Đừng ly hôn được không - Phần 1

Cập nhật lúc: 2024-07-04 01:22:03
Lượt xem: 426

1

Trong chương trình tạp kỹ ly hôn, người dẫn chương trình đã đọc cho khán giả nghe:

"Cư dân mạng muốn biết, bây giờ hai người có muốn ly hôn không?"

Khuôn mặt của Lương Ngạn Châu và tôi hiện lên trên màn hình lớn, ngay cả dưới màn hình lớn như vậy khuôn mặt của hắn trông vẫn rất ngầu, xương quai hàm hoàn hảo của hắn đã bị che khuất một bên bởi cổ áo sơ mi trắng, cư dân mạng lập tức cuồng nhiệt.

[Mẹ tui hỏi sao màn hình điện thoại của mày ướt thế!]

[Chồng ơi, chồng ơi! ! ! Chồng em đẹp trai thật đấy!]

[Mỗi ngày đều bị vẻ đẹp của Châu Châu mê hoặc, không hiểu tại sao lại có người muốn ly hôn với khuôn mặt này, đúng là không biết mình có phúc !]

Đôi chân dài của Lương Ngạn Châu bị hạn chế một chút trong không gian chật hẹp, nhưng hắn vẫn cố gắng tránh xa tôi hơn.

Chúng tôi nhìn nhau, và cả hai đều nhìn thấy sự chán g--hét trong mắt nhau.

Tên c--hó này, ở bên ngoài lại xem tôi như một con c--hó

Không ai biết hắn là một người khủng khiếp như thế nào trong cuộc sống riêng tư. Có c--hó mới muốn ở lại với hắn!

Tôi và hắn đồng thanh nói:

"Muốn!"

Nói xong tôi và hắn liếc nhìn nhau rồi quay đi.

Người dẫn chương trình có chút khó xử, tiếp tục hỏi: “Vậy làm thế nào mà hai người lại nảy ra ý tưởng xuất hiện trên một chương trình tạp kỹ về ly hôn?”

Lương Ngạn Châu dựa lưng vào ghế sô pha, bất cần nói: “Bởi vì chúng tôi được cư dân mạng bình chọn số một topic ‘Cặp đôi nào trong làng giải trí bạn muốn ly hôn nhất’, nên công ty đã sắp xếp chuyện đó.”

Đây là một cuộc thăm dò do một blogger nào đó khởi xướng, tôi và Lương Ngạn Châu đứng đầu topic với số phiếu bầu vượt xa rõ ràng.

Hầu hết phiếu bầu đều do người hâm mộ CP của hắn và Lâm Mộ Tuyết bình chọn.

Lâm Mộ Tuyết là đàn em của Lương Ngạn Châu, Lương Ngạn Châu thường đưa cô ta đi đóng phim.

Hai tháng trước hai người bọn họ quay một bộ phim tiên hiệp ngược luyến tàn tâm được lan truyền rộng rãi, video CP của hai người bọn họ xuất hiện khắp nơi trên Internet.

Ngay cả tôi, vợ chính thức của hắn cũng từng nhìn thấy, khi đi trên thảm đỏ, Lâm Mộ Tuyết ân cần chỉnh sửa cà vạt cho Lương Ngạn Châu ở một góc, Lương Ngạn Châu rũ mắt nhìn cô ta, tình yêu gần như tràn ngập trong mắt hắn.

Chủ đề của video là "Cổ đại và hiện tại", nhạc phim tình cảm đến mức nếu không phải là vợ hắn, chắc tôi sẽ cảm động lắm.

Hàng nghìn bình luận bên dưới yêu cầu họ kết hôn. Lúc này, mối quan hệ hôn nhân bí mật giữa tôi và Lương Ngạn Châu đã bị tung ra. Người hâm mộ CP vô cùng sốc và moi ra rất nhiều clip tôi và Lương Ngạn Châu tình cảm ngày xưa.

Vào thời điểm đó, mối quan hệ của chúng tôi đã dần nguội lạnh, chúng tôi thường xuyên chỉ trích nhau ở nơi công cộng.

