Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc - Chương 89

Cập nhật lúc: 2024-08-12 13:04:44
Lượt xem: 174

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Lâm Kính Đình, Lâm Tập Tập ngay lập tức cảm thấy da đầu tê dại, hai chân mềm nhũn.

Giống như một đứa trẻ làm điều xấu bị phụ huynh bắt quả tang, cảm giác ấy chẳng khác nào ngày tận thế.

Trong lòng cô rõ ràng, Lâm Kính Đình trở về vào thời điểm này chắc chắn không phải tình cờ, hẳn là anh ấy đã biết chuyện ở tiệm thuốc phiện rồi nên mới vội vàng trở về giữa chừng khi đang tu luyện. Điều này thực sự làm Lâm Tập Tập có chút bất ngờ, theo kế hoạch của cô, Lâm Kính Đình sẽ trở về sau bốn mươi chín ngày, lúc đó thì chuyện ở tiệm thuốc phiện đã an bài xong xuôi, dù Lâm Kính Đình có tài giỏi đến đâu cũng khó lòng cứu vãn, cô sẽ tìm cách dỗ dành anh ấy, muốn đánh muốn mắng gì cũng được.

Dù sao trên con đường rửa sạch tội cho Lâm Kính Đình, tiệm thuốc phiện chính là một khối u độc, trừ bỏ đi thì tất cả mọi người đều tốt, không thể trừ bỏ thì tất cả mọi người đều phải chờ chết.

Nhưng bây giờ, vào đúng thời điểm quan trọng khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ thiếu một cơn gió đông, thì đột nhiên Lâm Kính Đình trở về như một cơn gió tà ác, làm cô hoàn toàn bối rối.

Không còn cách nào khác, Lâm Tập Tập chỉ có thể cắn răng quyết định tiên hạ thủ vi cường: "Anh, nghe em giải thích..."

Cô không nói thì thôi, vừa mở miệng Lâm Kính Đình đã nổi giận, đứng phắt dậy, nói: "Giải thích gì nữa? Có gì để giải thích, giải thích xem em định từng bước từng bước phá nát Lâm gia chúng ta thế nào?"

Lâm Kính Đình vừa tức giận, mặt liền đỏ lên, bây giờ anh ấy lại cạo đầu trọc lóc, cả da đầu cũng đỏ lên, từ xa nhìn lại giống như một bóng đèn đỏ, nhưng trong bầu không khí căng thẳng như thế này, Lâm Tập Tập dĩ nhiên không dám cười anh ấy, thấy Lâm Kính Đình từng bước từng bước tiến gần, cô chỉ có thể lùi lại với tốc độ tương tự, đồng thời phát tín hiệu cầu cứu tới những người khác trong phòng khách.

Trong phòng khách không ít người, Lý Ngọc, bà Trần, còn có vài nha hoàn và công nhân, ai nấy đều đứng im lặng, vẻ mặt chắc chắn đã bị Lâm Kính Đình mắng mỏ một lượt, sở dĩ để Lâm Tập Tập lại cuối cùng là vì cô là đối tượng cần được ‘chăm sóc’ đặc biệt.

Lý Ngọc dù vẻ mặt đầy cảm thông, nhưng cũng không dám động đậy, chỉ có thể ném cho Lâm Tập Tập một cái nhìn tự cầu phúc.

Tình đồng chí cách mạng này cũng thật quá mong manh, hoàn toàn không chịu nổi thử thách của cơn gió tà ác này!

Thấy cầu cứu không được, Lâm Tập Tập chỉ có thể tự cứu mình, bèn nở một nụ cười nói: "Anh, anh giàu như thế, sao có thể dễ dàng bị phá sản chứ? Anh cũng quá coi trọng em rồi."

Lâm Kính Đình tiến thêm vài bước, lạnh lùng chỉ vào cô quát: "Lâm Vãn Nhi, là anh đã quá coi thường em rồi, mới để lộ dấu riêng ở nhà, kết quả là em cầm nó đi gây chuyện ở Long Cung, bây giờ Long Cung xong rồi, bước tiếp theo em định gây chuyện ở Thiên Cung à? Em nghĩ không ai trị được em phải không?!"

