Chạm để tắt
Chạm để tắt

Gặp Được Ánh Xuân - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-06 12:51:44
Lượt xem: 567

1

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Khương gia đích nữ Ôn Uyển hiền thục, huệ chất lan tâm, nay ban hôn cho Trấn Bắc Hầu..."

Mẫu thân vui mừng hớn hở lấy ra một cái hà bao dày cộp, đưa cho vị công công vừa tuyên đọc thánh chỉ.

"Nữ nhi của ta sau này chính là Hầu phu nhân rồi."

Trên thánh chỉ không viết tên của ta, bởi vì Khương gia đích nữ chỉ có một mình ta. Tất cả mọi người đều ngầm hiểu, hôn sự này là dành cho ta.

Ta cứng đờ khóe miệng, bà ấy không hề phát hiện, lúc này chỉ có một mình bà ấy vì hôn sự này mà vui mừng.

Huynh trưởng sa sầm nét mặt: "Mẫu thân, Ninh Tuyết tính tình ương bướng, trước khi thành hôn, mẫu thân phải dạy dỗ cẩn thận, đừng để sau này gả đi rồi gây ra chuyện cười. Nếu như là Ninh Lan..."

Có lẽ chỉ có ta hiểu được lời nói chưa dứt của huynh ấy, huynh ấy muốn nói, nếu như người được ban hôn là Ninh Lan thì tốt biết mấy.

Rõ ràng ta và huynh ấy là ruột thịt cùng mẹ sinh ra, nhưng huynh ấy lại càng thêm yêu thích Ninh Lan - một người nhu mì, nhút nhát. Ninh Lan sẽ e lệ gọi huynh ấy một tiếng "ca ca", sẽ biết điều may túi thơm, giày vớ cho huynh ấy.

Còn ta, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc.

Ta nhìn về phía Ninh Lan, nàng ta là cô nương nhỏ nhất trong nhà, tuy là thứ nữ, nhưng từ nhỏ đã được nuôi dưỡng bên cạnh lão phu nhân, ăn mặc tiêu dùng đều không kém cạnh gì ta.

Hôm nay, nàng ta mặc một bộ váy áo bằng gấm màu sáng thêu hoa văn chìm, vừa kín đáo lại sang trọng, càng tôn lên vẻ đẹp thanh lệ của nàng. Chỉ là trước đây nàng ta luôn nhút nhát, ta chưa từng để ý tới.

Lúc này trên mặt nàng cũng không có vẻ gì là vui mừng, cũng phải, nàng và Trấn Bắc Hầu sớm đã tư tình với nhau, giờ đây người khác lại chúc mừng ta, nàng đương nhiên không vui.

...

Ta ngồi trước gương, đưa tay sờ lên cổ mình, nơi đây trắng nõn như ngọc, không còn vết bầm tím đáng sợ như kiếp trước.

Kiếp trước cũng là ngày hôm nay, Trấn Bắc Hầu không hề hỏi qua ý kiến của ta, đã tự mình đi cầu thánh chỉ ban hôn.

Khi đó, ta đã có người trong lòng là Tống Ngọc Dung, nhưng ta biết thánh chỉ không thể trái, không thể vì một mình ta mà liên lụy đến cả nhà. Ta đành chôn giấu tâm tư của mình, chuẩn bị an phận làm Trấn Bắc Hầu phu nhân.

Ngay lúc ta quyết định đoạn tuyệt với Tống Ngọc Dung, thì lại gặp phải Trấn Bắc Hầu đang cùng huynh trưởng đi dạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/gap-duoc-anh-xuan/chuong-1.html.]

Hắn lập tức nổi giận, nói Khương gia coi thường hắn.

Hắn là tâm phúc của Hoàng đế, là vị Hầu gia trẻ tuổi nhất triều đình, Khương gia không thể đắc tội nổi. Phụ thân tức giận, suýt chút nữa thì đánh c.h.ế.t ta.

Sau đó, lão phu nhân đã ra mặt.

Ta danh tiếng đã bị hủy, Trấn Bắc Hầu sẽ không muốn cưới ta nữa, nhưng cũng không thể kháng chỉ...

"Cho Ninh Lan làm con thừa tự, gả cho Trấn Bắc Hầu, đến lúc đó của hồi môn chúng ta cho nhiều một chút, coi như là bù đắp cho Ninh Lan và Trấn Bắc Hầu."

"Đúng là lão phu nhân sáng suốt, trong nhà này không có người quả thật không xong." Phụ thân nịnh nọt nói.

Ta không thích Ninh Lan, nhưng cũng cảm thấy có lỗi với nàng ta, chuyện do ta gây ra, lại để nàng ta thay ta thu dọn tàn cuộc, còn liên lụy đến cả Tống Ngọc Dung. Phụ thân mắng ta sao không c.h.ế.t quách đi cho rồi, huynh trưởng trách ta không biết liêm sỉ...

Một dải lụa trắng đã trở thành kết cục của ta.

2

Sau khi chết, ta không đầu thai chuyển thế, mà vẫn lang thang trong Khương phủ. Ninh Lan vì cái c.h.ế.t của ta mà rơi một giọt nước mắt: "Nhị tỷ tỷ thật đáng thương."

Lão phu nhân ôm nàng ta vào lòng an ủi: "Lan nhi chính là quá lương thiện, cũng trách Ninh Tuyết kia không biết kiểm điểm, từ nhỏ đã luôn miệng nói mình là đích nữ để bắt nạt con, vậy mà lại làm ra loại chuyện bại hoại gia phong như vậy.

"Nói đến Trấn Bắc Hầu, hắn thật sự có thể vì con mà làm đến mức này, quả nhiên là một người tốt."

Ninh Lan e lệ gật đầu: "Hắn biết con vì là thứ xuất mà bị bắt nạt, cho nên mới cố gắng giành lấy thân phận đích nữ cho con."

"Nhưng mà, mẫu thân có đồng ý không?"

Lão phu nhân thản nhiên cười: "Nữ nhi của bà ta gây ra chuyện như vậy, bà ta còn mặt mũi nào mà phản đối? Hơn nữa, lần trước hồi hương tế tổ, ta đã đổi thân phận của con thành đích nữ rồi."

Ta đứng bên cạnh nghe mà kinh hãi, thật là một đôi bà cháu tình cảm thắm thiết!

Hoá ra bọn họ sớm đã biết chuyện Trấn Bắc Hầu làm, ngày thường vẫn luôn miệng nói vinh nhục cùng hưởng, thế nhưng đến lúc quan trọng, lại mặc kệ để người ngoài hủy hoại thanh danh của ta.

Ta và Tống Ngọc Dung là không biết kiểm điểm, còn nàng ta và Trấn Bắc Hầu chính là tình thâm ý trọng.

Loading...