Sau đó, Lương Ngạn Châu được phỏng vấn, và phóng viên hỏi hắn điều gì khiến hắn hối hận nhất trong cuộc đời. Lương Ngạn Châu im lặng một lúc lâu và trả lời: "Cưới vợ."

Cứ như thế, chúng tôi đã được những fan CP cuồng nhiệt bình chọn muốn ly hôn

Có lẽ là cố tình tạo điểm nóng nên người dẫn chương trình đã phát video lên màn hình lớn.

"Hãy xem bạn bè hai bên nghĩ gì về cuộc hôn nhân này."

Nói là bạn của cả hai bên, nhưng người xuất hiện chính là Lâm Mộ Tuyết. Cô ta trang điểm tinh tế và mỉm cười trước màn hình.

"Ngạn Châu là bạn diễn tuyệt vời của tôi trong công việc và là một người anh trai mà tôi rất ngưỡng mộ."

"Tôi nghĩ Ngạn Châu là một người rất giỏi chăm sóc người khác, cả trong công việc lẫn cuộc sống, anh ấy thực sự rất xuất sắc. Tôi hy vọng một Ngạn Châu xuất sắc như vậy có thể tìm được hạnh phúc cho riêng mình."

Tôi không thể không cười khẩy.

Khi được yêu cầu bình luận về cuộc hôn nhân của chúng tôi, từ đầu đến cuối cô ta liên tục nói những điều tốt đẹp về Lương Ngạn Châu. Lương Ngạn Châu tốt như vậy nên mọi vấn đề trong cuộc hôn nhân của chúng tôi đều là lỗi do tôi. Quả nhiên, cuộc tấn công đột nhiên bắt đầu.

[Mộ Tuyết thực sự rất đẹp kể cả khi được quay bằng cam thường!]

[Có phải tôi là người duy nhất nghĩ điều này nghe có vẻ hơi lạc đề không...? Mọi người muốn nghe đánh giá mối quan hệ hôn nhân, cô ấy đang nói về cái gì vậy?]

[Lầu trên bị tẩy não à? Haha, hãy tự mình pha trà xem ai có thể làm được.]

[Thành thật mà nói, tôi vẫn cảm thấy Nguyễn Tranh không xứng đáng với Lương Ngạn Châu, Lâm Mộ Tuyết và anh ấy thực sự có mối quan hệ tốt, tôi hy vọng anh ấy có thể ly hôn với Nguyễn Tranh và ở bên Lâm Mộ Tuyết.]

[Tôi đồng ý với lầu trên, Lương Ngạn Châu căn bản không thích Nguyễn Tranh, Nguyễn Tranh đối với anh ấy cũng không đủ tốt, vì sao nhất định phải trói anh ấy mãi không buông? Thật kinh tởm!]

Tôi như c--hết lặng.

Thực ra tôi không muốn tham gia chương trình tạp kỹ này, hôn nhân chỉ là chuyện cá nhân mà tôi phải cho khán giả cả nước xem. Thật xấu hổ.

Nhưng người trong công ty nói với tôi rằng dù sao thì chúng tôi cũng đã quyết định ly hôn, vì vậy tốt hơn hết là nên khuấy động bầu không khí nóng bỏng lần cuối.

Ba triệu một kỳ, ai có thể ngó lơ tiền bạc chứ?

Tốt rồi. Tôi đã chờ đợi ba tháng. Tôi và hắn hoàn toàn có thể chấm dứt.

2

Đêm đó lúc đi ngủ, Lương Ngạn Châu ôm chăn rời khỏi phòng.

Tôi cau mày: “Anh đi đâu vậy?”

Hắn không quay đầu lại: “Tôi đi ngủ ở phòng khách.”

Hắn thậm chí còn không thèm nhìn tôi. Tôi không ngăn cản hắn. Chúng tôi đã ngủ riêng giường từ lâu rồi. Không cần phải giả vờ trước ống kính.

