Dưỡng Khí Trúc Mã - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-06 23:59:03
Lượt xem: 1,111

Trong lòng tôi như điên loạn lên, muốn ngẩng đầu lên trời hỏi vì sao thời cổ đại lại không có máy ghi âm!!!

Cửa gỗ vừa mở ra, đôi mắt của Vạn thị liền đỏ ửng, biểu cảm sốt sắng nhào ra ngoài, sau khi nhìn thấy tôi cả người cô ta cứng đờ như con cá c.h.ế.t nằm trên thớt:

“Ngươi…”

Cô ta còn chưa nói dứt lời, thì đã thấp thoáng thấy hình bóng của Tạ Trì hiện ra phía sau tôi, đôi chân đột nhiên mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống.

Trận hỏa hoạn nơi lãnh cung cuối cùng cũng đã gần dập tắt, các vị phi tần lần lượt được cứu ra và an bài thỏa đáng.

Tôi ngồi xổm xuống trước mặt của Vạn thị, ngụ ý thâm sâu nói:

“Ta chẳng qua muốn đến thăm quý phi nương nương mà thôi, nào ngờ nương nương lại tặng cho ta một phần đại lễ như thế, phần mộ tổ tiên của phủ thừa tướng e là tức đến bốc khói rồi nương nương ạ.”

Vạn thị tức đến cực độ, ánh mắt chuyển sang Tạ Trì đang đứng phía sau tôi, rồi gào khóc nức nở nói: “Hoàng thượng! Thần thiếp bị oan! Tuy rằng huynh trưởng không phải do phụ thân sinh ra, nhưng dòng họ Vạn thị thề c.h.ế.t cũng chỉ hiếu trung với hoàng thượng mà thôi, xin hoàng thượng minh giám!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Tạ Trì cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, trầm giọng chuẩn bị nói ra lời thoại duy nhất của đêm nay: “Lôi…”

Lời còn chưa nói xong, đột nhiên thị vệ dẫn một người bị trói ra, quỳ một gối rồi bẩm báo: “Hoàng thượng, chúng thần đã phụng mệnh phòng thủ nghiêm ngặt ở xung quanh, quả thật bắt được một nghi phạm đáng ngờ.”

Tôi đưa mắt nhìn kỹ, có chút kinh ngạc, người này chính là Thúy Hoa, chị em tốt của mình trong Phụng Nghi cung đây mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/duong-khi-truc-ma/chuong-14.html.]

“... Toàn bộ lôi xuống hết đi.”

Lúc thị vệ áp giải Vạn thị ngang qua mặt tôi, Tạ Trì kéo tôi ra phía sau lưng hắn, khiến cho Vạn thị cười chua xót, tim như c.h.ế.t lặng hỏi tôi một câu:

“Nếu như ngươi đã biết sự thật từ sớm, tại sao còn phải bày mưu để hại ta?”

Tôi ló đầu ra, rất tự nhiên trả lời:

“Ô, thật ra đều do ta đoán mò đấy, cơ mà… mới chốc lát đã khai ra hết rồi.”

“......”

Lãnh cung là nơi hẻo lánh, cách tẩm điện của phi tử rất xa, cách đài thanh mát còn có cả một vườn trúc rộng lớn.

Trận hỏa hoạn này chính là sự sắp đặt của tôi và Tạ Trì, tuy ngọn lửa không lớn, cũng chẳng ai thương vong, bởi vì không phải sự việc nghiêm trọng, cho nên không ai để lộ tin tức gì.

Nồi lẩu nhỏ tại điện Thừa Càn giờ đây đã đổi thành lò thịt nướng Đông Bắc.

Tôi cầm một miếng rau sống cuốn miếng thịt ba chỉ rồi bỏ vào miệng, ú ớ nói:

“Cho nên á, Vạn Sách đích thị là con trai của Lý Trường Xuân, chỉ là không biết vì nguyên do gì đã được Vạn Khởi Niên nuôi lớn. Ôi sao lại dại dột thế, không biết bản thân hắn có biết chuyện này không nhỉ?”

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...