Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đích nữ báo thù - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-31 16:17:24
Lượt xem: 279

5.

Tâm tư của phụ thân cùng Nguyệt di nương, đều đặt ở trên người An Nhiên.

 

Một người cưng chiều nàng bao nhiêu, người kia liền hận nàng bấy nhiêu.

 

Hôm đó, ta cho cá ăn bên hồ.

 

An Nhiên vui vẻ ra mặt chạy tới, "Nhiễm Nhiễm, ta làm bánh ngọt Thích Phong(chiffon), ngươi nếm thử đi.”

 

Ở phía sau nàng, nha hoàn mang theo hộp thức ăn chạy tới.

 

An Nhiên cầm lấy một miếng đút vào khóe miệng ta, mặt mày cong cong nói: "A, há miệng.”

 

Dưới sự cố ý tiếp cận của ta, nàng đối với ta càng ngày càng không đề phòng.

 

Ta biết nghe lời liền cắn miếng bánh trong tay nàng một cái, sau đó nàng đem phần còn lại nhét vào trong tay ta.

 

An Nhiên cười hỏi: "Có phải rất ngon không?”

 

“Ừ.”

 

“Nếu thích ăn, ngày mai ta sẽ làm. Ta còn có thể làm món khác ngon, chờ xem ta thể hiện tay nghề đi.”

 

Ta kinh ngạc nhìn nàng, trong lòng có chút d.a.o động.

 

Có lẽ, ta ngay từ đầu đã không nên lợi dụng nàng để đối phó phụ thân cùng Nguyệt di nương.

 

Lúc này, Nguyệt di nương đi tới.

 

Mèo không ăn cá

Vừa nhìn thấy nàng, điểm tâm mềm mại trong lòng ta trong nháy mắt liền tan thành mây khói. 

 

Nương ta chính là bởi vì mềm lòng, mới rơi vào kết cục bị siết chết.

 

Nguyệt di nương nịnh nọt uy hiếp: "An cô nương cùng đại tiểu thư ở chỗ này, ta đang muốn tìm các ngươi trò chuyện.”

 

An Nhiên ha hả cười lạnh, đối với nàng không có sắc mặt tốt, biểu hiện thập phần trực tiếp.

 

Nguyệt di nương vẫn tươi cười, ngược lại nói với ta: "Đại tiểu thư là tới cho cá ăn, ngươi từ nhỏ đã thích cho cá ăn.”

 

Ta ngoan ngoãn đáp một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dich-nu-bao-thu/chuong-5.html.]

 

Nguyệt di nương cùng An Nhiên tính cách có khác nhau, hai người cũng không phải dễ dàng nhượng bộ, cuộc sống tương lai thật đúng là làm cho người ta chờ mong.

 

Nguyệt di nương đi tới trước mặt ta, "Có thể xin đại tiểu thư cho ta chút thức ăn cá, ta cũng tới cho cá ăn.”

 

“Ta đã cho ăn nhiều lắm, những con cá này không thể ăn nữa.”

 

Nguyệt di nương phẫn nộ thu tay lại, lui ra hai bước.

 

Ta trầm mặc không nói lời nào, An Nhiên cũng dài mặt không lên tiếng.

 

Không khí trong nháy mắt cứng ngắc.

 

Ánh mắt Nguyệt di nương rơi xuống hộp thức ăn, nói: "Đây là điểm tâm của phòng bếp? Khi nào thì thay đổi đa dạng mới, cũng không bẩm báo với ta một tiếng.”

 

A đúng rồi, sau khi mẫu thân ta qua đời, phụ thân làm chủ đem đồ ăn trong phủ giao cho Nguyệt di nương.

 

Nàng nói xong liền muốn đi lấy bánh ngọt Thích Phong trong hộp thức ăn.

 

An Nhiên tay mắt lanh lẹ lấy ra, cau mày nói: 

 

"Đây là ta tự tay làm cho Nhiễm Nhiễm ăn, cũng không phải đầu bếp trong phủ làm. “

 

Nguyệt di nương sửng sốt một hồi lâu, không thể tin nhìn giữa ta và An Nhiên.

 

Nàng cười nói: "Đại tiểu thư và An cô nương ở chung thật tốt.”

 

An Nhiên nhếch môi: "Ta và Nhiễm Nhiễm tuổi xấp xỉ nhau.”

 

Lời này chính là châm chọc Nguyệt di nương đã là hoa tàn.

 

Nguyệt di nương không nói nhiều: "An cô nương và đại tiểu thư thân thiết nhanh như vậy, thật tốt. Người ấy mà, thích đồ mới mẻ, giống như An cô nương làm điểm tâm vậy.”

 

An Nhiên dù sao còn trẻ, đã Nguyệt di nương nói mấy câu bị tức giận chạy mất.

 

Nguyệt di nương phát ra một tiếng cười nhạo cực nhẹ, trước khi rời đi lưu lại một câu: "Đại tiểu thư chưa xuất giá, phải nhận rõ ai đối với ngươi là tốt nhất.”

 

Đây là lấy chung thân đại sự của ta uy h.i.ế.p ta.

 

Bằng nàng, cũng xứng?

 

Loading...