Trên ghế sofa ngoài kia, điện thoại di động của hắn luôn sáng. Nhìn qua khe hở cửa phòng ngủ đang mở, tôi có thể thấy trên mặt hắn nở một nụ cười nhạt và hắn đang gõ phím rất nhanh. Hắn chắc chắn đang trò chuyện với Lâm Mộ Tuyết.

Tôi nằm ngửa và nhìn lên trần nhà, chợt nghĩ về quá khứ chẳng vì lý do gì. Lương Ngạn Châu và tôi trước đây đã từng có lúc chia sẻ với nhau mọi thứ, nói chuyện cùng nhau đến tận đêm khuya. Hắn buồn ngủ đến mức không mở mắt được nhưng vẫn ôm tôi như một đứa trẻ mà không chịu ngủ.

"Chúng ta hãy nói chuyện thêm một chút."

Tóc hắn cọ vào cổ tôi mạnh đến nỗi tôi không khỏi mỉm cười đẩy ra:

"Giờ này vẫn còn thức, ngày mai anh không làm việc sao?"

Từ khi nào chúng tôi không trò chuyện cùng nhau nữa? Có vẻ như mọi chuyện bắt đầu khi... người mà hắn muốn chia sẻ đã thay đổi.

Ngày thứ hai của chương trình tạp kỹ là một buổi trò chuyện chân tình, người dẫn chương trình đã hỏi từng cặp khách mời một vì sao họ muốn ly hôn.

Tôi nghĩ về nó:

“Bởi vì tôi không thể sống chung được nữa.”

Người dẫn chương trình nói: "Nhưng cũng có rất nhiều fan hâm mộ thích thầy Lương. Mọi người đều ngạc nhiên. Thầy Lương rất đẹp trai, tuổi còn trẻ đã đoạt được giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Tại sao cô lại muốn ly hôn một người tài hoa đẹp trai như vậy?"

"Đẹp đâu có ăn được." Tôi dang tay nói tiếp: “Chúng tôi bây giờ cơ bản là không trò chuyện cùng nhau, nhìn nhau cũng chán g--hét thì ở cạnh nhau có ích gì?”

“Thầy Lương thì thế nào?” Người dẫn chương trình hỏi hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dung-ly-hon-duoc-khong/phan-1.html.]

Lương Ngạn Châu nhéo sống mũi của mình.

Sống mũi của hắn rất cao, phần giữa hơi nhô lên không những không làm mất đi vẻ tuấn tú mà còn khiến vẻ điển trai của hắn dễ nhận biết hơn.

Hắn khó có thể che giấu sự chán g--hét: “Bởi vì không có tiếng nói chung. Mấy năm nay tôi đóng phim ở bên ngoài, nhiều chuyện không thể chia sẻ được, về nhà chỉ có im lặng và cãi vã không ngừng.”

Hắn có chút không kiên nhẫn: “Thật khó chịu.”

Cư dân mạng lại sôi sục

[Tôi thực sự đồng cảm với nam diễn viên này, anh ấy hàng ngày bận rộn kiếm tiền ở bên ngoài, nhưng khi về nhà người vợ lại vẫn cãi nhau với anh ấy, tại sao anh ấy lại tìm được một cô vợ như vậy?]

[Đúng... Tôi thực sự hy vọng họ ly hôn, Mộ Tuyết là người thích hợp nhất với anh ấy.]

[Xem video của họ, thực sự thích cách Lương Ngạn Châu nhìn Lâm Mộ Tuyết. Tôi thực sự hy vọng họ có thể ở bên nhau.]

[Nguyễn Tranh căn bản không xứng với anh ấy!]

Tôi không khỏi vặn lại: “Đúng vậy, thật khó để có một chủ đề chung với một người như thế này, dù anh ta đã có vợ nhưng vẫn có thể xào CP với những người phụ nữ khác.”

"Cô có thể vui lòng ngừng gây ra những rắc rối vô lý!" Lương Ngạn Châu cau mày.

"Chúng tôi làm vậy để quảng bá cho bộ phim mới! Cô nghĩ ai cũng bẩn thỉu như cô sao?"

