Đại Boss Muốn Câu Dẫn Tôi - Chương 17-22 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-07-03 01:15:22
Lượt xem: 743

17

 

Cuối cùng, Giang Kỳ vẫn ở lại.

Kỳ Trác sa sầm mặt mày, nhìn Giang Kỳ với ánh mắt như muốn g.i.ế.c người.

Sáng sớm hôm sau, Giang Kỳ với mái tóc như tổ chim, phát ra tiếng hét chói tai.

Tôi dụi dụi mắt, cô ta xông vào phòng tôi, quầng thâm mắt rất nặng.

“Khương Du Du, tôi đi đây, người nhà cô, là quỷ đó.”

Giang Kỳ đến một cách hùng hổ, đi cũng rất dứt khoát, rốt cuộc là Kỳ Trác đã làm chuyện xấu gì…

Trước khi rời đi, cô ta còn nhắc nhở tôi một câu “Hãy cẩn thận với hệ thống mất liên lạc.”

Tâm trạng Kỳ Trác rất tốt, nói hắn đã làm món trứng ốp la hình trái tim. Vừa mới ra khỏi phòng, đã bị hắn chặn ở cửa hôn ngấu nghiến.

“Anh Kỳ Trác, sao cậu ấy lại đi rồi? Sao anh lại đuổi cậu ấy đi?”

Kỳ Trác rất giỏi giả vờ vô tội, thản nhiên nói: “Có lẽ cô ấy rất biết điều, không muốn quấy rầy thế giới hai người của chúng ta.”

【Hừ, trà xanh c.h.ế.t tiệt, nếu còn không đi, cô ta sẽ biết thế nào là hối hận.】

【Du Du chỉ có thể là của tôi!】

Tôi véo má hắn một cái, Kỳ Trác, còn lợi hại hơn tôi tưởng tượng… Không hổ danh là người khiến Cục Quản Lý Thời Không phải kiêng dè.

 

18

 

Trường tổ chức hoạt động du lịch mùa thu, địa điểm là một trang viên trên núi. Số lượng người không nhiều lắm, phần lớn là những người trong hội tự phát tham gia.

Tôi và Kỳ Trác xách theo túi lớn túi nhỏ lên xe buýt du lịch của trường, Tô Thiển đã đến từ sớm. Chu Quyết, người tôi đã lâu không gặp, cũng ở đó, khác với hình ảnh cà lơ phất phơ thường ngày, trong mắt hắn còn sót vài phần u ám, hung ác.

Cảm giác cả người u ám, lạnh lẽo, Kỳ Trác xoay mặt tôi lại, ấn vào người hắn, có thể nhìn thấy đường quai hàm quyến rũ của hắn.

“Du Du, nghỉ ngơi một chút đi, còn một chặng đường dài nữa.”

Tôi tìm một tư thế thoải mái trên vai hắn để ngủ.

【Cô ấy đã nhìn người đàn ông khác rất nhiều lần.】

【Là tôi không đủ quyến rũ sao?】

【Lại là tên Chu Quyết đáng c.h.ế.t kia.】

Tôi vỗ vỗ tay hắn, hy vọng hắn có thể im lặng một chút.

Sau khi dựng lều xong, chúng tôi bắt đầu thưởng ngoạn phong cảnh núi non. Tô Thiển kéo tôi đi chụp ảnh để lại Kỳ Trác và Chu Quyết phía sau.

Tô Thiển mải mê chụp ảnh con bướm nhỏ, nháy mắt một cái, đã không thấy đâu nữa.

Tôi quay người lại, cũng không thấy bóng dáng Kỳ Trác và Chu Quyết đâu, giống như trong nháy mắt, tất cả mọi người đều biến mất.

Đi lòng vòng mấy vòng, tôi nhận ra, mình đã rơi vào vòng lặp. Nơi này đã trở thành một không gian khép kín. Tôi bắt đầu đứng im tại chỗ.

Trên cầu thang đá của con đường nhỏ trên núi, người đang đi tới là Chu Quyết. Ánh mắt hắn có chút trống rỗng.

“Khương Du Du, đi theo tôi.”

