Địa Ngục Của Grimm’s (Rules Land #2) - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:01:36
Lượt xem: 271

[Chào mừng đến với thế giới cổ tích của Grimm]

 

[Hãy tuân thủ các quy tắc sau]

 

[Tuyệt đối không được tin tưởng công chúa đã lập gia đình.]

 

[Lời nói của động vật lúc thật lúc giả, cần phải sàng lọc cẩn thận.]

 

[Các nhân vật trong thế giới đều đến từ “Truyện cổ tích Grimm”. Nếu bắt gặp những nhân vật do tác giả khác viết, hãy gi*t họ ngay lập tức.]

 

1

Điều đầu tiên tôi nhìn thấy khi mở mắt ra, là một người đàn ông đang say sưa nhắm mắt chu môi, cúi đầu xuống định hôn tôi.

 

Theo phản xạ tự nhiên, tôi đẩy anh ta ra, vội vàng ngồi dậy, dáo dác nhìn xung quanh.

 

Cung điện nguy nga, trang trí lộng lẫy, giường rộng rãi, trên đầu có đèn pha lê sáng ngời.

 

Nếu đoán không lầm, thì tôi đã xuyên không thành một cô công chúa.

 

“Công chúa điện hạ, cuối cùng người cũng tỉnh rồi.” Cô hầu gái mừng rỡ bước tới nắm lấy tay tôi, “Tất cả đều nhờ vào nụ hôn chân thành của hoàng tử đó ạ.”

 

Tôi vừa định cất giọng giải thích anh ta không hề hôn tôi, thì hoàng tử bên cạnh đã trìu mến nói: “Em yêu, anh sẽ đến gặp đức vua xin ban hôn, chúng ta hãy cùng tổ chức đám cưới linh đình nhé.”

 

Sau khi anh ta vội vàng rời đi, tôi đuổi hầu gái ra ngoài, chỉ còn lại mình tôi nằm trong phòng.

 

Từ lúc tôi thức dậy, cả người tôi đã cảm thấy không khỏe. Tôi lật váy lên, liền thấy dòng m/áu đỏ tươi chảy xuống giữa hai chân tôi. Những vết m/áu thấm sâu vào lớp lót váy màu trắng, tạo thành dòng chữ màu đỏ tươi.

 

Tôi vươn tay với lấy chiếc kéo phía trước tủ quần áo, cắt từng mảnh vải có in dòng chữ trên đó.

 

[Chào mừng đến với thế giới cổ tích Grimm.]

 

[Hãy tuân thủ các quy tắc sau đây.]

 

[Tuyệt đối không được phép mặc váy trắng.]

 

[Thức ăn không biết nói. Nếu tìm thấy bất cứ thức ăn nào phát ra tiếng, không được ăn, phải lập tức bóp nát nó.]

 

[Ở đây chỉ có duy nhất một hoàng tử tốt, anh ta không bao giờ lừa gạt ai; những người còn lại đều kẻ xấu chuyên nói dối. 】

 

Ban đầu tôi cứ ngỡ mình đã xuyên không thành Người Đẹp Ngủ trong Rừng, phụ trách chinh phục trái tim hoàng tử như mấy câu chuyện cũ rích khác.

 

Bây giờ xem ra, thế giới không hề đơn giản như vậy chút nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dia-nguc-cua-grimms-rules-land-2/chuong-1.html.]

“Công chúa điện hạ, hôn lễ sắp bắt đầu, người nên thay váy cưới đi ạ.”

 

Cô hầu gái chợt lặng lẽ xuất hiện sau lưng tôi, thế mà tôi lại không hề phát hiện ra cô ta.

 

Cô ta cầm một chiếc váy nặng nề màu trắng tinh trong tay, cố gắng kéo khóa kéo phía sau váy của tôi xuống: “Khi người mặc váy cưới nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp.”

 

[Tuyệt đối không được phép mặc váy trắng.]

 

Tôi nhớ đến quy tắc viết bằng m.á.u trên mép vải, tôi vùng ra khỏi tay cô hầu gái, lắc đầu từ chối.

 

“Công chúa điện hạ, người không nên bướng bỉnh như vậy.”

 

Giọng điệu của cô hầu có vẻ khó chịu. Cô ta nghiêng đầu, phát ra âm thanh lạch cạch giống như bị trật khớp.

 

Giây tiếp theo, trên mặt cô ta bắt đầu xuất hiện mấy vết nứt và loang lổ trông rất đáng sợ. Sau khi từng mảnh da bong ra, vân gỗ ẩn dưới lớp da ch*t cũng từ từ lộ ra bên ngoài.

 

“Công chúa điện hạ, mau kết hôn đi, tình yêu vĩ đại sẽ cứu vớt mọi đau khổ trên cuộc đời này.”

 

Lớp da bên ngoài của cô hầu gái dần dần bong ra, cô ta đã biến thành một con rối ngu ngơ, liên tục lặp đi lặp lại “Kết hôn đi, kết hôn đi.”

 

Dù tôi có nói gì, cô ta cũng coi như không nghe thấy.

 

Thấy cô ta sắp phát đi/ên, tôi cuống cuồng lên, không kịp suy nghĩ gì đã nhặt chiếc bình bên cạnh đ/ập thật mạnh vào đầu cô ta.

 

Chiếc bình vỡ tan tành, cô ta cũng n/át t/an.

 

Mảnh vụn của con rối rơi rải rác xuống đất, xung quanh bỗng dưng im lặng như tờ. 

 

Tôi còn đang cố vắt óc tìm hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra.

 

Hoàng tử, nhà vua, hoàng hậu, cùng một đám binh lính và người hầu lũ lượt xông vào, tất cả đều đồng loạt di chuyển chậm rãi về phía tôi.

 

“Lấy anh ấy đi, lấy anh ấy đi, kết hôn với hoàng tử đi, hỡi công chúa xinh đẹp…”

 

Miệng của họ cứ mở ra rồi khép lại, da thịt trên mặt cứ b/ong ra lia lịa, để lộ lớp gỗ sơn mài không có tí m/áu th/ịt nào cả.

 

Những con rối giống như một đội quân vô cảm, hung hăng lao ầm ầm về phía tôi.

 

Tay không tấc sắt, nên tôi chỉ đành với lấy mấy đồ lặt vặt xung quanh mình, ném lia lịa vào người chúng.

 

Một hai con rối bị ném trúng nên vỡ tan tành, nhưng vẫn còn hàng trăm con rối đang ồ ạt sinh sôi nảy nở như virus, xếp thành hàng dài.

 

Tôi cứ tiếp tục lùi về phía sau, cho đến khi bị ép ra ban công.

 

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...