Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 16:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:53:04
Lượt xem: 612

Thương Khiêm lạnh giọng nói.

“Tần tiểu thư, đừng dùng cách cô à ơi với tên đàn ông khác ra à ơi với tôi.”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Anh nhét ít bỏng ngô vào miệng tôi.

“Có thời gian để tâm đến Thanh Thanh, không bằng quan tâm đến Cố gia đi.”

“Tôi nhớ không nhầm, Hàn tổng tối qua mới công khai tiểu minh tinh trong dạ hội kìa, Tần tiểu thư không thấy tin tức à?”

Thương Khiêm chậm rãi, gằn từng chữ đ.â.m vào lòng cô ta.

Tôi phụt cười ra tiếng.

Tần Chỉ Nhân mặt chuyển từ đỏ rồi sang trắng lại sầm sì xuống, cuối cùng hung hăng giậm chân một cái, chật vật rời đi.

Tôi sung sướng vì đã báo được thù.

Thương Khiêm ôm lấy mặt tôi, còn thật sự chăm chú nhìn tôi.

“Thanh Thanh, em xem, cô ta cũng chỉ đến vậy thôi, mềm nắn rắn buông, không cần vì cô ta ác độc mà canh cánh trong lòng, tổn thương chính mình.”

“Em là cô gái tốt đẹp nhất.”

“Sau này gặp lại cô ta, cần mắng cứ mắng, cần đánh cứ đánh, đừng sợ, tôi chống lưng cho em.”

Mắt tôi ẩm ướt.

Người đâu mà…

Chỉ toàn dạy mấy chiêu đánh đánh đ.ấ.m đấm.

Trên màn hình, hai nhân vật chính nhiệt tình hôn ngã xuống giường.

Mặt tôi hơi đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-16.html.]

Nhớ tới lần đầu tôi và Thương Khiêm gặp mặt nhau.

Nhớ lại còn vô cùng xấu hổ.

Trong ngày đi du lịch, tên già dê cùng xe gửi tin nhắn quấy rối tôi.

Vừa chặn số gã ta xong, có một số xa lạ gửi đến: [Tiểu thư Thời Thanh, cô làm rơi thẻ căn cước, mời đến sảnh chính khách sạn lấy về, tôi đợi cô ở sảnh chính.]

Tên đàn ông quỷ kế đa đoan.

Còn muốn lừa tôi để gặp mặt.

Tôi không chút nghĩ ngợi, chuyển tiếp tin nhắn: [Anh chính là giòi bọ trong bóng đêm, không đái bãi mà tự soi xem, dám tơ tưởng chị đây, tu luyện một trăm năm trước đi đã.]

Kết quả, Thương Khiêm lại coi tin nhắn nhục mạ của tôi thành tín hiệu cầu cứu.

Anh dẫn theo lượng người đến vây quanh khách sạn.

Thật sự… rất xấu hổ.”

“Bé yêu, nghĩ gì thế?” Thương Khiêm nhẹ nhàng ghé vào tai tôi thầm thì.

“Nghĩ về mấy chuyện của chúng mình.”

Hai nhân vật chính bắt đầu xé quần áo nhau ra.

Thương Khiêm nhướn mày, lấy tay che mắt tôi: “Đừng nghĩ nữa, hôn tôi đi.”

Á á á á.

Người đàn ông này thật có độc.

Tôi nhắm mắt lại.

Hơi thở nóng rực, môi lưỡi nóng bỏng dán sát vào tôi, chóp mũi đều là hơi thở dồn dập của anh, nơi nào cũng có.

Trong lúc răng môi quấn lấy nhau, Thương Khiêm tì trán lên trán tôi.

“Bé yêu, em có thể chờ mong tương lai của chúng ta.”

Bình luận

6 bình luận

Loading...