Đêm Qua Ngủ Cùng Ai - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:24:45
Lượt xem: 951

Về đến nhà, Phong Dương đang làm bữa tối.

Anh ấy đeo một chiếc tạp dề hình mèo màu hồng, ngân nga những bản nhạc đang thịnh hành.

Căn nhà tràn ngập mùi thơm của những món ăn gia đình.

“Sao anh không mặc áo sơ mi mà chỉ đeo mỗi tạp dề?” Tôi tựa người vào cửa bếp hỏi anh.

“Hôm nay anh nhìn thấy trên điện thoại đấy.” Anh tiến tới ôm tôi thật chặt, “Nó nói là nếu một người đàn ông chỉ đeo tạp dề thì  vợ anh ta sẽ thích anh ta hơn.”

...Lão tổ, mỗi ngày anh đều đọc những thứ vớ vẩn gì vậy?

“Không giữ gìn nam đức.” Tôi nghiêm túc chỉ trích anh, “Nhưng quả thật em rất thích.”

Phong Dương ngượng ngùng cười, dán lên người tôi quấn quýt thân mật một lúc.

Nhưng anh rất sắc bén.

"Hôm nay Chi Chi không vui?"

"Bị anh nhận ra rồi."

“Người trong nhà bắt nạt em?”

"Đúng vậy, nhưng sau này sẽ không thể bắt nạt em nữa rồi, em đoạn tuyệt quan hệ với họ rồi."

“Đoạn tuyệt quan hệ, tức là không còn người nhà nữa rồi?”

"Ừm."

Anh suy nghĩ một lúc: “Vậy anh sẽ là người nhà của em.”

Tối nay, Phong Dương toàn nấu những món mà tôi thích.

Anh ấy rất thông minh, học hỏi mọi thứ rất nhanh, đặc biệt là nấu ăn.

Đang ăn, tôi cuối cùng cũng không nhịn được mà nói: “Cục cưng, em hỏi anh một câu nhé.”

"Em hỏi đi."

"Đọa thần…..là gì?"

Đôi đũa của Phong Dương hơi khựng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dem-qua-ngu-cung-ai/chuong-17.html.]

Những tưởng anh sẽ không trả lời.

Nhưng anh lại bình tĩnh nói: “Bổn phận của một vị thần là yêu thương mọi người, mọi sinh vật. Nếu chỉ yêu một người, sẽ bị cách chức, trở thành đọa thần.”

“Em không hiểu, yêu một người với yêu vạn vật thì có gì xung đột đâu.”

"Có một khả năng xảy ra xung đột."

Phong Dương chậm rãi nhìn vào mắt tôi nói.

"Khi thần chỉ yêu một người, yêu đến mức không thể yêu thương được những thứ khác nữa."

Tôi nhìn chằm chằm vào anh một lúc lâu.

"Phong Dương, anh sẽ trở thành đọa thần sao?"

Anh ấy không trả lời "sẽ không".

Anh ấy chỉ gắp cho tôi món tôi thích nhất, chậm rãi nói.

"Chi Chi, kỳ thực anh cũng không phải là một vị thần xứng đáng với chức vụ. Thân là một tướng quân, so với bất kỳ vị thần nào anh cũng lãnh đạm hơn. Anh ghét nhất là sự ích kỷ của người phàm.

“Anh bảo vệ con cháu Khương gia là bởi vì cuộc sống vĩnh cửu quá nhàm chán, muốn tìm chút việc gì đó để làm thôi.”

 

"Nhưng em là ngoại lệ.”

"Lần đầu hóa hình, anh chỉ muốn giúp em thực hiện tâm nguyện của mình, nhưng sau này, sau khi tiếp xúc anh đã đắm chìm lúc nào không hay."

Anh đưa tay ra, đặt lên vị trí trái tim.

“Trái tim anh đã không đập hàng nghìn năm rồi. Sau khi yêu em, nó được hồi sinh một cách kỳ diệu, mỗi ngày đều đập rộn ràng, cuồng nhiệt như tiếng trống trên chiến trường.”

Trong lúc im lặng, tôi dường như nghe được tiếng tim đập thình thịch của Phong Dương.

Rộn ràng nói yêu tôi.

"Vì vậy, đừng sợ."

Anh dịu dàng nói.

"Cho dù anh có biến thành đọa thần, thì vẫn yêu em như vậy."

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...