Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đều theo ý chàng - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-11 13:19:01
Lượt xem: 338

Nhưng hiển nhiên, Thẩm Vấn An sẽ không tin tin tức cứng nhắc như thế. Hắn nói: "Mấy năm nay ta vẫn không tin nàng đã c..hết, cũng vẫn luôn tìm nàng khắp nơi. Ta sớm nên nghĩ đến, từ ba năm trước Tạ Cữu lấy cớ tiêu diệt thổ phỉ, không để ý đến ý chỉ mà rời khỏi Vân Châu, ta nên nghĩ đến hắn là vì nàng..."

Hắn khẽ nhíu mày nhìn chằm chằm ta: “A Lê, là ta sai rồi. Ta không nên đợi đến khi mất đi nàng, mới hiểu được người mình yêu là nàng.”

[Bạn đang đọc Đều theo ý chàng được edit và đăng tại Nhân Trí page, nếu thấy xuất hiện ở nơi khác nghĩa là đã bị reup trộm]

14

Lúc Thẩm Vấn An nói những lời này, trong mắt cảm xúc dâng trào như có quyến luyến, lại như thâm tình. Nhưng ta một chữ cũng không tin. Chỉ là có chút kinh ngạc.

Ba năm trước, ta và Tạ Cữu rõ ràng không có giao tình gì nhưng dù là Thẩm Vấn An hay Tô Uyển Uyển, hình như đều biết rõ tâm ý của hắn.

Ta ngừng suy nghĩ, lạnh lùng nhìn Thẩm Vấn An cách đó gần trong gang tấc: “Thẩm tướng quân, nếu ngài thật sự đối với cố phu nhân tình thâm như thế, chi bằng ngài giữ lại những lời này, sau này xuống địa phủ tự mình nói với nàng?"

Nghe ta trả lời, ánh mắt Thẩm Vấn An trầm xuống, bỗng dưng lộ lộ ra vẻ hung ác. Không đợi ta phản ứng, đột nhiên lại gần: "A Lê, nàng không muốn thừa nhận, chẳng lẽ thật sự diễn giả thành thật, yêu Tạ Cữu rồi sao?"

Lời nói của hắn, làm hơi thở của ta hơi dừng lại, chỉ hơi sững sờ, lại giống như chọc giận hắn. Thần sắc của hắn đột nhiên biến đổi, trong nháy mắt lại trở nên hung ác nham hiểm: "Nàng có biết trận chiến Lăng Tây quan lúc trước là do hắn chủ trương điều binh, cho nên người Chung gia nàng mới gặp phải tai ương ngập đầu không? Còn nữa, năm đó quân Yến tập kích thành Lương Châu, vì sao lại trùng hợp như vậy, chân trước ta vừa đi, chân sau hắn liền xuất hiện mang nàng đi?"

Mặc dù hắn đang hỏi, nhưng cũng không chờ ta trả lời: “Đó là bởi vì, trận chiến Lương Châu kia là vì để có được nàng hắn đã tự tay bày ra!"

Hắn nắm chặt tay, gần như nghiến răng nghiến lợi, như thể nói như vậy, ta sẽ tin.

Đúng vậy.

Năm đó Lăng Tây quan bị phá, trong vòng năm ngày ngắn ngủi, quân Yến liên tiếp đánh hạ ba tòa thành trì Quan Trung. Tạ Cữu là người đầu tiên đề xuất điều binh tiếp viện. Khi đó hắn nói: "Án binh bất động, chờ triều đình điều binh tất nhiên có thể, nhưng truyền được tin tức này đến kinh thành không biết phải mất bao nhiêu thời gian? Dân chúng trong Lăng Tây quan không đợi được, đợi thêm một ngày, không biết phải c..hết bao nhiêu người? Hãy để cho ta đi, sau đó phụ hoàng có vấn trách thì chỉ vấn trách một mình ta gây nên chuyện, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến Chung gia!"

