HẮC NGUYỆT CHI QUANG HẬU CUNG - PHẦN 1 - Gặp gỡ Cao tiểu công công

Cập nhật lúc: 2024-07-06 13:49:33
Lượt xem: 170

1.

Ta tên là Tiêu Nghiên Nghiên, là thứ nữ của Tiêu gia, một quan Ngũ phẩm Ngự Sử.

 

Vì dung mạo có vài phần tương tự bạch nguyệt quang của Thái tử Cố Trọng Diễn, nên ta bị đích mẫu vô lương và phụ thân cặn bã đưa đến phủ Thái tử làm thiếp.

 

Thái tử Cố Trọng Diễn năm nay đã đến tuổi nhược quán*, vẫn chưa lập chính phi, nhưng đã thu nạp chín mươi chín tiểu thiếp.

 

* Thời xưa, con trai đến 20 tuổi cử hành “quán lễ” 冠礼 (lễ đội mũ), biểu thị đã thành nhân, vì vẫn chưa đạt đến tráng niên, nên gọi là “nhược quán”.

 

Có lời đồn rằng những thị thiếp nhập cung trước ta đều vì không đủ giống mà bị ném cho hổ ăn thịt.

 

Mà ta, chính là người thứ một trăm.

 

2.

 

Ta có thể bước vào Đông cung, xét ra cũng là một sự trùng hợp.

 

Phụ thân ta ở vị trí quan ngũ phẩm đã gần nửa cuộc đời, luôn khao khát được thăng tiến.

 

Không rõ nhờ vị đồng liêu nào tiến cử, phụ thân bám lấy một vị Cao thái giám quan trọng trong cung.

 

Phụ thân đã đủ tuổi làm cha người ta, nhưng vẫn nịnh nọt xưng hô người ta là “nghĩa phụ”, còn thỉnh cầu người ta đến phủ nhà mình làm khách.

 

Đích mẫu từ sớm đã dặn dò chúng ta.

 

"Vị Cao tiểu công công này chính là người thân tín của Thái tử điện hạ, lát nữa phải hầu hạ cho chu đáo, kẻ nào dám đắc tội với khách quý, cẩn thận lão nương lột da nó!"

 

Vị Cao tiểu công công này, nhìn qua cũng chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi, dung mạo thanh tú, môi hồng răng trắng, nhưng lại có tư cách rất cao.

 

Nghe nói người này từ nhỏ đã hầu hạ bên cạnh Thái tử, tình cảm không thể so sánh với người thường.

 

Đến phủ đệ của chúng ta, hắn ta ăn uống no đủ, lấy đi không ít vật phẩm, nhưng tuyệt nhiên không hé răng đến chuyện giúp đỡ, khiến phụ thân lo lắng đến mức sắc mặt tái nhợt.

 

"Nghĩa phụ! Người nhất định phải giúp con a!"

 

"Người nỡ lòng nào nhìn con trai đến già vẫn chỉ là quan ngũ phẩm sao?"

 

Trong lòng ta thầm cười khẩy.

 

Khi tổ phụ tổ mẫu còn sống cũng không được phụ thân hiếu kính gọi như vậy.

 

Một người ở độ tuổi bốn mươi gọi một thái giám mười tám, mười chín tuổi là nghĩa phụ của mình.

3.

Ngón tay thon dài của Cao tiểu công công vuốt ve chiếc hộp gấm mà phụ thân dâng tặng, lơ đễnh gõ gõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hac-nguyet-chi-quang-hau-cung/phan-1-gap-go-cao-tieu-cong-cong.html.]

 

"Nói theo lý, con gọi ta là nghĩa phụ, chuyện của con ta không thể không quan tâm."

 

"Nhưng quyền lực chưởng quản việc thăng quan tiến chức lại nằm trong tay Nhiếp Chính Vương, cho dù ta là người của Thái tử điện hạ, cũng không tiện can thiệp quá nhiều..."

 

Phụ thân nghe vậy, tức khắc nóng nảy, lại từ trong tay áo rút ra một sấp chứng từ đất đai nhét vào tay Cao tiểu công công.

 

"Nghĩa phụ, người hãy giúp con lần này thôi!"

 

"Đây đã là toàn bộ gia sản của con rồi..."

 

Vị Nhiếp Chính Vương mà hai người nhắc đến, ta đã từng nghe qua.

 

Hắn là đệ đệ ruột của đương kim Thánh thượng, tuy chưa đến tuổi ba mươi, nhưng đã nắm giữ đại quyền, được Thánh thượng vô cùng coi trọng.

 

Bản thân Hoàng thượng đắm chìm trong thuật luyện đan tu tiên, mọi việc triều chính đều do vị Nhiếp Chính Vương này xử lý.

 

Những năm trước còn tốt, những năm gần đây Thái tử dần trưởng thành, liền xuất hiện một số lời đồn đại về mối bất hòa giữa hai người.

 

Cao tiểu công công cầm chứng từ đất đai trong tay, nhưng vẫn không chịu hé lời.

 

"Tâm tính của Nhiếp Chính Vương, con không phải không biết, trong mắt ngài ấy không dung nổi một hạt cát..."

 

Lúc này, đích mẫu đang thúc giục ta vào trong dâng rượu cùng thức ăn cho phụ thân và Cao tiểu công công.

 

Cao tiểu công công đang trò chuyện, nhìn thấy ta, ánh mắt chăm chú đánh giá ta một hồi, đột nhiên chuyển hướng câu chuyện.

 

"Tuy nhiên, bản thân ta không có năng lực này, không có nghĩa là Thái tử điện hạ không có!"

 

Phụ thân ta thấy Cao tiểu công công nhìn chằm chằm ta, không biết vị công công này đang suy nghĩ điều gì, nhưng phụ thân lập tức gọi ta lại.

 

"Nghiên Nghiên, còn không mau lại đây bái kiến Cao tổng quản!"

 

Cao tiểu công công nhìn chằm chằm ta, giơ tay lên, trực tiếp nắm lấy tay ta.

 

Tay của Cao tiểu công công, như gọng kìm sắt gắt gao siết lấy cổ tay ta, lạnh buốt không một tia ấm áp.

 

Hắn ta nhìn ta với vẻ mặt kích động, nói: "Giống! Thật giống!"

 

Đôi mắt sắc bén vượt xa tuổi tác của hắn ta, như đang nhìn xuyên qua ta để nhìn một người khác.

 

Phụ thân ta có chút bối rối: "Giống? Giống ai?"

 

Cao tiểu công công không trả lời, nhìn chằm chằm ta một lúc rồi quay sang phụ thân ta nói: "Ngài có nguyện ý đưa nữ nhi của mình đến Đông cung hay không?"

Bình luận

1 bình luận

  • Truyện này tình tiết mới mẻ, câu chuyện rõ ràng mạch lạc. Phải chi tác giả viết thành truyện dài luôn thì đã hơn

    Rain 3 tuần trước · Trả lời

    Loading...