Hậu Cung Tranh Sủng - Chương 1+2

Cập nhật lúc: 2024-06-30 16:07:29
Lượt xem: 29

Chuyện tiến cung Liễu Ngã, vốn là ngoài ý muốn. Ta tên là Giang Ánh Liễu, năm nay mười bốn tuổi, xuất thân dòng dõi có giáo dục. Tổ phụ là thái phó đương triều, tổ mẫu là cô tổ mẫu của thánh thượng, Hoa Dương trưởng công chúa. Phụ thân ,thúc phụ tại triều làm quan, các ca ca đều tuổi trẻ tài cao, thật sự là một gia tộc lớn , đang ở trong thời kỳ thịnh vượng.

Gia tộc như vậy, đương nhiên là muốn có một nữ nhi đưa vào trong cung. Chỉ là, ta chưa bao giờ ở trong danh sách dự tuyển. Cũng không phải ta tướng mạo không tốt, mà là do ta quá ngốc nghếch. Tổ mẫu thường nói ta giống bà, là một nữ nhi không có toan tính, không nghe hiểu mưu kế của người bên ngoài. Các tỷ muội còn đang lấy cớ so sánh, làm thơ tranh giành người tình đến nỗi sắp đánh nhau. Mà ta còn đang nghiêm túc cân nhắc một chữ dùng không tốt trong thơ của ta.

“Thôi, chờ Liễu nhi tròn mười sáu, tìm cho con bé một môn đệ thấp chịu làm phu quân của nó đi!” Tổ mẫu nói như vậy. Ta cũng cảm thấy rất hài lòng, vì thế căn bản không có thắp sáng kỹ năng tranh sủng này.

Vạn lần không nghĩ rằng, đêm trước hôm tuyển tú, hai tỷ tỷ của ta, một người nổi mẩn, một người rơi xuống hồ,ta thì bị bắt lại . Không hiểu sao mơ mơ màng màng đến hiện trường tuyển chọn, đương nhiên được chọn.

“ Người Hoàng thượng coi trọng không phải ta, mà là gia tộc của ta. ‘’ Câu nói này nghe qua cũng cảm giác có chỗ nào đó không đúng.

1

Gia thế của ta tốt, thân phận, địa vị cũng cao, nên được phong làm mỹ nhân, vào ở Lan Phân các của Di Hoa cung.

Chủ vị của Di Hoa cung là người cũ trong điện của Hoàng thượng. Thục phi nương nương, mẫu thân của Tam công chúa. Thục phi năm nay hai mươi ba tuổi, bên ngoài, không tranh không đoạt, ẩn mình trong Tam Cung Lục Viện.

Bên trong con người bà là một đầu bếp. Thục phi thích nấu ăn, có tay nghề rất tốt. Đối với chuyện không thể trở thành nữ quan Thượng Thực cục này thập phần tiếc nuối, bà thích những người ăn uống đàng hoàng hơn.

Mà ta, bằng cả sự chân thành, tay nghề, cùng hành động thiết thực của bà ấy, mới vào cung nửa tháng mặt đã tròn một vòng, khiến bà ấy rất vui.

Tháng tư mùng một, vào cung một tháng, ta được cho đi thỉnh an Thục phi. Thục phi ngồi ở chính giữa, mắng to bằng hữu tốt của ta - Tam công chúa:

"Lý Gia Nhạc, con ăn uống cho tốt vào! Mẫu phi con điên lên rồi đấy!”

Thục phi cười lạnh, xoa xoa tay:

 "Lý Gia Nhạc! Một! Hai!"

Quả nhiên, mỗi đứa trẻ đều sợ cha mẹ gọi tên đầy đủ của mình rồi đếm một hai ba. Tam công chúa thành thật cúi đầu, ngân ngấn nước mắt mà ăn cơm trong giận dỗi. Ta có chút đau lòng, vỗ lưng nàng an ủi. Thục phi nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hau-cung-tranh-sung/chuong-12.html.]