Ô hay, trực tiếp ví cô thành Tôn Ngộ Không rồi.

Lâm Tập Tập cũng theo nhịp độ của anh ấy lùi thêm vài bước, gần như lùi vào phòng ăn, vừa lùi vừa cắn răng nói: "Đâu... đâu có nghiêm trọng như thế? Nếu em là Tôn Ngộ Không, thì anh chắc chắn là Như Lai Phật Tổ, chuyên môn trấn áp em."

Lâm Kính Đình cười lạnh: "Anh đâu phải Như Lai Phật Tổ, anh chính là tảng đá, em vừa nhảy ra đã trực tiếp làm anh nổ tung rồi!"

Những người đứng phía sau quan sát: … 

Cuộc cãi vã này chẳng phải hơi lệch hướng sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-tieu-thu-phan-dien-thoi-dan-quoc/chuong-89.html.]

Nhìn Lâm Tập Tập không ngừng lùi lại, Lâm Kính Đình tức giận nói: "Em đứng lại cho anh!"

"Em đứng lại rồi anh định làm gì?"

"Tất nhiên là đánh em!"

Hina

"Vậy em đứng lại làm gì!"

Lâm Kính Đình: … 

Chỉ thấy anh ấy giơ tay xoa đầu trọc của mình, mắng: "Đồ nhóc con, em làm sai còn lý lẽ hả? Đứng lại cho anh!" Anh ấy vừa hét xong, đột nhiên tăng tốc lao về phía cô.

Mọi người bị hành động đột ngột của anh ấy dọa sợ, kêu lên.

Lâm Tập Tập giật mình nhảy lên, quay người chạy thục mạng, vừa chạy vừa la: "Quân tử động khẩu không động thủ, có gì chúng ta ngồi xuống nói chuyện được không?"

Lâm Kính Đình tăng tốc, mắng: "Anh từ trước đến giờ không phải quân tử, đứng lại cho anh!"

Phòng ăn thực ra cũng không lớn, trung tâm có một bàn tròn lớn dành cho mười hai người, Lâm Tập Tập không còn cách nào khác, chỉ có thể bắt đầu chạy vòng quanh bàn, nhất thời hai người đều thở hổn hển, nhưng không ai chịu thua dừng lại.

Nhưng Lâm Kính Đình lớn tuổi hơn rõ ràng đã yếu thế, hai người chạy quanh bàn mấy vòng, không chỉ mệt mà còn chóng mặt, Lâm Kính Đình không còn sức hét nữa, chỉ có thể há miệng thở hồng hộc, còn Lâm Tập Tập dù cũng thở nhưng vẫn có thể nói: "Mệt quá, anh, chúng ta nghỉ năm phút được không?"

Lâm Kính Đình run run chỉ vào cô: "Em còn không nhanh dừng lại, anh sẽ xử lý theo gia pháp!"

Lâm gia có gia pháp gì, sao cô không biết chút nào!

Hai người lại chạy thêm vài vòng, tốc độ đuổi bắt rõ ràng đã giảm xuống, gần như là đi bộ, Lâm Tập Tập nhìn đầu trọc của Lâm Kính Đình đỏ bừng như màu gan heo, biết chạy tiếp cũng không phải cách, đừng để thực sự làm ông anh cuồng em gái này mệt quá mà xảy ra chuyện.

Vì vậy, cô quyết tâm, c.h.ế.t thì chết!

Chỉ thấy cô đột ngột phanh gấp, sau đó ngồi bệt xuống đất, cố ép ra hai giọt nước mắt kêu lên: "Em không chạy nữa, anh đánh đi, anh đánh c.h.ế.t em đi, mẹ ơi... sau này mẹ sẽ không còn thấy Vãn Nhi nữa đâu! Hu hu hu..."

 

 

Loading...