Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 15:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:50:26
Lượt xem: 579

“Trông có thể thấy nhiều người chế giễu ẻm, nhưng cũng có rất nhiều người kính nể ẻm đấy.”

“Lúc này mày ép ẻm, ngay cả nhảy lầu cũng nhảy, lần này là tầng hai thôi, vậy lần sau thì sao?”

“Nếu ẻm nhảy từ cao ốc công ty mày xuống, mày còn có thể ngồi uống rượu ở văn phòng được nữa không?”

“Một cô gái tốt như thế, nếu mày muốn yêu thương trân trọng ẻm, vậy từ bỏ đi.”

“Chúng mày từng yêu nhau, nhưng không cùng lúc, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, dưa hái xanh không ngọt đâu.”

Bạn thân đứng dậy, vỗ vỗ vai hắn.

“Mày chỉ có hai lựa chọn thôi.”

“Hoặc là làm người xa lạ, hoặc là yên vị làm anh trai của ẻm.”

16.

Gần đây chắc sao thủy nghịch hành.

Đi xem phim với Thương Khiêm cũng đụng phải tên ôn thần Tần Chỉ Nhân.

Nói thế nào nhỉ.

Trong toàn bộ thanh xuân không có gì ngoài Sầm Triệt của tôi, Tần Chỉ Nhân tổn thương tôi sâu đậm nhất.

Bnhđ, bị khiêu khích trong lễ trưởng thành, bị miệt thị…

Những điều đó đã để lại bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa trong lòng tôi.

Đã bao năm vậy rồi…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-15.html.]

Những thứ đó vẫn canh cánh trong lòng.

Tôi không muốn chạm mặt cô ta, xoay người tìm Thương Khiêm.

Không ngờ cô ta đi tới, ngoài cười nhưng trong không cười: “Nghe nói mày bị ngã gãy chân, sao chưa thành tàn phế thế?”

Tôi dừng bước lại, liếc mắt: “Trước cô và Sầm Triệt đính hôn, thế sao chưa kết hôn đi?”

Sau khi bị tôi chẹn họng, khuôn mặt xinh đẹp của Tần Chỉ Nhân lập tức trở nên vặn vẹo.

“Thời Thanh, mày có ý gì?”

“Không phải bây giờ Sầm Triệt yêu mày hết nước hết cái rồi à?”

“Mày còn muốn làm bộ làm tịch đến khi nào? Đàn ông ghét nhất là bị lạt mềm buộc chặt, không sợ bị hắn bỏ rơi lần nữa à?”

Tôi lại xem thường nhìn cô ta.

“Liên quan gì đến cô?”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi quá mức thản nhiên, Tần Chỉ Nhân khẽ cắn môi, chợt cười lạnh: “Vẫn là câu nói kia, gà rừng vĩnh viễn không thể bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng.”

“Gần đây mày hay ở bên đại thiếu gia Thương gia, mày có tin không, tao có thể cướp Sầm Triệt, cũng có thể cướp được Thương Khiêm trong tay mày?”

Tôi bất ngờ lần nữa.

Nực cười, Thương Khiêm không phải Sầm Triệt, anh không bị thần kinh.

Vừa nhắc tới Thương Khiêm, Thương Khiêm ôm một bịch bỏng ngô to đùng bước tới.

“Tần tiểu thư, tôi không có hứng thú với mấy phụ nữ có chồng tâm tư ác độc.”

Tần Chỉ Nhân trắng bệch mặt: “Thương thiếu gia, anh hiểu nhầm em rồi, có phải Thanh Thanh nói gì về em với anh…”

Bình luận

6 bình luận

Loading...