Đoạt Mệnh Tương Tây - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:29:02
Lượt xem: 1,391

Tôi và chồng đến Tương Tây du lịch, tôi đã bện tóc bằng những sợi dây sắc màu rồi đăng lên trang cá nhân khoe.

Bạn bè kinh hãi :”Tuyệt đối đừng tết tóc bằng dây sắc màu, sẽ khắc chồng đấy!”

Tôi không mê tín, kết quả tối đó chồng tôi đã c.h.ế.t trong căn homestay.

Trước khi c.h.ế.t trong tay còn nắm một sợi dây sắc màu.

 

1

Để kỉ niệm 10 năm ngày cưới, tôi và chồng đã đến Phượng Hoàng cổ trấn ở Tương Tây du lịch.

Vừa xuống xe, liền bị một bà lão mặc trang phục của người Miêu ngăn lại, bà ấy xách một chiếc giỏ nhỏ, kéo tôi lại, nói vô cùng thần bí:

“Cô gái, có muốn tết tóc bằng dây sắc màu không? 10 tệ một sợi, chụp ảnh lên sẽ rất đẹp đấy.”

Tôi tò mò nhìn những sợi dây sắc màu bên trong chiếc giỏ của bà, trước đây tôi đã từng nhìn thấy nó trên dòng thời gian, rất nhiều bạn bè khi đến Lhasa-Thủ Phủ Khu Tự Trị Tây Tạng đều sẽ tết tóc với dây sắc màu này, coi như là hòa nhập với vùng đất con người nơi đây, nhưng tôi không ngờ ở Phượng Hoàng cũng có loại tập tục văn hóa này.

Chồng tôi cầm vali, dịu dàng nói: “Em thích thì cứ tết tóc đi!”

Bà lão dắt tôi đi về hướng ngõ hẻm, bảo tôi ngồi lên một chiếc ghế hoa đã mờ những đường vân cổ.

Chồng tôi kéo hành lý, đứng ở một chỗ không xa xem điện thoại, giống như là đang nhắn tin với ai đó, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra nụ cười.

Tay bà lão đầy nếp nhăn, nhưng rất linh hoạt, mái tóc dài bện lại cùng với những sợi dây sắc màu, da đầu tôi không hề bị đau.

Chẳng mấy chốc, bà lão sờ đầu tôi, hòa nhã nói: “Cô gái, xong rồi, cháu thật là xinh đẹp.”

Tôi cầm điện thoại lên chụp ảnh, một nửa tóc buông thõng, còn một nửa đã bện lại, thật sự là rất đẹp!

Tôi vui vẻ trả tiền, sau đó tự sướng một bức, đăng lên dòng thời gian.

Dòng caption:” Đã checkin Phượng Hoàng Tương Tây.”

Bà lão mỉm cười, nếp nhăn bên khóe miệng khẽ kéo căng lên, mang theo một tia kì dị.

Bà lão ý vị sâu xa nói:” Cô gái, tết tóc bằng dây sắc màu, mọi việc thuận lợi, những mong ước của cháu rất nhanh sẽ thành hiện thực nha.”

Trong lòng tôi rơi bộp một tiếng, bất an nhìn bức ảnh trong chiếc điện thoại, lẽ nào tâm sự của tôi thể hiện rõ ràng như vậy sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doat-menh-tuong-tay/chuong-1.html.]

Bà lão không nói thêm gì nữa, cuối con ngõ hẻm có một cái bóng màu đen chợt lướt qua, tôi vội vàng chạy về hướng của chồng.

Có lẽ sự xuất hiện đột ngột của tôi làm anh giật mình, anh ấy theo bản năng giấu điện thoại ra sau lưng.

2

Nhìn thấy rõ là tôi, anh vội vàng che đi sự kinh hãi trên mặt, chậm rãi giả vờ ngạc nhiên.

"Wow! Vợ à! Em đẹp quá !" Lời khen này không hề thật tâm, tôi nghe xong mà cười mỉa trong lòng. 

Tôi không để ý, thân mật ôm lấy cánh tay chồng: "Đi, chúng ta về homestay nào."

Căn phòng homestay này là do chồng tôi đặt, nghe nói đây là khách sạn nổi tiếng trên mạng, được đánh giá rất cao, nằm ở bên trong cổ trấn, mọi thứ hầu như được trang trí theo phong cách cổ điển.

Chúng tôi đến nơi nhìn một cái, đã thấy căn phòng rất ấm áp, sân vườn sạch sẽ, rất nhiều cây xanh, có thể ngồi xích đu, có thể chơi với mèo nhỏ.

Căn phòng được chúng tôi đặt ở tầng một, mở cửa sổ ra sẽ thấy khoảng sân phía trước.

Nhưng lại có một thứ không được đẹp cho lắm chính là, bên trong sân và trên cửa của homestay đều dán nhiều bùa chú màu vàng dính đầy máu, cảm thấy chẳng may mắn chút nào.

Tôi nhìn mà thấy hết hồn, trong lòng vô cùng bất an.

“Đang yên đang lành treo bùa chú làm gì chứ?” Sắc mặt chồng tôi cũng rất khó coi.

Nhân viên của homestay cười giải thích: “Đây là văn hóa của Tương Tây chúng tôi, dùng để trừ tà đuổi ma, không sao đâu ạ.”

Người ta đã nói như vậy rồi, chúng tôi chỉ có thể nhập gia tùy tục thôi.

Chồng tôi đem hành lý sắp xếp xong xuôi, giúp tôi lấy quần áo ngủ, vô cùng quan tâm nói: “Vợ à, hôm nay đi đường mệt lắm rồi phải không? Anh đi chuẩn bị nước nóng cho em tắm nha.”

Nước nóng ấm áp, nhưng lúc tôi nhắm mắt ngâm mình, luôn cảm giác thấy có một ánh mắt từ trong bóng tối đang nhìn mình.

Tôi có chút nghi ngờ, liền tắt nước nóng, quấn lấy khăn tắm, nhẹ nhàng bước ra ngoài, chồng tôi không có ở trong phòng.

Trong sân truyền đến giọng một người đàn ông đang nói chuyện, tôi từ từ tiến sát lại gần cửa sổ lắng tai lên nghe.

Chồng tôi đang gọi điện cho ai đó, giọng của anh đè xuống rất thấp, giống như sợ bị tôi phát hiện.

“Đang đi du lịch với vợ, mấy ngày này tốt nhất đừng có tìm anh!”

Anh ấy giống như bị người ở đầu dây bên kia chọc giận, nhưng vẫn tiếp tục nhẹ nhàng nói: “Ngoan! Em đừng cố tình gây sự! Lần này không phải chuyến du lịch bình thường, đợi làm xong chuyện này, anh sẽ ly hôn với cô ta. Em phải chăm sóc tốt cho bản thân ....”

Bình luận

4 bình luận

Loading...