Chạm để tắt
Chạm để tắt

CUỘC TÁI NGỘ CỦA NHỮNG NGƯỜI YÊU NHAU - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-19 01:09:38
Lượt xem: 961

Bà ấy nói: "Đường Âm, Như Như sắp đính hôn với Hạ Vấn Tân rồi, nó rất thích cậu ấy, sau khi con ra tù, con có thể rời khỏi đây không, tránh cho nhà họ Hạ phát hiện ra chuyện quá khứ."

 

Hạ Vấn Tân. Đại công tử nhà họ Hạ.

 

Trong tù cũng có ti vi, thỉnh thoảng tôi cũng nghe về chuyện tình sâu đậm của Tống Như và Hạ Vấn Tân. 

 

Người ta nói, Hạ Vấn Tân là một công tử phong lưu nổi tiếng trong giới, nhưng vì Tống Như mà thay đổi, bước vào giới giải trí mà anh ta khinh thường nhất, mở đường cho cô ấy, đưa cô ấy các mối quan hệ và tài nguyên, tự tay trao giải thưởng cho cô ấy.

 

Đôi khi, tôi cũng ghen tị với Tống Như. Ghen tị vì cô ấy có cha mẹ yêu thương, có bạn trai chiều chuộng, chỉ trong hơn hai mươi năm ngắn ngủi, cô ấy đã có được cả sự nghiệp lẫn tình yêu.

 

Không giống tôi. Không có cha mẹ, không có sự nghiệp, không có người yêu. Cũng chẳng có ai yêu tôi.

 

03

 

Chuyện tôi lấy Hạ Vấn Tân vốn dĩ là một bất ngờ.

 

Sau khi bị sa thải, tôi trở về quê nhà, làm phục vụ trong một nhà hàng. Rất bận rộn.

 

Tôi không biết anh ta đã nghe tin từ đâu, khi tìm được tôi, tôi đang bưng bia cho khách. 

 

Người đàn ông uống quá nhiều rượu, tay chân không đứng đắn, tôi nhíu mày tát anh ta một cái, người đàn ông giận dữ, đá tôi ngã xuống đất. Bia và thức ăn đổ lên người tôi, nóng rát.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Người đàn ông vẫn chưa nguôi giận, vừa chửi bới vừa muốn động tay, nhưng ngay sau đó anh ta im bặt. 

 

Tôi mở mắt ra, nhìn thấy ánh mắt sáng ngời như sao của người đàn ông đó, Hạ Vấn Tân khẽ cười, nhưng là nụ cười lười biếng, không có chút chân thành:

 

"Tống Đường Âm, em thực sự ở đây à."

 

Tôi đứng lên, phủi những mẩu thức ăn trên người, gật đầu rồi định vòng qua anh ta mà rời đi. 

 

Nhưng vừa đi được hai bước.

 

Thì nghe thấy giọng nói của anh ta vang lên từ phía sau:

 

"Nhìn em thảm hại thế này, có muốn lấy anh không?"

 

Tôi kinh ngạc quay đầu nhìn anh ta: "Cuối cùng anh cũng điên rồi à?"

 

"Anh nghiêm túc đấy."

 

Hạ Vấn Tân đánh giá tôi một lượt, ánh mắt đen thẳm, không thấy chút cảm xúc nào, nhưng giọng nói lại rất nghiêm túc: "Nói thật với em, anh bị em gái em đá rồi, tâm trạng không tốt, mà em bị nhà họ Tống ép đến mức này, chúng ta cũng tạm coi là liên minh của những người bị hại."

 

Đèn đường vàng vọt, chớp tắt vài cái rồi cuối cùng đã hỏng.

 

Tôi không nhìn rõ gương mặt anh ta, chỉ nghe thấy anh cười khẩy một tiếng, khói thuốc trên môi anh lấp lóe một tia sáng đỏ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-tai-ngo-cua-nhung-nguoi-yeu-nhau/chuong-2.html.]

 

"Dù sao bây giờ em cũng chẳng còn gì cả, lấy anh đi, em chẳng thiệt thòi gì, sợ cái gì chứ."

 

Tôi suy nghĩ một lúc.

 

Không nói gì.

 

Anh ấy lặng lẽ chờ đợi tôi.

 

Cho đến khi cơn gió lạnh thổi qua, tôi theo phản xạ rùng mình một cái, Hạ Vấn Tân cởi chiếc áo khoác cao cấp đặt lên vai tôi.

 

Trong chốc lát, tôi cảm nhận được mùi t.h.u.ố.c lá nhè nhẹ từ hơi thở của anh.

 

Tôi nói:

 

"Được."

 

04

 

Khi tin tức về đám cưới lan ra, mọi người đều kinh ngạc.

 

Họ đều nói rằng Hạ Vấn Tân cưới tôi chỉ để chọc tức Tống Như.

 

Trong lễ cưới, khi Hạ Vấn Tân nói "đồng ý", tôi để ý thấy Tống Như dưới khán đài khóc đỏ cả mắt, mất bình tĩnh rời khỏi buổi lễ. Tôi liếc nhìn người đàn ông, nhưng anh ta chỉ cười, không thèm nhìn cô ta lấy một lần.

 

Cứ như thể chưa từng yêu, như thể thực sự không quan tâm.

 

Sau khi kết hôn, Hạ Vấn Tân đối xử với tôi rất tốt. Anh sắp xếp cho tôi một công việc làm thư ký, để chúng tôi luôn bên nhau.

 

Tôi hỏi lý do, anh ấy chỉ cười cợt nhả:

 

"Không yên tâm để một đại mỹ nhân ở nhà, sợ trộm sẽ cướp mất em, khi đó anh sẽ mất sự trong trắng, chẳng phải thiệt thòi lớn sao."

 

Tôi cười anh không đứng đắn.

 

Cũng chẳng buồn tranh cãi với anh ta.

 

Những năm ở tù, tôi chịu quá nhiều đau khổ, cơ thể không chịu nổi bất kỳ cơn bệnh nào. Cảm cúm thông thường đối với người khác, đặt lên người tôi lại trở thành bệnh nặng.

 

Hạ Vấn Tân mời nhiều bác sĩ danh tiếng đến chữa trị cho tôi, tôi mới khỏe lên chút ít. Bên giường bệnh, anh nắm tay tôi, nghiêm túc và thành kính: "Tống Đường Âm, anh đã mua em rồi, mạng của em là của anh, em không được c.h.ế.t trước anh đâu!"

 

Lời nói trẻ con.

 

Nhưng nhìn vào ánh mắt đượm buồn của anh ta, cuối cùng tôi cũng gật đầu.

 

Loading...