Thấy chúng tôi sắp cãi nhau, người dẫn chương trình nhanh chóng giải quyết ổn thỏa.

“Vậy bây giờ anh có hối hận vì đã ở bên nhau không?”

Lương Ngạn Châu không chút do dự gật đầu: "Chắc chắn rồi. Điều tôi hối hận nhất trong đời là cưới cô ta".

Tôi cúi đầu cắm móng tay vào lòng bàn tay, cơn đau nhói dần dần tê dại.

“Vậy thì làm thế nào mà lúc đầu hai người lại đến được với nhau?” Người dẫn chương trình tiếp tục hỏi.

Câu hỏi này khiến tôi và Lương Ngạn Châu đều sửng sốt.

Chuyện đó đã quá lâu rồi. Chúng tôi ở bên nhau năm mười bảy tuổi, tính đến nay đã mười ba năm.

“Là Lương Ngạn Chu tỏ tình trước phải không?”

Tôi cau mày nghĩ thầm:[Chính hắn là người theo đuổi mình.]

"Không thể nào!"

Lương Ngạn Châu cười khẩy: "Sao tôi có thể thích một người như cô? Chắc chắn cô theo đuổi tôi."

Chúng tôi định tranh cãi lại thì người dẫn chương trình mỉm cười lấy ra một chiếc hộp sắt.

"Hai người đừng tranh cãi nữa. Câu trả lời ở ngay đây."

Tôi giật mình, chiếc hộp sắt được đưa cho tổ chương trình chứa đựng rất nhiều chi tiết nhỏ từ quá khứ của Lương Ngạn Châu và tôi. Nhưng lâu quá rồi tôi không xem nó, tôi chỉ nhớ mấy bức thư và bưu thiếp chúng tôi viết.

Người dẫn chương trình rút ra một mảnh giấy viết thư ố vàng và camera phóng to.

“Đây là bức thư tình mà thầy Lương viết cho cô Nguyễn năm anh ấy 17 tuổi, chúng ta cùng nhau xem qua.”

Tôi và Lương Ngạn Châu nhìn nhau, đều nhìn thấy sự bối rối trong mắt nhau.

Tờ giấy viết thư có cạnh thô ráp được mở ra, để lộ nét chữ xanh non nớt bên trên.

[Nguyễn Tranh, hôm nay bố mẹ khuyên nhủ tôi, không cho phép tôi yêu sớm.]

[Họ nói tôi chỉ là người bốc đồng và sau này sẽ không thích cậu nữa].

[Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ luôn thích cậu, luôn thích cậu.]

[Tôi muốn chúng ta muốn ở bên nhau mãi mãi.]

Mỗi nét chữ đều được viết rất cẩn thận.

Những ký ức bị lãng quên lúc này hiện lên trong tâm trí tôi. Đó là Lương Ngạn Châu, mười bảy tuổi, người mà tôi đã không gặp suốt mười năm qua, có thể không hoàn hảo như bây giờ, cũng không bị thời gian đánh bóng đến mức không thể nhận ra.

Mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi do chơi bóng rổ dính vào trán, áo đấu trên người bẩn vài chỗ, lông mày rậm đen, khóe miệng nhếch lên nụ cười không kiềm chế được.

"Nguyễn Tranh!"

Hắn đến gần tôi, mắt sáng ngời: "Vừa rồi cậu có thấy cú dứt điểm của tôi không? Tôi đẹp trai lắm phải không?!"

Tôi cố ý không khen ngợi hắn: “Tôi không thấy.”

Cái đuôi phía sau lập tức cụp xuống, sau đó hắn lại mỉm cười:

"Không sao đâu, lần sau chồng cậu sẽ bỏ phiếu cho một mình cậu!"

"Cậu là chồng của ai!"

Tôi đẩy hắn, hai người vừa đi vào ngõ vừa cười đùa. Ánh mặt trời lặn dần kéo dài những cái bóng đan xen vào nhau.

