Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 8:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 23:12:58
Lượt xem: 633

7.

Vừa chạy, tôi vừa lau miệng.

Sầm Triệt coi tôi là gì chứ?

Trong lễ trưởng thành thì dùng Tần Chỉ Nhân nhục nhã tôi.

Đến giờ lại dính lấy tôi, tự hắn nhục nhã tôi.

Tôi là loại người hèn mọn đến vậy sao?

Vết thương trên môi chưa kết vẩy, đau âm ỉ, khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Tôi ngồi xổm xuống mặt đất, nôn một hồi.

Kết quả vừa đứng dậy, một dáng người cao lớn cường tráng, đen như mực đứng sau lưng tôi, tôi hoảng hốt, suýt nữa ngã trẹo chân.

“Đừng sợ, là tôi đây.”

Thương Khiêm không hỏi gì cả, chỉ đặt cho tôi một phòng, ấm áp nói: “Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi quay lại thăm em.”

Tôi thật sự rất muốn nói không cần.

Lúc thân mật bị người khác chạy vào gián đoạn.

Lại bị anh nhìn thấy toàn bộ lúc tôi chật vật.

Tôi không còn mặt mũi nào gặp lại anh.

“Anh về nước có chuyện gì làm đúng không, không cần để ý đến em.”

Để ký ức giữa hai ta dừng lại đây thôi, đừng lấn quá ranh giới nữa.

Kết quả ngày hôm sau, tôi bị vả mặt.

Vì bị trúng gió đêm lẫn tâm trạng kích động, tôi sốt đến tận 39,5 độ.

Bác sĩ nói, chậm thêm nửa giờ, tôi có thể sốt thành đứa đần.

Mặc dù bác sĩ thật sự hơi nói quá, nhưng việc Thương Khiêm cứu tôi lần nữa cũng là sự thật.

Phòng bệnh VIP to như thế, chỉ có mình tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-8.html.]

Lúc đi ra khỏi phòng vệ sinh, tôi thấy Thương Khiêm gọi điện thoại cạnh cửa sổ.

Không biết đầu kia nói gì mà anh cau mày lại.

“Chính thức giới thiệu một chút, tôi là Thương Khiêm, chủ tịch tập đoàn Thương Niên ở Hồng Kông.”

Rất kỳ quái.

Người có thể gọi được cho đại thiếu gia Thương gia lại không biết thân phận của Thương Khiêm?

Kết quả nhận ra…

Vãi ò…

Anh đang cầm điện thoại tôi…

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Thương Khiêm nghe thấy tiếng động thì xoay người lại, tắt điện thoại, sắc mặt không chút thay đổi.

“Điện thoại của em cứ kêu mãi, tôi tự tiện nghe máy, hy vọng không mạo phạm em.”

Tôi lắc đầu: “Không mạo phạm, không mạo phạm.”

Dãy số điện thoại quen thuộc lại hiện đầy trên lịch sử cuộc gọi.

Tim tôi đập nhanh hơn mấy lần.

Sau đó không không chút cảm xúc, chặn số xóa lịch sử.

Lúc chặn còn vô cùng tức giận.

Tôi cúi đầu, cho nên không thấy được…

Đáy mắt Thương Khiêm tràn đầy ý cười.

8.

Sáng tản bộ trong bệnh viện, rất không may, gặp phải bạn thân của Sầm Triệt.

Anh ta lải nhải rất lâu.

“Thời Thanh, chưa gặp mặt anh trai em à?”

“Đúng là đồ vô tâm, em biết anh trai em tìm em bao lâu không?”

“Vì em mà nó…”

Bình luận

6 bình luận

Loading...