Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hệ Thống Chung Cực Chuyết Tế - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-15 16:20:53
Lượt xem: 946

Vì vậy, trong khi cha trên danh nghĩa của tôi tổ chức tiệc lớn đãi khắp thành, chúng tôi trốn ở trang viên hẻo lánh, cùng ngồi trên xích đu đu đưa.

 

Lúc này, khắp trời là ráng mây màu đỏ tía, sợi mây như sương, ánh lên khuôn mặt chàng đỏ như hồng liên, lông mày thanh tú, thần thái ngoài đời thoải mái cởi mở.

 

"Nương tử, hôm nay ta mới biết, nhân gian lại có cảnh đẹp như vậy."

 

Tôi nhìn nốt ruồi son lười biếng trên khuôn mặt hiền hòa của chàng, giọng cũng tự nhiên mềm đi: 

 

"Chàng biết không, trên trời có thần tiên, nhưng ngay cả thần tiên cũng không thể thoát khỏi nhân gian, tự do tự tại."

 

"Thần tiên xuống trần chịu kiếp nạn, càng khổ càng phải làm việc thiện, nếu không sẽ không thể trở lại trời... giống như tướng công vậy."

 

"Trên trời cũng có nương tử à."

 

"...Ta không phải thần tiên."

 

"Vậy thì ta trở về cũng không có ý nghĩa gì."

 

Ôi, miệng nhỏ ngọt quá.

 

Tiếp đó, khuôn mặt của chàng ẩn trong ánh hoàng hôn từ từ tiến đến gần tôi, một nụ cười nhẹ nhàng hiện lên trên môi.

 

Thật vậy, không hổ là nam chính, miệng ngọt khiến người ta say.

 

Ngọc Tử Chân: Đừng hỏi, hỏi là đã thử qua.

 

18.

 

Sau đó, trong kỳ thi hội và thi đình, Yên La Hi quả nhiên không phụ sự mong đợi, đứng đầu bảng vàng, đỗ đầu tam nguyên.

 

Chỉ là chàng chưa nhận ngay chức vụ của Lại bộ, mà quay lại trang viên, ngày ngày không câu cá thì chơi cờ, thỉnh thoảng dẫn tôi dạo quanh hồ, cảm giác như thú vui của người ẩn sĩ.

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép.)

 

Đêm đó, khi nhìn thấy chàng đang đuổi muỗi trong lều, tôi không kiềm chế được thắc mắc trong lòng: 

 

"Nói nghe, mấy trăm năm Đại Diệp không đỗ tam nguyên, triều đình sao để chàng rảnh rỗi lâu thế?"

 

Chàng dừng tay, nhìn xuống lòng bàn tay mình: 

 

"Quả thật có vài vị trí trống, nhưng ta lấy lý do cần chăm sóc nương tử mà từ chối."

 

"Sao vậy?"

 

"Không có hứng thú thôi, ta không thích phô trương, cũng không ưa danh tiếng thanh cao, làm quan chỉ tự chuốc thêm phiền."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/he-thong-chung-cuc-chuyet-te/chuong-10.html.]

 

Được rồi, chàng giỏi, chàng nói gì cũng đúng.

 

Lúc này, hạ nhân mang tới một bát dưa mật, tôi định lấy một miếng bỏ vào miệng thì bị chàng đập bay.

 

"Chàng làm gì vậy, đuổi muỗi cũng phải nhìn cho kỹ chứ!"

 

Đối diện với lời phàn nàn của tôi, chàng nghiêm nghị, chậm rãi rút từ quả dưa một cây kim, kim mỏng như sợi tóc, màu xanh lam, rõ ràng chứa độc.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Tôi:...

 

Tôi biết tại sao hệ thống lại ngừng hoạt động rồi, vì chẳng cần ông chủ ra tay, chỉ riêng ác ý của đội NPC cũng đủ khiến tôi đi bán muối uhuhu!

 

Ngoài cửa có tiếng động nhẹ.

 

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, chàng đã như gió lốc lao tới, nhanh chóng nắm lấy cằm người kia: "Nói, ai sai ngươi!"

 

Người kia nghiêng đầu cười, lập tức m.á.u chảy từ thất khiếu, offline luôn.

 

Rõ ràng, người này đã uống thuốc độc từ trước.

 

Yên La Hi sắc mặt nặng nề đổ bát dưa mật xuống đất, mỗi miếng đều cắm kim mỏng như sợi tóc, khi tôi cúi đầu nhìn kỹ, chàng bất ngờ quay lại, ôm chặt tôi.

 

"Nếu không phải ta nhạy cảm với mùi độc, nương tử bây giờ..."

 

"Chắc chắn đã ch.ết từ lâu - ưm!"

 

Chàng nắm lấy sau đầu tôi, lập tức kéo cả người tôi vào lòng, đôi môi nóng bỏng áp lên, hàm răng như ổ khóa bị mở tung, lưỡi ngọt ngào thành thạo như lấy đồ trong túi, quyến rũ câu lấy hồn tôi.

 

Cách kết thúc cũng thật khéo léo, lực đạo nhẹ nhàng, thưởng thức một chút, như đang nhặt giọt sương.

 

Khi tách ra, tôi vẫn còn kinh ngạc, tay đặt trên n.g.ự.c không ngừng thở dốc, nhìn lại trong lều, chàng tóc đen xõa, áo mở rộng, để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc đẹp đẽ, nốt ruồi son dưới mắt đỏ rực như máu, vừa hoang dại vừa quyến rũ, như ngọn lửa lan tỏa trên trái tim tôi.

 

"Thích không?"

 

Thích thích thích thích thích thích tất nhiên là thích, từ niềm vui bất ngờ ban đầu, cao trào mạnh mẽ đến kết thúc nhẹ nhàng, nụ hôn đó không hổ là nam chính, nhưng tôi lại miệng độc và lạnh lùng.

 

"Chỉ có thế?"

 

Ha ha, chế giễu +1.

 

Nghe vậy, ánh mắt chàng trở nên nguy hiểm: "Nương tử, chúng ta thành thân đã nhiều năm chưa động phòng, hay là hôm nay..."

 

Chậc chậc, mặt tôi vàng như nghệ.

 

Hệ thống đồng chí, không phải tôi không coi trọng trinh tiết, chủ yếu là chàng quá đẹp trai!

Loading...