Chạm để tắt
Chạm để tắt

Độc Nữ Hoàng Quyền - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-08-27 09:35:20
Lượt xem: 80

Cố Vãn Ý không thể tin nổi, hắn hất tung lò sưởi, gầm lên với ta: "Nhưng ta không phải tiên đế! Ta đã từng nếm trải nỗi đau bị người thân phản bội, tuyệt đối sẽ không phụ bạc ngươi, càng sẽ không làm hại ngươi, ta cũng có thể đưa ngươi lên vị trí cao nhất!"

 

"Dung mạo của ta không hề giống mẫu phi, mà lại giống phụ hoàng như đúc, tự nhiên tính cách của ta cũng giống phụ hoàng.

 

Tuyết Phách làm bất cứ chuyện gì, đều thích dùng thủ đoạn cứng rắn, tàn nhẫn nhất."

 

Bên ngoài tiếng trống trận vang lên ầm ĩ, thủ lĩnh cấm vệ quân loạng choạng chạy vào: "Chủ thượng, mau chạy đi! Quân phản loạn đã xông vào hậu cung, trong cung có nội gián, e rằng là... là tổng quản Đông Xưởng Thịnh Tranh!"

 

Cố Vãn Ý nắm lấy tay ta” "Đi theo ta!"

 

Ta vẫn không nhúc nhích, thản nhiên cười nói.

 

"Giang Tuyết Phách! Chúng ta đã là phu thê, phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu!"

 

"Phu thê vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến trước mắt thì cao chạy xa bay. Bọn họ đang giương cao ngọn cờ g.i.ế.c Hữu tướng cứu Công chúa, vì sao ta phải đi chứ?"

 

"Tuyết Phách, chúng ta đã ở bên nhau bảy năm! Ta và mẫu thân, và sư phụ... đều chưa từng có được bảy năm, chẳng lẽ ngươi thật sự không có một chút tình cảm nào với ta sao?"

 

Ta hất tay hắn ra, ném hết số nến còn sót lại trong tủ ra đất "Trước mặt ngươi, ta luôn phải quỳ gối. Niềm vui của ngươi là cơn ác mộng khủng khiếp nhất đời này của ta. Phu quân có biết, sáp nến nhỏ giọt vào tay rất đau, nhưng lại không đau bằng nụ hôn của ngươi, như vậy, ngươi còn muốn đưa ta đi sao?"

 

Hắn nhìn ta thật sâu, cùng cấm vệ quân đi ra ngoài hai bước.

 

Rồi lại xông vào ôm lấy ta, dưới sự che chắn của cấm vệ quân, đưa ta cùng chạy ra ngoài.

 

Thịnh Tranh phe phẩy cây quạt xếp trong tay chắn đường bọn họ, phía sau là quân đội được huấn luyện bài bản.

 

"Hữu tướng, lúc này buông công chúa ra, nô tài còn có thể tha cho ngươi c.h.ế.t toàn thây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doc-nu-hoang-quyen/chuong-9.html.]

 

**Chương 8**

 

"Chỉ bằng ngươi? Ta có thể phế ngươi một lần, thì có thể phế ngươi lần thứ hai!"

 

Cố Vãn Ý vừa định vận công lại phun ra một ngụm m.á.u tươi, nếu không phải trong n.g.ự.c còn có ta, e rằng đã ngã ra sau rồi.

 

Hắn che chở cho ta, cố gắng nuốt ngược m.á.u tươi trong miệng xuống, cúi đầu dịu dàng nói với ta: "Tuyết Phách, ta sẽ đưa ngươi xông ra ngoài, chúng ta và hài tử còn có rất nhiều cái bảy năm nữa."

 

Mắt ta ươn ướt vòng tay ôm lấy cổ hắn,  hung hăng hôn lên môi hắn.

 

Vị ngọt nhàn nhạt trên môi ta lan tỏa trong miệng hắn, Cố Vãn Ý còn muốn đi sâu hơn, nhưng ta đã kịp thời lùi lại.

 

Ta lạnh lùng nói: "Hữu tướng, ngươi chạy không thoát đâu. Cho dù may mắn thoát khỏi nơi này thì cũng sẽ trở thành con chuột chạy qua đường, bị người người đuổi đánh, duyên phận chúng ta phu thê đã tận, người nên buông tay ta ra đi."

 

Cố Vãn Ý không nỡ buông ta ra, nắm chặt lấy cổ tay ta, nhưng trường kiếm trong tay lại rơi xuống đất, hắn ngã ra sau.

 

Cơ thể hắn run rẩy không ngừng, liên tục phun ra m.á.u tươi, nhưng tay lại không hề buông ta ra.

 

Ta nhặt chiếc khăn tay rơi trên mặt đất lên, lau đi vết son đỏ tươi nơi khóe môi.

 

"Cố Vãn Ý, sau khi chết, ngươi có thể hóa thành bướm không? Giống như phụ hoàng ta, chỉ là không biết người đời sẽ thêu dệt câu chuyện về con bướm của ngươi như thế nào, có đoán ra, bướm bay đến là vì bị mật hoa trong độc dược thu hút hay không?"

 

Ta nhẹ nhàng dùng ngón tay che mắt Cố Vãn Ý lại, mặc cho nước mắt hắn rơi xuống lòng bàn tay ta.

 

"Vãn Ý, đừng nhìn ta như vậy, ta tiễn ngươi một đoạn đường, để ngươi không phải chịu nhiều đau khổ nữa, cũng không uổng công ngươi cưới ta."

 

 

Loading...