Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hãy lắng nghe anh - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-23 13:38:14
Lượt xem: 219

Bởi vì là người lạ nên tôi không đóng cửa, vì vậy khi Ngôn Hành bước ra cửa, nhìn thấy chúng tôi đang ngồi đối diện nhau trên ghế sofa.

 

Anh ấy thậm chí còn không cởi giày mà đi thẳng đến chỗ tôi, nắm lấy cổ tay tôi và kéo tôi ra phía sau.

 

“Cô có bao nhiêu thủ đoạn cứ tung ra xem, nếu Thính Thính bị tổn thương, tôi sẽ không bao giờ buông tha cô, kể cả nhà họ Đường.”

 

Vẻ mặt của cô Đường càng trở nên hung tợn hơn khi nhìn thấy Ngôn Hành bảo vệ tôi như thế này, cô ta chỉ vào tôi và nói: "Ngôn Hành, em có thể nhắm một mắt mở một mắt làm ngơ anh oanh oanh yến yến bên ngoài, nhưng cô ta thì không thể!"

 

"Cô nghĩ cô là ai? Cô có tư cách gì mà nói như vậy? Nếu cô không cần ngón tay nữa thì cứ chỉ tiếp đi tôi xem nào."

 

Tôi không thấy được vẻ mặt của Ngôn Hành, nhưng giọng nói lạnh lùng và gay gắt của anh lại khiến trái tim tôi run lên.

 

Cô Đường cũng sốc như tôi, cô ta hạ tay xuống, nâng cằm nói: “Em là vị hôn thê của anh!”

 

"Tôi thừa nhận khi nào? Cô tự mình đa tình rồi, cô Đường."

 

Nghe vậy, tôi cảm thấy Ngôn Hành hơi bạc tình.

 

Làm sao anh có thể nói những lời nhẫn tâm như vậy với một cô gái xinh đẹp và yêu anh như vậy?

 

Tuy nhiên, tôi cũng thấy rằng việc cô Đường được Ngôn Hành thích là điều không thể.

 

Anh vốn đã chán ghét cường thế của bố mẹ mình nên càng không thể nào tìm thêm một người phụ nữ quyền lực để kết hôn.

 

Cô Đường khóc lóc thảm thiết và không quên dành cho tôi những lời lẽ gay gắt:

 

"Cô bị câm, cô không xứng ở cùng Ngôn Hành!"

 

Ngôn Hành đá cô Đường ra khỏi cửa, đóng sầm cửa lại rồi quay lại.

 

Tôi rơi vào một cái ôm ấm áp và mạnh mẽ, Ngôn Hành vuốt tóc tôi, thấp giọng dỗ dành: “Em không câm, chỉ là em không thích nói chuyện mà thôi, chính là anh không xứng với em.”

 

Lời nói của cô Đường không thể làm tổn thương tôi, nhưng cái ôm của Ngôn Hành lại khiến tôi muốn khóc.

 

Tôi từ từ giơ tay lên và vòng tay qua eo anh. Cảm nhận được sự cứng ngắc của anh, tôi lắc đầu trong vòng tay anh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hay-lang-nghe-anh/chuong-8.html.]

Cuối cùng tôi cũng tin lời Ngôn Tinh Tinh nói, Ngôn Hành thích tôi.

 

Tuy nhiên, anh chưa bao giờ dám xúc phạm tôi, sự quan tâm, chăm sóc chu đáo nhưng có chừng mực của anh từ lâu đã khiến trái tim tôi dần rung động.

 

Anh ấy dường như thực sự cảm thấy mình không xứng đáng với tôi và không bao giờ bộc lộ cảm xúc của mình. Chỉ có điều hôm nay, anh ấy sợ tôi bị tổn thương nên đã ôm tôi vào lòng và an ủi.

 

Nhịp tim vang lên bên tai tôi càng lúc càng mạnh, bàn tay chạm vào tóc tôi khẽ run lên. Một lúc lâu sau, Ngôn Hành đột nhiên nói:

 

"Anh có thể hẹn hò với em không?"

 

Anh ấy cảm nhận được phản ứng của tôi, có lẽ cũng đã nghe thấy nhịp tim của tôi, nên lấy hết can đảm để cho mình một tia hy vọng.

 

Tôi không để anh ấy đợi lâu và gật đầu.

 

Ngôn Hành nâng cằm tôi lên, không thể tin được nhìn vào mắt tôi, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng và mong đợi.

 

"Thật ư?"

 

Thiết Mộc Lan

Vì thế, tôi lại gật đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.

 

Tôi rời khỏi vòng tay anh, lấy điện thoại ra gõ một dòng tin nhắn.

 

[Anh nấu cơm rất ngon! ]

 

Những ngày này, vì Ngôn Hành lo liệu ba bữa một ngày nên tôi hiếm khi quên ăn chứ đừng nói đến cảm giác đói.

 

Vẻ mặt Ngôn Hành thoáng cứng đờ, lại thở dài.

 

“Được, anh sẽ nấu cho em.”

 

Ngôn Tinh Tinh có chìa khóa nhà, lúc mở cửa ra, nhìn thấy tôi bị Ngôn Hành đè lên sofa hôn môi, tiếng hét của cô nàng gần như muốn lật tung cả trần nhà.

 

Ngôn Hành bịt tai tôi lại, đỡ tôi ngồi dậy, thấp giọng hỏi: “Tối nay em muốn ăn gì?”

 

Chưa đầy một tuần sau khi xác nhận mối quan hệ, tôi không còn giao tiếp với anh bằng cách đánh máy nữa và anh có thể hiểu được cử động miệng của tôi.

 

Loading...