HẮC NGUYỆT CHI QUANG HẬU CUNG - PHẦN 14 - Trưởng tỷ muốn tiến cung à!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 00:35:42
Lượt xem: 163

40

Đích mẫu cùng trưởng tỷ tiến cung, vẫn giữ nguyên khí thế kiêu căng ngạo mạn, ương ngạnh hống hách như xưa.

 

Cao Mặc Hoài không có ở đây, Thải Nguyệt nói ta đang ngủ trưa, nên cho hai người họ quỳ ở trong đại sảnh hai canh giờ.

 

Đích mẫu cùng trưởng tỷ nào từng gặp qua trận mạc như vậy, không lâu sau, sắc mặt đã đầy oán khí, kêu khổ than van.

 

"Thái tử phi nương nương rốt cuộc đã đến chưa? Chúng ta chính là mẫu thân và tỷ tỷ của Thái tử phi nương nương!"

 

"Các ngươi dám đối xử với chúng ta như vậy, Thái tử phi nương nương biết được, nhất định sẽ khiến các ngươi đẹp mặt!"

 

"Chúng ta muốn gặp nương nương!"

 

Thấy hai người họ đã ầm ĩ gần đủ, ta mới ngáp dài, chậm rãi từng bước xuất hiện.

 

Nhìn thấy hai người quỳ gối, ta giả vờ ra vẻ xót xa.

 

"Ai da! Đều là do bản cung không chu đáo, ngủ trưa một lúc, cung nhân cũng không dám gọi bản cung dậy, khiến mẫu thân và trưởng tỷ chờ đợi lâu như vậy, mau đứng lên."

 

Đích mẫu duỗi tay muốn ta đỡ, ta bất động thanh sắc thu tay về, bà ta mất chỗ dựa, đứng lên được một nửa suýt nữa lại ngã xuống.

 

Vẫn là trưởng tỷ ở bên cạnh nhanh tay đỡ bà ta một nhịp, hai người mới đứng dậy được.

 

Chỉ quỳ hai canh giờ, hai người trên mặt đều đầy oán niệm.

 

Tiêu Mẫn Mẫn không chút khách khí lên tiếng: “Nương nương thật tốt bụng, ngủ trưa giữ ban ngày, khiến ta và mẫu thân phải chờ đợi”

 

Đích mẫu không đợi ta lên tiếng, tự ý ngồi xuống.

 

"Đúng vậy! Nương nương bây giờ khác xưa, chúng ta là người thân muốn gặp cũng phải đưa thiếp bái, đợi nương nương triệu kiến."

 

"Khác với ngày xưa, lúc nương nương còn ở nhà, là người hiếu thảo nhất!"

 

Thải Nguyệt có chút tức giận, muốn lên tiếng dạy dỗ họ.

 

Nhưng ta giữ nàng ấy lại, mỉm cười với đích mẫu: "Bản cung hiện nay kiêm nhiệm việc quản lý lục cung, không thể thoát thân, đã sao nhãng mẫu thân và tỷ tỷ, là lỗi của bản cung."

 

"Chẳng biết đại tỷ và mẫu thân hôm nay đến đây có chuyện gì không?"

 

Tiêu Mẫn Mẫn và đích mẫu liếc nhìn nhau, đích mẫu mới lên tiếng: "Trưởng tỷ của con năm nay đã mười tám tuổi, nhưng hôn sự vẫn chưa được định đoạt. Con phải lo liệu việc cung vụ, tự nhiên không có thời gian chăm sóc Thái tử điện hạ, chi bằng để trưởng tỷ con vào cung giúp con..."

 

Ta nghe lời này, ngẩn ra một chút, rồi nhướng mày, bật cười.

 

Ta bỗng nhớ ra, hình như vài ngày nữa là đến ngày giỗ của Trương di nương và nhị tỷ tỷ.

 

41.

Ta giả vờ không hiểu ý của đích mẫu.

 

"Ý của mẫu thân là gì?"

 

Đích mẫu nhìn xung quanh một lượt, ta thuận thế sai Thải Nguyệt dẫn tất cả mọi người lui xuống.

 

Thấy xung quanh không còn ai, đích mẫu lập tức đứng dậy từ trên ghế.

 

"Con giờ đây đã là Thái tử phi, giúp đỡ tỷ muội trong nhà cũng không phải là quá đáng chứ?"

 

"Nếu tỷ tỷ của con có thể được Thái tử điện hạ để mắt, đến lúc đó hai tỷ muội trong cung cũng có thể nương tựa lẫn nhau, chẳng phải sao?"

 

Ta bỗng dưng hiểu ra, mở to mắt nói: "Ồ! Mẫu thân muốn đưa tỷ tỷ vào cung làm thiếp cho Thái tử điện hạ!"

 

Trưởng tỷ nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, cắn môi, vẻ mặt đầy tức giận.

 

Nếu không phải vì kiêng dè thân phận Thái tử phi của ta, chắc đã trực tiếp đánh ta rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hac-nguyet-chi-quang-hau-cung/phan-14-truong-ty-muon-tien-cung-a.html.]

Nhưng đích mẫu lại bình tĩnh hơn so với ngày thường, bà ta nắm lấy tay trưởng tỷ, nhìn ta nói: "Nghiên Nghiên, phụ thân con đã nói, sẽ mở tông đường ghi tên con vào danh tự của mẫu thân, từ nay về sau con sẽ giống như Mẫn Mẫn, là đích nữ của Tiêu phủ."