Tôi khoanh tay nhìn hắn: “Đã lâu không gặp, Chu Quyết.”

Hay nói đúng hơn là— “Hệ thống.”

 

19

 

Hắn ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn tôi.

“Không ngờ, chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh này.” Hắn mím môi, đáy mắt đỏ ngầu.

“Khương Du Du, đi theo tôi, từ bỏ chấp niệm không nên có của cô đi.” Hắn dần dần tiến lại gần tôi.

“Hệ thống, rõ ràng là cậu đã đưa tôi đến đây, tôi cũng coi như đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ rồi. Tại sao lại ép tôi phải rời đi. Hay nói đúng hơn là, mục đích của cậu không còn là bảo vệ cốt truyện nữa. Cậu đã phản bội Cục Quản Lý Thời Không.”

“Chu Quyết.” Trong mắt lóe lên tia sáng u ám, đáy mắt tràn đầy nhu tình, nhưng lại ẩn chứa sự tàn nhẫn và lạnh lùng vô hạn.

“Đương nhiên là vì em, Du Du của tôi. Chúng ta là một cặp trời sinh, lần truyền tống nhầm lẫn đó, em đã đánh mất ý thức về sự tồn tại của tôi, lại nảy sinh tình cảm khác thường với Kỳ Trác. Em không còn là Du Du của tôi nữa, em đã phá vỡ phong ấn ký ức, em yêu hắn ta rồi.”

Hắn nghiến răng nghiến lợi, khóe miệng nhếch lên nụ cười tàn nhẫn, đáy mắt tràn đầy điên cuồng.

“Các người đều đáng chết. Tôi đã phong tỏa thế giới này, không ai có thể vào, cũng không ai có thể ra, nếu em chết, Kỳ Trác cũng đừng mong sống yên ổn. Thật tốt, tất cả cùng hủy diệt đi.”

 

20

 

“Đừng mong chờ Kỳ Trác đến, em vẫn luôn lừa dối hắn ta, rất xin lỗi, hắn ta đã biết tất cả rồi.”

Tôi lùi về sau: “Anh ấy sẽ đến, nhất định sẽ đến.”

Bàn tay hắn vuốt ve cổ tôi, sự tức giận không thể che giấu khiến hắn vô thức siết chặt tay.

Trước mắt tôi tối sầm lại, tôi hình như nhìn thấy Kỳ Trác có năm đầu.

Chu Quyết lập tức quỳ một gối xuống đất, muốn đứng dậy, nhưng lại không sao đứng dậy nổi.

Kỳ Trác ôm lấy tôi, trên mặt đầy vẻ đau lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-boss-muon-cau-dan-toi/chuong-17-22-hoan.html.]

“Du Du ngoan, để anh xử lý cậu ta trước.”

Tôi có chút chột dạ, Kỳ Trác sẽ không trách tôi lừa dối anh ấy chứ.

【Chờ lát nữa rồi phạt em.】

Giọng nói trầm thấp vang lên đầy quỷ dị: “Gan cậu lớn lắm, người của tôi, cậu cũng dám động vào.”

Giang Kỳ xuất hiện bên cạnh giống như chân chạy vặt, có chút lắp bắp: “Boss, bình tĩnh, bình tĩnh, nếu thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t nam chính, thế giới này sẽ sụp đổ mất. Là lỗi của hệ thống số 66.”

 

21

 

Boss?

Cảm thấy đầu óc choáng váng, đúng là chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra.

Boss của Cục Quản Lý Thời Không là một tên… điên không màng thế sự, làm theo ý mình. Sao lại là Kỳ Trác chứ!?

Trong lúc mơ màng sắp ngất xỉu, tôi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Kỳ Trác.

Lần nữa tỉnh lại, tôi đã trở về phòng ngủ trong biệt thự, Giang Kỳ ở bên cạnh nhìn tôi chằm chằm.

Thấy tôi tỉnh lại, cô ta kích động đến mức nước mắt nước mũi tèm lem.

“Du Du à, nếu cậu còn không tỉnh, thì ông trời cũng bị người đàn ông của cậu lật tung mất.”

