Chạm để tắt
Chạm để tắt

ĐỊNH KIẾN CỦA GIÁO VIÊN HƯỚNG DẪN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-04 23:27:35
Lượt xem: 115

Taylor là cha đẻ của ngành quản lý, người nghiên cứu về quản lý và hiệu quả đó.  

 

Những người ở đây đều là những người phấn đấu thi đậu vào trường này, trong thời gian huấn luyện quân sự đã đọc đi đọc lại "Nguyên lý quản lý", không chỉ có mình tôi.  

 

Ngay lúc đó, không ít bạn bật cười.  

 

Sắc mặt của thầy Sử càng khó coi hơn, thầy đập danh sách xuống: "Mọi người im lặng!"  

 

Rồi thầy nhìn chằm chằm vào tôi: "Chu Tư Tư, nếu em không muốn nhận học bổng có thể nói thẳng, đừng làm lỡ thời gian của những bạn muốn nhận. Mười suất này tôi đã tranh thủ từ trường, yêu cầu đối với sinh viên cũng rất cao, nếu phẩm chất không đạt, suất học bổng có thể được chuyển cho các khoa khác."  

 

Phòng học lập tức trở nên yên lặng.  

 

Mọi người đều hiểu, trong lời nói của thầy Sử có ý đe dọa.  

 

Thật là không biết xấu hổ.  

 

Nếu thầy chỉ đe dọa mình tôi, tôi chẳng sợ.  

 

Nhưng thầy dùng mười suất học bổng để đe dọa tôi, tôi không thể không cân nhắc cho các bạn khác.  

 

Tôi cắn răng, ngậm miệng lại.  

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Thấy tôi im lặng, thầy Sử rất hài lòng.  

 

"Tiếp theo là phần thứ hai của cuộc họp, bầu cử ban cán sự lớp. Các ứng cử viên lần lượt phát biểu, mọi người sẽ bỏ phiếu dân chủ, ai có số phiếu nhiều nhất sẽ trúng cử."  

 

Trong thời gian huấn luyện quân sự, tôi và các bạn đã kết bạn với nhau qua những cuộc thi đua sôi nổi.  

 

Đấu hát, đấu nhảy, đấu giáo quan, không thể thiếu phần của tôi.  

 

Vì vậy, tôi đã đăng ký tranh cử lớp trưởng.  

 

Cũng không có lý do gì đặc biệt, chỉ là muốn tổ chức hoạt động lớp, danh chính ngôn thuận dẫn mọi người đi chơi.  

 

Rất nhanh, cuộc bầu cử của lớp trước đã kết thúc.  

 

Thầy Sử bắt đầu gọi tên ứng cử viên ban cán sự lớp của chúng tôi.  

 

Khi gọi đến tên tôi, thầy nhăn mày: "Ứng cử viên lớp trưởng lớp 2, Chu Tư Tư."  

 

Sau đó thầy nghiêm mặt, tỏ vẻ không muốn nhìn tôi.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dinh-kien-cua-giao-vien-huong-dan/chuong-2.html.]

 

Tôi chẳng thèm bận tâm đến thầy ấy.  

 

Tôi bước nhanh lên bục giảng, hào hứng tự giới thiệu với mọi người.  

 

"Chào các bạn, mình là Chu Tư Tư, đến từ Sơn Tây."  

 

Lời còn chưa dứt, đã có bạn nam chơi thân trong thời gian huấn luyện quân sự nói tiếp: "Ông chủ mỏ than Sơn Tây!"  

 

Thầy Sử ngồi ở hàng ghế đầu tiên, quay lưng lại với các bạn.  

 

Vì thế họ không nhìn thấy mặt thầy, nhưng tôi có thể thấy rõ thầy thì thầm: "Ông chủ mỏ than gì, chỉ là một công nhân mỏ than thôi."  

 

Tôi giả vờ như không thấy, tiếp tục tự giới thiệu: "Mình có tính cách khá cởi mở, phóng khoáng, cũng khá có trách nhiệm.  

 

“Mình từng làm lớp trưởng cấp ba, có kinh nghiệm đoàn kết bạn bè, hy vọng mọi người có thể bỏ phiếu cho mình, chúng ta cùng xây dựng một tập thể lớp sôi nổi!"  

 

Tôi cúi đầu chào và xuống sân khấu.  

 

Một bạn nam khác bước lên sân khấu để tranh cử.  

 

Nhìn gương mặt lạ hoắc của cậu ấy, tôi do dự hỏi cô bạn bên cạnh: "Cậu có biết cậu ấy không?"  

 

Cô bạn lắc đầu: "Hình như không có cậu này trong lúc huấn luyện quân sự."  

 

Cô bạn khác xen vào: "Cậu ấy là người bị dị ứng với tia cực tím mà, giáo quan có nói rồi, chỉ có cậu ấy mới được nghỉ phép toàn bộ, người khác thì không được."  

 

Trên sân khấu, bạn nam đã bắt đầu nói lưu loát.  

 

"Chào các bạn, mình là Trần Duệ, mình có những ưu điểm sau để ứng cử lớp trưởng: Thứ nhất, bố mẹ mình đều tốt nghiệp tại trường này, sau khi tốt nghiệp đều làm công việc quản lý, mình có nền tảng gia đình sâu rộng; Thứ hai, nhà mình ở ngay trong thành phố, mình đã thi bằng lái và mua xe vào kỳ nghỉ hè, tiện cho việc tổ chức hoạt động lớp; Thứ ba, mình là người tích cực, luôn hướng tới tổ chức, có tự tin xây dựng lớp thành một đội ngũ mạnh mẽ."  

 

Các cô gái phía sau xì xào: "Toàn là khoe khoang bản thân, chẳng có chữ nào là tôi thích nghe."  

 

Cô khác đáp: "Còn nói là quản lý, ai cần cậu ấy quản lý chứ. Chưa lên chức đã ra vẻ quan trọng rồi."  

 

Tôi không nhịn được, bật cười.  

 

Thầy Sử lại lắng nghe say sưa, liên tục gật đầu.  

 

 

 

Loading...