"Tiểu Liễu, ngươi đừng để ý tới con bé! Mau ăn chút gì đi. Hoàng hậu nương nương hôm nay đã tốt hơn, chúng ta sẽ đến Vị Ương cung. Hoàng hậu nương nương chắc chắn bị bệnh, ngay cả tuyển tú cũng vắng mặt, đây là lần đầu tiên ta đi gặp bà ấy. Hoàng đế đăng cơ bốn năm, trong cung vốn đã có không ít phi tần.

Trần quý phi ương ngạnh kiêu ngạo. Hiền phi ôn hòa hào phóng. Thuần phi không thích nói chuyện, Ôn Chiêu Nghi lại càng kiệm lời. Trịnh Thục Nghi được sủng ái nhất. Mấy vị ngự nữ Bảo Lâm đáng thương nhất, rõ ràng tuổi lớn hơn ta, tiến cung lâu hơn ta, còn hành lễ gọi ta một tiếng tỷ tỷ . Còn có mười hai vị tú nữ giống như ta vừa được tuyển tú vào, có người đã thừa sủng thăng vị. Cũng có người giống như ta, đến nay không biết mặt Hoàng Thượng tròn hay dẹp.

Hoàng hậu nương nương thật sự nhìn rất đẹp, giống như tiên nữ ở trên trời, nói chuyện nhẹ nhàng ôn nhu. Thỉnh thoảng ho khan một chút, làm ta thật sự thấy mà thương. So sánh với nhau một chút, giữa môi trường đầy kẻ bới móc, Trần quý phi có mười phần không hài hòa.

Thục phi nương nương nói với ta, Trần quý phi là một kẻ ngốc, đầu óc không tốt, hiển nhiên thích Hoàng Thượng, bởi vậy nên đối với các nữ nhân của Hoàng Thượng đều không hoà hợp.

"Tiểu Liễu ngàn vạn lần không nên học theo cô ta. Thích ai không tốt, lại đi thích Hoàng Thượng, không phải là có bệnh rồi sao?"

Trần quý phi mắng Trịnh Thục Nghi mê hoặc người khác, thị tẩm xong qua sáu vị tân nhân, mới đến phiên năm người chưa thừa sủng chúng ta:

"Các ngươi tiến cung , đều là muốn hầu hạ Hoàng Thượng đấy! Tiến cung một tháng liền, mà cũng không thấy mặt của Hoàng Thượng, các ngươi muốn mình dùng để làm gì? Xem có mất mặt hay không?"

Những nữ nhân bên cạnh ta như Triệu Bảo Lâm, Hà Lương, ngự nữ nhân Chu Ngự Nữ đều có vẻ mặt xấu hổ, gần như muốn rơi lệ. Ta cũng rất sốt ruột ! Ta không khóc được! Đành phải cúi đầu, không dám nhúc nhích, nhưng Trần quý phi không chịu buông tha ta:

"Giang mỹ nhân, ngươi là người có địa vị cao nhất trong số các tú nữ mới vào, phải làm gương tốt! Làm thế nào mà cũng vô dụng như thế. Cũng đừng ở Di Hoa cung, học theo giống như người nào đó thành hồ lô theo miệng!"

Hai người này đều bảo ta đừng học đối phương, thật sự là *oan gia nghiệt duyên. Nếu được sinh thành một nam một nữ thì tốt biết bao. Vậy thì họ nhất định sẽ là *giai ngẫu thiên thành ! Ta và Thục phi nương nương đều ăn ý với nhau, duy trì sự trầm mặc, Hoàng hậu nương nương mở miệng nói:

"Được rồi, Giang mỹ nhân tuổi còn nhỏ, vẫn còn nhiều thời gian. Các vị muội muội mới tới, chỉ cần an phận giữ mình, thì tất đều có cơ hội được phụng dưỡng Hoàng thượng.”

Trần quý phi trừng mắt hung hăng nhìn hoàng hậu một cái,hành lễ qua loa rồi đi trước

(*Oan gia nghiệt duyên: Oan gia, có thù từ kiếp trước)

(*Giai ngẫu thiên thành: tương đương với xứng đôi vừa lứa) ng thỉnh an."

 

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...