Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đích nữ báo thù - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-31 16:17:53
Lượt xem: 399

6

 

Ngày hôm sau, ta đi thỉnh an phụ thân.

 

Ta nói với hắn: "An tỷ tỷ đã ở trong phủ, không danh không phận, An tỷ tỷ tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng không vui.”

 

Phụ thân lộ vẻ khó xử, nhưng hiếm khi có được tính tình tốt với ta.

 

"Nghe nói gần đây An Nhiên rất tốt với ngươi, nàng có nói gì trước mặt ngươi không?"

 

“Bẩm phụ thân, An tỷ tỷ lạc quan cởi mở, hiểu lòng người, ở trước mặt nữ nhi chỉ nói chuyện lý thú của nữ nhi. Hôm qua, An tỷ tỷ còn làm một loại điểm tâm tên là bánh ngọt Thích Phong cho nữ nhi thưởng thức.”

 

“Ồ? Xem ra nàng ấy rất thích ngươi.”

 

“An tỷ tỷ nhân mỹ tâm thiện, nữ nhi rất thích nàng.”

 

Phụ thân trầm ngâm một lát, hỏi: "Theo ý con, An Nhiên có ý gì?”

 

“An tỷ tỷ hẳn là muốn cùng phụ thân hỉ kết liên lý, bỉ dực song phi. “

Mèo không ăn cá

 

Phụ thân gật đầu mỉm cười, vẻ mặt vừa lòng vừa thả lỏng.

 

Hôm đó, phụ thân thả ra lời, muốn vì An Nhiên giải tán hậu viện.

 

Cả Hầu phủ trong nháy mắt nổ tung.

 

Các di nương nhao nhao xuất trận, thể hiện tài năng.

 

Lan di nương hát tiểu khúc cho phụ thân, Bảo di nương mặc quần áo mỏng manh vặn vẹo khiêu vũ trước mặt phụ thân, Mai di nương bưng rượu nhỏ đi tìm phụ thân ngâm thơ đối ý.

 

Phụ thân sa vào ôn nhu hương lý, trái ôm phải ấp, thật vui vẻ.

 

An Nhiên thấy thế, tức giận thu dọn đồ đạc muốn rời đi.

 

Nhưng làm sao ta có thể để nàng đi được?

 

Ta ngăn nàng ở cửa, hai mắt đỏ bừng.

 

Ta học theo các di nương kia giả bộ đáng thương.

 

An Nhiên rất dễ dàng mềm lòng.

 

Ta tính toán thời gian không còn nhiều lắm, nhịn nước mắt rưng rưng: "Chờ An tỷ thu xếp ổn thỏa, nhất định phải nhờ người mang thư cho ta, ta đi thăm ngươi.”

 

“Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dich-nu-bao-thu/chuong-6.html.]

 

An Nhiên cũng đỏ hốc mắt, lộ ra vẻ không nỡ với ta.

 

Lúc nàng xoay người rời đi, phụ thân rốt cục chạy tới.

 

Ta lặng lẽ rời đi.

 

Cảnh phụ thân theo đuổi nữ nhân, ta không nên xem, cũng không muốn xem.

 

Cũng không lâu lắm, ta liền nghe được tin tức.

 

An Nhiên ở lại.

 

Nàng chưa trải đời, tâm tính đơn thuần.

 

Mà cha ta lại là tay lão luyện trong tình trường, lại bảo dưỡng tốt, hơn ba mươi tuổi vẫn có thể hấp dẫn ánh mắt của tiểu cô nương. 

 

Phụ thân chẳng những nói muốn giải tán tất cả thị thiếp cùng thông phòng, ngay cả những người từng sinh con cũng không lưu lại, hơn nữa bắt đầu hành động, để quản gia đi xử lý.

 

Các di nương cầu phụ thân, cầu tổ mẫu, cầu An Nhiên, thậm chí còn có người tới tìm ta.

 

Mai di nương ở trước mặt ta nói: "Tiện thiếp biết đại tiểu thư muốn đối phó Nguyệt di nương, An cô nương xuất hiện chính hợp ý đại tiểu thư, ngài có thể ngồi sơn quan hổ đấu.”

 

Nàng xuất thân từ thanh lâu, là thuở nhỏ được tú bà cẩn thận bồi dưỡng qua, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, hiểu nhiều tài nghệ, gặp qua việc đời càng nhiều.

 

Nàng nghĩ mình đã nhìn thấu mọi thứ.

 

Ta thuận theo lời nàng nói: "Ý của Mai di nương là?”

 

“Theo hiểu biết của tiện thiếp đối với Hầu gia, giải tán hậu viện, chỉ còn một mình An Nhiên, Hầu gia kiên trì không được bao lâu. Đến lúc đó, Nguyệt di nương sinh dưỡng thứ trưởng tử vẫn sẽ trở lại Hầu phủ, thậm chí trở thành kế phu nhân.”

 

Đạo lý này, ta tự nhiên hiểu.

 

Nhưng ta cũng biết, hậu viện này chẳng những không giải tán được, ngược lại sẽ càng thêm náo nhiệt.

 

Ta làm bộ như không hiểu: "Ta vẫn không rõ Mai di nương nói cái gì?”

 

“Đại tiểu thư cũng đừng cùng tiện thiếp giả bộ hồ đồ. Nguyệt di nương ỷ vào Hầu gia sủng ái nhiều lần khi dễ tiện thiếp, tiện thiếp đã sớm muốn đối phó nàng.”

 

Có thể có thêm một trợ thủ đương nhiên tốt, nhưng ta phải tin tưởng nàng như thế nào đây?

 

Mai di nương nói: "Nghe nói lúc đại thiếu gia ba tuổi từng bị rắn cắn, vẫn rất sợ rắn.”

 

Ta hơi sửng sốt, tiện đà gật đầu.

 

Chuyện tứ đệ chấn kinh, ta không quên.

Loading...