Chạm để tắt
Chạm để tắt

Gặp Lại Người Quen Cũ - Chap 4

Cập nhật lúc: 2024-07-31 01:01:03
Lượt xem: 22

 

"Hiện tại tôi có việc bận đột xuất, hẹn gặp thầy Ngô vào dịp khác để tiếp tục cuộc trò chuyện còn dang dở hôm nay". Dứt câu Mặc Tưởng Kỳ gật nhẹ đầu  chuẩn bị rời đi.

 

Thầy hiệu trưởng Ngô thấy thế liền vui vẻ gật đầu đồng ý rồi cười tiễn Mặc Tưởng Kỳ ra về.

 

Trước cổng trường, trợ lý Hạ nhìn thấy Mặc Tưởng Kỳ đang bước ra từ phía sân trường vội vàng xuống xe mở cửa cho Mặc Tưởng Kỳ.

 

Đột nhiên Mặc Tưởng Kỳ có cảm giác như ai đó đang theo dõi mình liền quay đầu về phía sân trường rồi đảo mắt nhìn sang căn phòng giáo viên của Diệp Hân nhìn chằm chằm kéo theo trợ lý Hạ ngơ ngác nhìn theo hướng anh đang nhìn chăm chú lên tiếng hỏi

 

"Mặc tổng, có vấn đề gì...". Trợ lý Hạ còn chưa hỏi xong đã bị lời nói của Mặc Tưởng Kỳ cắt ngang

 

"Không có gì, lái xe về công ty". 

 

Trên đường về điện thoại của Mặc Tưởng Kỳ liên tục đỗ chuông. Trợ lý  lái xe phía trước liền tò mò lên tiếng hỏi 

Tuệ Nghi

 

"Mặc tổng, anh có điện thoại" 

 

Mặc Tưởng Kỳ liếc sang chiếc điện thoại đang nằm trên ghế sau hiện lên dòng chữ Mama đại nhân.

 

Anh đưa tay lên day trán, nhấn phím tắt của chiếc điện thoại. Ngã nhẹ đầu về phía sau rồi lên tiếng 

 

"Hạ Tuấn quay xe về nhà chính " 

 

"Rõ Mặc tổng".

 

Lòng Hạ Tuấn thầm nghĩ chuyến này Mặc tổng về nhà chính có nguy cơ 80% là bị lão phật gia ở nhà thúc giục kết hôn.

 

Nhớ đến lần xem mắt trước của Mặc Tưởng Kỳ, trợ lý Hạ lắc đầu ngao ngán cho xe quay về nhà chính.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/gap-lai-nguoi-quen-cu/chap-4.html.]

 

Bên phía Diệp Hân, sau khi đuổi Mặc Tưởng Kỳ về cô liền dựa người vào bức tường trắng ngước mắt nhìn trần nhà thở dài.

 

Đặt tay lên n.g.ự.c mình xem nhịp tim còn đập loạn xạ nữa hay không 

 

Diệp Hân đi về phía cửa sổ phóng tầm mắt ra xa để ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên phía xa xa lại vô tình bắt gặp được dáng người cao ráo thẳng tắp bước đi hiên ngang mạnh mẽ của Mặc Tưởng Kỳ. Chăm chú theo dõi bước đi ấy bất ngờ cô thấy anh có ý định nhìn về phía căn phòng của mình.

 

 

Xoẹt ! Xoẹt !

 

 

Diệp Hân cầm hai tấm rèm cửa sổ kéo vào nhau với tốc độ rất nhanh để che đi bóng dáng thân quen ấy. 

 

 

Cô không ngờ được rằng nhà đầu tư mới của trường mà đích thân thầy hiệu trưởng Ngô dặn dò cô phải tiếp lại chính là Mặc Tưởng Kỳ.

 

Nhớ lại khoảnh khắc khi Mặc Tưởng Kỳ nhắc về quá khứ cô liền bật cười thầm nhắc nhở bản thân 

 

 

"Diệp Hân ơi Diệp Hân sao mà mày khờ vậy mày đã chịu những tổn thương đau đớn do anh ra gây ra suốt một quãng thời gian dài bây giờ còn không khống chế được  nhịp tim đập loạn xạ khi thấy anh ta, muốn bản thân mày lại phải tiếp tục chịu những tổn thương đó nữa hay sao" 

 

 

Bép!

 

 

Cô dùng hai tay vỗ vào hai bên má để lấy lại sự tỉnh táo của thường ngày.

 

 

Tự nhủ với bản thân xong cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh bước đến ghế ngồi tiếp tục soạn giáo án cho khóa học sinh mới

Loading...