Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 11:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:17:38
Lượt xem: 463

10.

Sầm Triệt hẹn gặp mặt tôi ở Sầm thị.

Cao ốc Sầm thị vẫn cao chọc trời ở trung tâm thành phố, chiếm cứ địa vị không thể thiếu.

Nhưng rốt cục vẫn là cảnh còn người mất.

[Mật khẩu văn phòng cũng là sinh nhật em.]

Xem kìa, vẫn là cái thái độ đấy.

Khiến tôi hiểu lầm hắn có ý với tôi, sau đó cố gắng phấn đấu, cố gắng đến tan xương nát thịt.

“Mới từ khách sạn đến à, uống chút nước đi.” Sầm Triệt rót cho tôi một cốc nước ấm.

Tôi quả thật cũng hơi khát, không suy nghĩ nhiều, uống chút một.

Hôm nay hắn mặc áo sơ mi rộng rãi, tự phụ nho nhã, trở về làm Sầm Triệt trong ấn tượng của tôi.

Trong lòng tôi có hơi rung động, nhưng nhanh chóng khôi phục lại lý trí.

Tôi không muốn lãng phí thời gian.

Tôi đặt tấm thẻ ngân hàng mỏng manh lên bàn, đẩy về phía hắn.

“Anh trai, trong thẻ có 100 triệu, em trả lại anh ngần này trước.”

“Nếu không đủ, sau này em sẽ dần dần trả lại cho anh.”

Sầm Triệt âm trầm nhìn thẻ, thật lâu sau, hắn chợt cười giễu cợt, chế giễu tôi không biết tự lượng sức mình.

“Tiền này là Thương Khiêm đưa cho em?”

“Trèo lên cành cao rồi liền đá văng tôi đi đúng không?”

“Thương gia rắc rối khó gỡ, em cho là cửa Thương gia dễ bước vào thế à? Hắn chẳng qua chỉ coi em là trò chơi mà thôi.”

Chỉ tỏng phút chốc, tôi nghi ngờ tai tôi hỏng rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-11.html.]

Sao Sầm Triệt lại trở nên như thế?

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

“Sầm Triệt, chỗ tiền này là tôi tự kiếm!”

Sầm Triệt không những không giận mà còn cười: “Kiếm kiểu gì? Ngủ với Thương Khiêm, sau đó hắn cho em tiền à?”

Sao giờ? Tay ngứa ngáy muốn vả cho cái ghê.

Quên đi, Sầm Triệt điên rồi.

Không cần làm bẩn tay mình.

Sau này tránh đi thật xa, không cần gặp lại nữa.

Tôi lập tức đứng dậy.

Không ngờ trời đất đột nhiên quay cuồng, chân tôi nhẹ bẫng, cơ thể mất khống chế ngã ngửa ra sau.

Sầm Triệt đỡ lấy eo tôi, nói nhỏ bên tai tôi.

“Thời Thanh, em quá không nghe lời.”

“Tôi chỉ có thể dùng cách này để giữ em cạnh tôi.”

11.

Sầm Triệt nhốt tôi lại.

Tịch thu điện thoại, cửa phòng có vệ sĩ chuyên môn trông giữ.

Tôi có thể được tự do hoạt động trong phòng, nhưng không cho tôi ra ngoài.

Trong phòng chất đầy quần áo kiểu dáng mới nhất, túi xách, giày dép…

Đồ ăn đều là thức ăn đầu bếp tỉ mỉ nấu.

Nhưng, mất đi tự do, mấy thứ này còn ý nghĩa gì chứ?

Bảo mẫu nói cho tôi biết.

Sau khi tôi rời đi, đính hôn giữa Sầm Triệt và Tần Chỉ Nhân không còn giá trị.

Bình luận

6 bình luận

Loading...