Tôi nhìn sang Kỳ Trác đang đứng bên cạnh, khóe mắt hắn đỏ hoe, cố chấp không nói lời nào.

【Cuối cùng cũng tỉnh rồi.】

【Cô ấy nên lại đây hôn tôi một cái, làm nũng một chút, tôi sẽ tha thứ cho cô ấy.】

【Không được, tôi cũng dễ dỗ dành quá rồi, tôi không cần mặt mũi sao?】

【Hừ, trừ khi cô ấy hôn tôi một trăm cái.】

Tôi nhìn người đàn ông đang đứng đó lẩm bẩm, đi về phía hắn, đôi chân quá mỏi, không còn sức, thành công kéo người đàn ông ngã xuống làm đệm thịt.

Giang Kỳ lập tức chuồn mất.

“Du Du.”

Giọng nói khàn khàn đang cố gắng kìm nén cơn sóng ngầm mãnh liệt.

“Anh Kỳ Trác, Du Du thích anh.”

Kỳ Trác lập tức ôm tôi lên, dụ dỗ: “Ngoan, ngồi lên trên một chút. Anh yêu em.”

 

……

 

22

 

Sáng hôm sau tỉnh lại, tôi nhìn người đàn ông đang cố gắng lấy lòng, quay lưng về phía hắn.

“Du Du ngoan, Du Du tốt. Là anh sai rồi.”

【Chuyện như vậy, nhất định là càng luyện càng giỏi, dỗ ngọt cô ấy trước đã.】

Tối hôm đó, Kỳ Trác nhìn cánh cửa bị khóa chặt, chìm vào trầm tư. Kết cục của hệ thống số 66 như thế nào thì tôi không biết, chắc chắn là sẽ không dễ chịu.

Kỳ Trác có thể thức tỉnh lại ý thức của chính mình, cũng là nhờ sự kích thích của hắn.

Người ta nói boss của Cục Quản Lý Thời Không là nhân vật cực kỳ nguy hiểm ở thế giới khác, cho nên để hắn quản lý Cục Quản Lý Thời Không, Kỳ Trác lại không muốn, chỉ muốn chơi bời.

Bắt đầu xuyên qua các không gian, thời gian khác nhau, mỹ danh là trải nghiệm cuộc sống, nhưng thực chất là không ít lần phá hoại hệ thống và người sửa chữa.

Đúng là một tên đại ma đầu xấu tính nhưng ai dám chọc vào hắn, kết quả tự mình nhảy vào hố. Thậm chí không muốn bước ra.

Lúc nhỏ, khi tôi vừa mới rời khỏi hặn, thế giới này thật sự đã dậy sóng. Hắn quậy cho long trời lở đất, gây ra náo động lớn.

Càng nghĩ càng tức, bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi.

Trùng hợp thay, tôi lại đến thế giới này.

Tôi từng hỏi hắn: “Ba ngàn thế giới, nếu như anh thật sự không tìm thấy em thì sao.”

Hắn mỉm cười: “Du Du, cho dù như thế nào, chỉ cần một ánh mắt, anh có thể nhận ra em.”

【Hừ, những kẻ ngăn cản tôi, đều phải chết.】

“Vì lòng em luôn hướng về anh.”

Vừa nói, hắn vừa cau mày: 【Chẳng lẽ cô ấy muốn chạy trốn, không được, tôi phải tăng tốc, muốn giữ vợ thì phải có con.】

Tôi giật giật khóe miệng, sau đó bịt miệng hắn lại. Ngày đầu tiên tôi và Kỳ Trác trở về Cục Quản Lý Thời Không đã nhận được rất nhiều quà.

Yêu cầu duy nhất là để tôi trông chừng Kỳ Trác cho tốt, đừng để hắn gây chuyện nữa.

Tôi bày tỏ sự thông cảm. Chuyện vuốt lông này, tôi giỏi nhất. Đương nhiên, chuyện tự thôi miên bản thân, hắn cũng giỏi nhất.

Vũ trụ bao la, biển người mênh mông, tôi vẫn đang đợi hắn.

 

Hoàn.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...