Lương Ngạn Châu nhìn tờ giấy viết thư không chớp mắt. Hắn dường như hoàn toàn bị phân tâm bởi bức thư từ mười năm trước, hắn gần như bất động, vô số cảm xúc phức tạp ngay lập tức hiện lên trong mắt hắn.

Người dẫn chương trình hỏi lại câu hỏi mà tôi chưa trả lời vừa rồi.

"Cô Nguyễn, bây giờ cô có hối hận khi ở bên thầy Lương không?"

Tay Lương Ngạn Châu hơi run, quay đầu nhìn tôi. Tôi hạ mắt xuống và nhìn vào lá thư. Sau vài giây im lặng, tôi thì thầm:

"Tôi không hối tiếc."

Lúc đó chúng tôi yêu nhau lắm. Khi còn trẻ và yêu nhau sâu đậm, làm sao có thể tưởng tượng được rằng sau này mình lại g--hét nhau?

Tại sao lại cần phải nhắc tôi về những điều tốt đẹp trong quá khứ? Nếu không nghĩ tới, sẽ không nhận ra sự hỗn loạn đó bi thảm đến mức nào. Rõ ràng là chúng tôi đã yêu nhau nhiều đến thế. Chỉ là những tình yêu đó không thể tồn tại được theo thời gian.

Đôi mắt của Lương Ngạn Châu có chút choáng váng. Hắn mở miệng như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói được gì.

Cư dân mạng lại bày tỏ sự xúc động:

[Thật sự làm tôi có chút khó chịu, tôi còn tưởng rằng là Nguyễn Tranh theo đuổi Lương Ngạn Châu, không ngờ là Lương Ngạn Châu chủ động, lúc đầu anh ta yêu người ta như vậy, nhưng tại sao bây giờ lại không yêu nữa...]

[Những cặp đôi trẻ tuổi chính là như vậy, nhìn thấy nhau lúc đẹp nhất, cũng thấy nhau lúc hèn hạ nhất, cũng nhau trải qua tốt xấu, không cảm thấy tươi mới, làm sao có thể so sánh với những người mới đến bên ngoài?]

[Tôi nghĩ đó là lỗi của Nguyễn Tranh, Lương Ngạn Châu hiện tại là diễn viên xuất sắc nhất và cô ấy không thể theo kịp, Lâm Mộ Tuyết quả thực phù hợp với Lương Ngạn Châu hơn.]

[Chuyện này đã xảy ra hơn mười năm rồi, còn gì để nói? Làm sao có thể thích một người hơn mười năm!]

Vâng, đó là tất cả chuyện của mười ba năm trước.

Lương Ngạn Châu và tôi năm đó 17 tuổi, tình cảm giữa những người trẻ nóng hơn lửa, bùng cháy như vậy bất kể có làm gì không.

Và bây giờ, chúng tôi sắp bước sang tuổi 30.

Ngọn lửa đã cháy bao nhiêu năm này đã bị dập tắt theo năm tháng.

Tất cả những gì còn lại chỉ là một nắm than hồng không thể nhóm lại được.

 

Bình luận

5 bình luận

  • Ấn tượng câu “mình tha thứ cho anh ta, vậy ai tha thứ cho mình?”. Kết rất nhân văn và mình rất thích.

    Hanh12594 3 tuần trước · Trả lời

    • Truyện rất hay và thực tế , cảm ơn page

      Babie•Mojito 3 tuần trước · Trả lời

      • Nói thật chứ nữ9 lựa chọn không tha thứ là hoàn toàn đúng. Bản thân ai cũng là một người đặc biệt, là một phiên bản hoàn hảo, là có 1 không 2, không ai giống ai. Và không ai có quyền làm tổn thương người khác.

        Sử Phi Tuyết 3 tuần trước · Trả lời

        • Đọc xong truyện thấy lựa chọn của nu9 quá đúng, nu9 quá tốt na9 không còn xứng đáng với bả nữa. Truyện đúng thực tế, cảm ơn page đã dịch. Tại đọc bộ này mà t phải đăng ký tài khoản để cmt

          Tre trên mây 3 tuần trước · Trả lời

        Loading...