuyet-te/chuong-11.html.]

 

Tôi thấy chàng có chút động lòng, nhẹ giọng khuyên: "Chàng làm quan tốt, ta là thê tử của chàng, tự nhiên cũng được vinh dự."

 

"Đúng, ta có thể vì nương tử mà tranh một chức tước!"

 

Thấy chàng cuối cùng đã động lòng, tôi hài lòng mỉm cười.

 

Trong nguyên tác, chàng kết bè kết phái, cùng Ngô Vương và đồng bọn gây ra gió tanh mưa máo trong triều đình, thậm chí vu cáo, chỉ đạo hướng đi của triều đình như thú vui, có thể nói thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

 

Tôi đến thế giới trong sách này một lần, ít nhất có thể dẫn chàng phân biệt thiện ác, như vậy cũng tốt rồi.

 

20.

 

Yên La Hi được lệnh lên kinh, theo lệ phong chức Hàn Lâm Viện Tu Soạn. Do lý thuyết về binh khí tiến bộ, ông nổi bật và nửa năm sau được thăng chức Binh Bộ Thị Lang, một năm sau, được thăng chức Binh Bộ Thượng Thư. Thật trùng hợp, đúng lúc Ngô Vương phản nghịch, Nam Man xâm phạm, nguyên Binh Bộ Thượng Thư bị ngã và qua đời, không biết là may mắn hay xui xẻo.

 

Nhưng là nam chính, chàng ta không bao giờ sợ sóng gió, sau đó tích cực tham gia vào triều đình, hàng ngày tranh đấu với đồng nghiệp như gà mổ quạ, về nhà thì phải uống một bát trà thanh tâm để giữ bình tĩnh mới có thể sống hòa thuận với tôi.

 

Còn tôi, không ra khỏi cửa, lại bị người ta bắt gặp buổi sáng đi chợ cá, không hiểu sao lại được mệnh danh là: phu nhân cá mặn.

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép.)

 

Ch.ết tiệt, tôi cũng không muốn đi chợ đâu, chẳng qua là sợ bị đầu độc thôi!

 

"Hôm nay trong buổi lên triều, lần thứ ba ta nói với thánh thượng rằng nên cho công chúa đi hòa thân."

 

"Hả?"

 

"Hoàng thượng đã lên kế hoạch, từ nay về sau phủ sẽ yên ổn, phu nhân không cần phải dậy sớm đi mua cá nữa."

 

"Ồ, đó là tin tốt á hả."

 

Chàng ta không hài lòng với sự ngắn gọn của tôi: "Chỉ vậy thôi sao?"

 

Tôi giơ tay: "Chứ còn gì nữa?"

 

Thấy thái độ tôi thờ ơ, anh ta dịu giọng: 

 

"Hi là tân thượng thư, mọi binh lính, quân khí, quân lệnh, và phân bổ trạm dịch đều phải soạn thảo lại từ đầu, không thể không để phu nhân ở nhà một mình, đó là lỗi của Hi."

 

"Ôi, cũng không phải." 

 

Tôi giả vờ nói: "Nhưng bên cạnh chàng có biết bao tài nữ kinh thành, lại có công chúa tôn quý, cũng phiền chàng phải nhớ đến phu nhân cá khô ở nhà."

 

Điểm mỉa mai +1.

Loading...