 

"Như vậy, các con cũng coi như là thân tỷ muội cùng mẹ."

 

"Thái tử điện hạ là Hoàng đế tương lai, dù sao cũng sẽ lấy thê nạp thiếp, thay vì để kẻ ngoại nhân hưởng lợi, chi bằng ……”

 

Ta không nhịn được cười lên: “Không phải lúc trước chính trưởng tỷ nói, Thái tử điện hạ hung hãn tàn bạo, hoang dâm vô độ, g/iế/t người như ma sao?"

 

"Sao giờ lại không sợ nữa?"

 

Tiêu Mẫn Mẫn là người có tính cách cực kỳ kiêu ngạo, nghe ta nói vậy, lập tức không thể nhịn nữa.

 

Trước khi tỷ ấy kịp mở lời, ta đã chuyển hướng câu chuyện và nắm lấy tay tỷ ấy.

 

“Nhưng mẫu thân nói rất đúng, chúng ta đều là thân tỷ muội, sao lại để người ngoài hưởng lợi, chi bằng hai chúng ta hỗ trợ lẫn nhau!”

 

Sau đó, ta đeo chiếc vòng tay trên cổ tay mình vào tay của tỷ ấy.

 

Chính là chiếc vòng tay mà ngày ta tiến cung, tỷ ấy đã tặng cho ta.

 

Chỉ có điều, khi đó tỷ ấy chê chiếc vòng này già nua nên không đeo mới đem tặng cho ta, mà bây giờ ta ban cho tỷ, tỷ tỷ chẳng những phải nhận lấy mà còn phải cảm tạ thiên ân!

 

Tỷ tỷ nhận ra chiếc vòng tay trên tay ta, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì có việc cầu ta, nên chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.

 

Tiễn họ đi, ta quay sang nói với Thải Nguyệt: "Chuẩn bị một chút, qua vài ngày nữa, chúng ta đích thân đi đón tỷ tỷ ta nhập cung."

 

Cảm thấy có chút ngạc nhiên, Thải Nguyệt nhìn ta hỏi: "Nương nương, người thực sự muốn đón nàng ta nhập cung?"

 

"Chuyện này, có cần thương lượng với Thái tử điện hạ không?"

 

Ta liếc nhìn nàng ta một cái, cười nói: "Chỉ là một thiếp thất không danh không phận, cần gì phải báo cho Thái tử điện hạ biết?"

 

Ta xoa hai tay vào nhau với vẻ mặt hưng phấn rồi nói: "À, chuẩn bị cho bản cung một chén chè hạt sen hoa huệ, bản cung có chuyện quan trọng, muốn đi cầu kiến Bệ hạ!"

 

42.

Hoàng đế dường như rất hài lòng với vị tức phụ là ta đây, việc trao phượng ấn phụ trách lục cung, cũng chính là do hoàng thượng sai Cao lão công công đích thân giao cho ta.

 

Đây rõ ràng là muốn làm hậu thuẫn vững chắc cho ta.

 

Cao Mặc Hoài trước đây luôn bảo ta lúc rảnh rỗi hãy đến trước mặt Hoàng đế thể hiện lòng hiếu thảo, để cho Cố Trọng Diễn nở mày nở mặt.

 

Ta bực tức vì chuyện hắn thiêu rụi vòng tay của ta, nên luôn giận dỗi không đi.

 

Lần này ta đến, quả nhiên Hoàng đế rất vui vẻ, sau khi uống canh hạt sen của ta, liền hỏi ta có chuyện gì.

 

Ta do dự một chút, rồi mở lời: "Tức phụ hiện giờ là chính phi của Thái tử điện hạ, thân phận thứ xuất e rằng sẽ làm mất mặt điện hạ..."

 

"Con bạo gan muốn xin truy phong Cáo Mệnh* cho di nương đã khuất, để phụ thân nâng di nương lên làm bình thê, như vậy... con cũng được coi là đích nữ."

 

*cáo mệnh: Chiếu lệnh triều đình phong tước vị. Thuật ngữ Cáo Mệnh phu nhân (誥命夫人) được sử dụng để vinh danh các vợ hay mẹ của quan lại trong triều đình

 

Hoàng đế nghe vậy trầm ngâm một chút, nhàn nhạt nói: "Thân mẫu của Thái tử phi, phong một Cáo Mệnh cũng là nên làm."

 

"Nhìn vào lòng hiếu thảo của con trong chén canh hạt sen này, trẫm sẽ đáp ứng con."

 

"Cao tổng quản, soạn chiếu chỉ..."

 

Ngày hôm đó, ta đã tận hiếu với Hoàng đế một cách nồng nhiệt.

 

Cụ thể là, ta đã thua ông ấy hai mươi ván cờ.

 

Nhưng không phải ta dỗ dành ông ấy vui vẻ, cố ý thua, mà là ta căn bản chưa từng học cờ, kỹ năng chơi cờ không tốt.

 

Hoàng đế lại rất vui vẻ, lúc đi còn bảo Cao lão công công gói cho ta rất nhiều điểm tâm mang về.

Bình luận

1 bình luận

  • Truyện này tình tiết mới mẻ, câu chuyện rõ ràng mạch lạc. Phải chi tác giả viết thành truyện dài luôn thì đã hơn

    Rain 3 tuần trước · Trả lời

Loading...