Đoạt Mệnh Tương Tây - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:43:00
Lượt xem: 2,031

11

Mồ hôi của tôi chảy ra đầm đìa, lông tơ dựng lên vì sợ hãi.

“Cái thứ” sau lưng tôi chẳng mấy chốc đã leo ra rồi, tiếng bước chân vô cùng nhẹ nhàng vang lên.

Ngay sau đó, một đôi bàn tay to lạnh lẽo từ từ đụng lên vai tôi.

Hơi thở lạnh lẽo phất qua tai, “cái thứ” sau lưng tôi phát ra âm thanh trầm nhẹ:” Vợ à”.

Thì ra là anh ta.

Hòn đá trong lòng tôi bỗng chốc rớt xuống, khóe miệng kéo lên một nụ cười, bình tĩnh xoay người lại.

Nhập vai một cách hoàn hảo, chính là người chồng đang đứng sau lưng tôi, anh ta vậy mà đã c.h.ế.t đi sống lại!

Khuôn mặt anh ta cứng đờ bởi được hóa trang trước khi khâm liệm, một thân áo liệm màu đen, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào tôi, bàn tay lạnh kẽo từ từ quẹt qua má tôi.

“Nhìn thấy anh tỉnh lại lúc này rất bất ngờ sao?” Anh ta dường như có chút không vui.

Tôi nhẹ nhàng đập lên cánh tay đang không an phận của anh ta, một tay giật cái vải trắng trên đầu mình xuống, ngồi xuống chiếc ghế dài gần đó, nhìn người đàn ông trước mặt vốn dĩ được cho là đã c.h.ế.t rồi.

“Không ngạc nhiên, hoan nghênh đã sống lại, chồng yêu quý của em à.”

Hai tay tôi dang ra, làm như rất là vui mừng,

Nhưng sắc mặt chồng tôi lại thay đổi rõ rệt, lao nhanh đến trước mặt tôi, giơ bàn tay lớn lên cao, tát vào mặt tôi một cái vô cùng hung ác.

Giọng của anh ta mang đầy sự căm hận: “Tại sao cô lại hại Từ Lạc Lạc! Cô không những đưa cô ấy vào tù, lại còn hại c.h.ế.t con của tôi!”

“Cô ấy đang mang thai cô có biết không hả? Đó là đứa con duy nhất của nhà họ Triệu đó!”

Đứa con duy nhất của nhà họ Triệu sao? Thật là nực cười. Nhà họ Triệu là có ngai vàng muốn truyền lại sao?

Tôi sờ mặt mình, lau đi vệt m.á.u ở khóe miệng, một mực phủ nhận: “Tôi không biết Từ Lạc Lạc là ai, tôi cũng không biết tại sao cô ta lại trùng hợp xuất hiện ở Phượng Hoàng cổ trấn.”

Nhìn thấy sự không tin tưởng trong ánh mắt của chồng, tôi tiếp tục nhẹ nhàng nói:” Hơn nữa, sau khi anh “chết”, cảnh sát đã đem điện thoại của anh đưa cho em, là anh đã liên lạc với Từ Lạc Lạc, là anh gửi địa chỉ cho Từ Lạc Lạc đó, là chính Từ Lạc Lạc tự tìm đến, cũng là cô ta không cẩn thận đẩy anh xuống, sau đó bản thân bị ngã sảy thai.”

“Tại sao bây giờ anh lại đi trách em chứ? Chồng.” Tôi khóc nức nở.

Thấy anh ta vẫn nhìn tôi chằm chằm đầy giận dữ như cũ, tôi cầm lấy điện thoại của mình, mở ra một màn hình, vẫy nó trước mặt anh ta.

“Nhìn xem, một nghìn vạn tiền bảo hiểm, đã nhận được rồi.”

“Anh có chắc, anh vẫn còn muốn ở đây dấy binh hỏi tội em hả?”

 

12

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doat-menh-tuong-tay/chuong-6.html.]

Từ xa xưa, tiền tài có thể động lòng người.

Nếu như không phải vì tiền, 10 năm trước, Triệu An sẽ không kết hôn với tôi.

Nếu như không phải vì tiền, lần đi du lịch Phượng Hoàng này, chúng tôi đã không thiết kế ra một màn giả c.h.ế.t lừa tiền bảo hiểm.

Nếu như không phải vì tiền, sau khi c.h.ế.t đi sống lại, Triệu An sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua cho người vợ độc ác là tôi như vậy.

Tôi đem người tình trong lòng anh ta vào tù, hại người tình của anh ta sảy thai, anh ta làm sao có thể tha cho tôi chứ.

Thật đáng tiếc, khoản tiền lớn bảo hiểm bồi thường lại đang ở trong tay tôi, anh ta còn chưa thể trở mặt với tôi.

Đúng vậy, Triệu An chồng của tôi, từ đầu đến cuối, thực ra vẫn chưa chết.

Tất cả những thứ này là kế hoạch mà tôi và Triệu An làm ra, để lừa tiền bảo hiểm.

Sau khi biết được 5 năm trước tôi đã mua cho anh ta một phần bảo hiểm lớn, Triệu An đã động tâm.

Đúng lúc công ty anh ta bị thất thoát một khoản tiền tài chính, thực ra là đã bị anh ta nuốt làm của riêng.

Nếu như anh ta vẫn còn sống, sẽ phải đền bù khoản tiền thâm hụt kia, thậm chí còn có thể bị tống vào tù.

Sau khi biết được sự tồn tại của khoản bảo hiểm kia, cùng với những lời mê hoặc của tôi , Triệu An quyết định giả c.h.ế.t để thoát thân.

Thế là, chúng tôi đã chọn Phượng Hoàng cổ trấn, mượn truyền thuyết tết tóc bằng dây sắc màu, vốn dĩ muốn đem chuyện của anh ta dựng tạo nên một câu chuyện ma quỷ.

Thật đáng tiếc, Từ Lạc Lạc thế mà ngay lúc đó đến tìm Triệu An, muốn anh ta ly hôn với tôi, muốn anh ta cho một danh phận...

Đây là điều mà Từ Lạc Lạc đáng nhận được.

Đối với tôi mà nói, cũng là một mũi tên trúng hai đích.

Cái đích đầu tiên là Từ Lạc Lạc ngồi tù và sảy thai.

Còn cái đích thứ hai...

Nhìn rõ con số một nghìn vạn trên màn hình điện thoại, ánh mắt chồng tôi phấn khích đến mức mở to mắt lên, vội vàng giục tôi.

“Nhanh, em mau chuyển một nửa số tiền cho anh, chúng ta đã nói trước đó rồi!”

Tôi cong môi cười một cái, an ủi anh ta: “Đừng vội, đêm hôm, ngân hàng không xử lý các giao dịch lớn, để đến ngày mai rồi nói đi.”

“Ngày mai phải tìm một chợ đen làm cho anh một thẻ căn cước giả, mở một thẻ ngân hàng khác mới có thể chuyển tiền được, anh yên tâm, em đã liên hệ xong rồi, em sẽ sắp xếp xong hết cho anh.”

Nghe xong những sắp xếp của tôi, con ngươi của chồng tôi đảo tròn, nghe lời không nói gì.

Đúng lúc đó, bên ngoài linh đường truyền đến âm thanh gõ cửa đầy oán giận của mẹ chồng:” Nửa đêm cô đóng cửa làm gì? Phải sắp đồ cúng cho An An rồi! Trương Sắt Sắt, cô nhanh mở cửa cho tôi!”

 

Bình luận

4 bình luận

Loading...