Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 12:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:42:42
Lượt xem: 564

Dư luận huyên náo xôn xao, cho dù Tần Chỉ Nhân náo loạn mức nào, Sầm Triệt cũng quyết không cưới.

Sầm gia và Tần gia triệt để kết thù.

Ai cũng nói, Sầm Triệt yêu tôi.

Chỉ là xuôi gió xuôi nước quen đời, lần đầu biết yêu nên có sai sót.

Họ khuyên tôi nên thông cảm cho hắn, đừng cáu kỉnh nữa.

Náo loạn nhỏ thì là thú vị, nhưng ầm ĩ quá sẽ tổn thương tình cảm.

Thân phận của tôi trước giờ không đủ để đứng trong giới này, đừng không biết đủ nữa.

Nhưng mấy chuyện này liên quan gì tới tôi?

Tôi là Thời Thanh.

Tôi có tôn nghiêm của mình.

Nước tát ra ngoài không lấy lại được, cái tát vang dội đau nhức trên mặt, câu từ nhục nhã khắc sâu trong lòng, lời người mình thương tổn thương mình in sâu trong não…

Đây đều là những thứ không thể nào quên được.

Không biết chờ trong phòng suốt bao lâu, cửa phòng được mở ra.

Dáng người cao lớn, quen thuộc bước đến phía tôi.

“Thanh Thanh, biết sai chưa?”

Tôi gần như tuyệt vọng.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cục tôi đã sai ở đâu?

Sai lầm lớn nhất của tôi là thích hắn, nhưng tôi đã sửa sai rồi mà.

Nét mặt ngang bướng của tôi chọc giận Sầm Triệt, hắn cười lạnh.

“Thời Thanh, nếu như không phải là tôi, em vẫn sẽ mãi mãi ở cô nhi viện cũ đấy, tranh giành miếng ăn với đám bẩn thỉu kia.”

“Thứ em nợ tôi, cả đời cũng không trả nổi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-12.html.]

Tâm tôi như tro tàn: “Anh muốn tôi trả như nào?”

Sầm Triệt từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt như chim ưng kia nhìn chằm chằm tôi: “Em có hai lựa chọn.”

“Gả cho tôi, hoặc lấy thân thể để trả.”

Tôi ngước mắt nhìn hắn.

Không, tôi sẽ không chọn bất cứ điều nào trong hai thứ này.

Tôi cụp mắt xuống, như thỏa hiệp: “Được, tôi sẽ nghĩ thật kỹ.”

Sầm Triệt nhếch môi, ánh mắt thâm trầm, tràn đầy dục vọng chiếm hữu.

Như thể đây là tình thế bắt buộc.

Dù sao, tôi cũng là cô gái đã lên ý định tỏ tình với hắn vào lễ trưởng thành.

Nhưng Sầm Triệt à, tôi không còn 18 tuổi nữa.

Sao tôi có thể để anh đạt được ước muốn chứ?

12.

Ban công tràn đầy ánh nắng, đóa hoa trong bồn hoa nở đầy diễm lệ.

Sầm Triệt không trói buộc được tôi.

Cho dù có tan xương nát thịt, tôi cũng muốn trốn.

Chết đi vô cùng đáng sợ.

Nhưng nếu bị Sầm Triệt cầm tù cả đời còn đáng sợ hơn.

Huống hồ, tầng hai thôi mà, không c.h.ế.t được.

Đệm chăn, quần áo, tôi ném toàn bộ những thứ mềm mại trong phòng xuống

Sau đó nhảy xuống.

Hai chân chạm đất, bắp chân đau nhức dữ dội, m.á.u xộc lên não, choáng váng, buồn nôn…

Một giây trước khi ngất đi: “Không may rồi, hình như ngã vỡ đầu rồi.”

Bình luận

6 bình luận

Loading...