Dệt lại mùa yêu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-05 11:53:11
Lượt xem: 117

Tôi bị anh ném bụp xuống giường.

Ngay khi vừa thoát khỏi sự khống chế, tôi nhanh chóng lăn đi thật xa, tránh Hoắc Cứu, người đàn ông này hiện tại rất nguy hiểm.

Nhưng sau đó, anh dễ dàng tóm lấy mắt cá chân của tôi, kéo mạnh về phía sau. Thế là, tôi một lần nữa lại được bao bọc bởi thân hình cao lớn của anh ấy.

Hoắc Cứu quỳ một chân bên cạnh tôi, nhìn tôi kĩ từng centimet như một con dã thú ngắm nghía con mồi. Ngay lúc này đây, anh chẳng khác nào một con thú đực đang tuần tra lãnh thổ của mình.

"Hoắc Cứu...". Tôi run giọng gọi tên anh.

Anh liếc nhìn tôi, chậm rãi đặt tay lên thắt lưng. Tôi sợ hãi nhắm chặt mắt lại. Có lẽ cảm cảm thấy như vậy không đủ thú vị, anh khẽ cười, nắm lấy tay tôi đặt lên chiếc thắt lưng đó. Kim loại lạnh chạm vào tay tôi, nhưng lại khiền lòng bàn tay tôi nóng bừng lên.

Hoắc Cứu thấp giọng dỗ dành: "Ninh Ninh, em cởi giúp anh đi."

Giọng nói khàn khàn của anh ấn nhẫn chứa đựng một loại khao khát, khiến tôi không thể kìm lòng được. Mặt tôi nhanh chóng đỏ bừng lên, đầu óc choáng váng.

"Sợ sao?" Hoắc Cứu hỏi một câu mang đầy ý trêu chọc.

Ai sợ? Trong từ điển của Giang Vãn Ninh tôi chỉ có thua cuộc chứ không có hèn nhát sợ hãi! Tính hiếu thắng của tôi trỗi dậy, tôi nghiến răng nghiến lợi nói: "Cóc sợ, ai sợ làm chó!"

Với nỗ lực của cả hai chúng tôi, chiếc thắt lưng của Hoắc Cứu cuối cùng đã bị kéo ra và rơi xuống đất, phát ra một thứ âm thanh chói tai. Đi cùng với đó là tiếng cười trầm thấp của Hoắc Cứu làm tai tôi tê dại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/det-lai-mua-yeu/chuong-4.html.]

 

Tôi cố kìm lại trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, giả vờ bình tĩnh chạm vào cơ bụng của anh. Không thừa, không thiếu, đủ tám miếng, khi ấn nhẹ vào còn có cảm giác rất ấm áp và mềm mại, lại còn có thể đàn hồi.

"Ninh Ninh, đừng chạm nữa...."

Tôi vội vàng rụt tay về, lúc này mới phát hiện dưới ánh sáng mờ ảo, vẻ mặt Hoắc Cứu đang rất khổ sở chịu đựng, nơi khóe mắt đã đỏ bừng.

Tôi sửng sốt hồi lâu, lắp bắp nói: "Anh.. anh sợ sao?"

Hoắc Cứu bình tĩnh đáp: "Ừm, anh sợ". Rồi anh cúi xuống, thì thầm vào tai tôi: "Gâu gâu."

Cổ tôi đỏ bừng lên. Ai dạy anh ấy làm thế này? Rõ ràng, chàng trai của ba năm trước từng rất thẳng thắn và hay ngượng ngùng đỏ mặt khi trêu chọc tôi.

Tôi hơi khó chịu vì tiếng cười của anh. Tôi muốn rút tay lại, nhưng anh lại nhanh chóng nắm lấy và hôn tôi. Khi hôn, anh dịu dàng gọi tên tôi: "Ninh Ninh, ngoan nhé!"

Mùi hương mê người của Hoắc Cứu mạnh mẽ chiếm lấy mọi giác quan của tôi. Ngay lúc tôi đang mê man, đột nhiên ở dưới bụng dâng lên một cảm giác nóng rát và tê dại. Tôi sửng sốt, nắm lấy bàn tay anh đang đặt trên bắp chân của mình: "Đợi đã!"

"Hửm?"

Đối diện với đôi mắt đen láy của anh, tôi dũng cảm nói:

"Hoắc Cứu, em biết là anh đang rất gấp nhưng xin anh đợi chút. Hình như bà dì của em tới rồi."

Bình luận

0 bình luận

    Loading...