Thật ra, không cần hắn nhắc tới, tổ phụ ta cũng sẽ điều binh. Đêm rời khỏi thành Lương Châu, tổ phụ thậm chí còn cho người đánh ngất hắn.

Sau đó thiên tử hỏi trách. Tạ Cữu đứng ra, muốn một mình gánh vác trách nhiệm. Cũng là tổ phụ quỳ xuống cầu xin hắn: "Điện hạ, tôn nữ hoà ngoại và tôn nữ của lão phu đều đã lập gia đình, Chung gia chỉ còn một mình lão phu, thật sự không có gì vướng bận. Thần già rồi, khúc xương già này không ra chiến trường được mấy lần nữa, cũng không g..iết được mấy kẻ địch nữa, nhưng ngài thì khác. Ngài còn trẻ, có mưu lược, cũng có gan dạ sáng suốt. Đại Sở chúng ta mặc dù không thiếu hoàng tử, nhưng thiếu lương tướng quan tâm đến bách tính như ngài, nếu ngài có thể sống thêm một ngày, cũng có thể trông coi bách tính Đại Sở thêm một ngày..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/deu-theo-y-chang/5.html.]

Tôn nữ hoà ngoại và tôn nữ  (cháu ngoại và cháu nội gái)

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

-----

Đêm đó, ta đứng bên ngoài cửa sổ phòng tổ phụ, nghe thấy Tạ Cữu bật khóc. Cũng nghe thấy hắn hứa với tổ phụ ta cả đời sẽ giống như người, quan tâm đến bách tính Đại Sở.

Thẩm Vấn An muốn châm ngòi ly gián, nói xấu Tạ Cữu cấu kết với quân Yến, bày ra trận chiến ở thành Lương Châu, thật sự buồn cười. Vì ta biết, Tạ Cữu tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

“A Lê, ta và nàng mới là phu thê, trước kia cho dù ta không hiểu được trái tim của mình, ta cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện hại nàng.”

Thấy ta ngẩn ngơ, có lẽ Thẩm Vấn An cho rằng ta tin lý do thoái thác của hắn, dịu dàng nói: "Ba năm trước tuy rằng ta bại trận bị giáng chức, nhưng hôm nay ta đã phục chức, vẫn ở tại Thẩm phủ như xưa. Chỉ cần nàng muốn, chúng ta sẽ giống như trước... Không, ta sẽ đối xử với nàng tốt hơn trước, tốt hơn ngàn lần vạn lần! A Lê, cho ta một cơ hội, được không?”

Tốc độ thay đổi sắc mặt của hắn thật sự quá nhanh. Lúc nói những lời này, ánh mắt đã một lần nữa tràn đầy thâm tình.

Nếu như lúc trước nghe được lời này, ta có lẽ thật sự sẽ hạnh phúc. Nhưng cho đến hôm nay nghe lại, ta chỉ muốn cười, mà chính xác là không nhịn được, khẽ cười ra tiếng. Ta muốn chế giễu hắn, thâm tình đến muộn còn thua cỏ rác, cũng muốn nói cho hắn biết, ta không phải kẻ ngốc. Ta có thể phân biệt được một người có thật sự hối hận hay không, có thật lòng hay không. Nhưng còn chưa mở miệng, đã bị người đánh ngựa ở ngoài rèm cắt đứt.

"Tướng quân, có người đuổi theo!"

15

Tạ Cữu đuổi theo rất nhanh. Chỉ trong chốc lát, liền dẫn người ép dừng xe ngựa.

“Thẩm Vấn An! Thả phu nhân của ta ra!”

Tạ Cữu gầm lên, cách rèm xe, cũng có thể cảm giác được sự tức giận của hắn.

Vẻ mặt Thẩm Vấn An lại trầm xuống.

Hắn vén rèm xuống xe, thanh âm như sương giá mùa đông: “Phu nhân của ngươi? Tạ Cữu, nàng rõ ràng là phu nhân của ta, Chung Lê!”

Loading...