Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Công chúa nhiếp chính - Chương 12: Hoàn + Ngoại truyện 1

Cập nhật lúc: 2024-09-05 11:20:48
Lượt xem: 447

Ánh trăng len qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt thoáng hiện vẻ yếu ớt của Du Hựu Thanh. Người đàn ông này, vốn luôn lạnh lùng tựa như tiên nhân, giờ đây lại giống như một chàng trai tầm thường, với tình yêu đơn giản, sẵn sàng dốc cả trái tim ra trước mặt người mình yêu, mong nàng đáp lại.

Ta đột nhiên nhận ra rằng, trong mối quan hệ này, Du Hựu Thanh mới là người đánh cược. Hắn đặt cược cả tiền đồ của mình, nhưng lại chẳng có được chút cảm giác an toàn nào.

"Du Hựu Thanh." Khi ta mở miệng, ta mới phát hiện giọng mình đã mang theo tiếng nghẹn ngào.

"Chiêu Chiêu, đừng khóc." Du Hựu Thanh hoảng hốt, tự trách, "Ta không đến để làm nàng khóc."

Như chợt nhớ ra mục đích ban đầu khi đến đây, hắn lúng túng tháo dải buộc tóc ra, cười cười nhìn ta, "Công chúa, hạ quan không có ân cứu mạng, hôm nay đến đây không phải để báo ân."

"Hạ quan đến đây, là để tự tiến cử mình."

"Xin công chúa đừng từ chối."

Xin lỗi mọi người, ta chỉ là một phàm nhân, tình cảnh trước mắt với mái tóc đen dài buông xuống, áo choàng nửa hở của Du Hựu Thanh, khiến ta chẳng còn chút cảm động hay tự trách nào, đầu óc ta chỉ nghĩ đến những chuyện không đứng đắn.

Sau một hồi mây mưa, ta lười biếng tựa vào hắn, cười khẽ: "Du đại nhân, thật là quá mức táo bạo."

"Chiêu Chiêu." Du Hựu Thanh đỏ bừng mặt vì xấu hổ khi cơn say rượu qua đi.

"Không sao, Du Hựu Thanh, ta thích ngươi như vậy." Ta hôn nhẹ lên hắn, "Ta yêu ngươi."

Hắn ngẩn người, một lúc sau mới khàn giọng gọi liên tục: "Chiêu Chiêu."

Tiếng gọi làm ta mệt đến nhũn cả người.

---

Khi Triệu Cẩn mười tuổi, ta và Du Hựu Thanh đã ở bên nhau gần bốn năm.

Ta nghĩ rằng lúc này Triệu Cẩn đã có thể đảm đương được nhiều việc. Lúc ấy, Diêu Dật đã nắm quyền kiểm soát nửa Diêu Gia, ta cũng không cần giấu giếm nữa, bèn lật ngửa gần hết các quân bài, cùng Du Hựu Thanh ra tay đè bẹp các thế gia.

Ngày Diêu đại nhân dâng tấu xin từ chức, chúng ta đều rất vui vẻ. Du Hựu Thanh hỏi ta: "Điện hạ sao lại nóng lòng đến vậy?"

Ta ung dung đáp: "Vì bản cung muốn gả chồng rồi."

Anan

Triệu Cẩn đã sớm nhận ra sự thân mật giữa chúng ta. Dù còn nhỏ tuổi, nhưng hắn đã sớm thoát khỏi sự ngây thơ của một đứa trẻ, chỉ khẽ mỉm cười rồi cau mày hỏi: "Lão sư định trở thành phò mã của hoàng tỷ sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cong-chua-nhiep-chinh/chuong-12-hoan-ngoai-truyen-1.html.]

"Không phải." Ta chỉ vào mình. "Là ta muốn gả đi."

"Ngươi cứ coi như lần này hoàng tỷ nhờ ngươi."

"Điện hạ." Du Hựu Thanh vội trách, rồi giọng dịu lại, "Nàng đừng uất ức chính mình, nay đại cục đã định, ta..."

"Đừng, đừng, đừng. Triệu Cẩn vẫn cần ngươi, còn ta, ta sớm đã chẳng muốn làm nữa rồi." Ta cười nói.

Bao nhiêu năm làm "nhân viên công vụ," cuối cùng cũng đến lúc nghỉ hưu, ta thực sự cảm thấy muốn khóc vì vui sướng.

"Huống hồ Du Hựu Thanh, ngươi lo nhanh chuyện ba mối sáu lễ đi." Ta thúc giục hắn. "Đến lúc đó nếu ta mặc hỉ phục không đẹp, ta đánh c.h.ế.t ngươi."

"Cái gì?" Hắn ngơ ngác một hồi lâu, sau đó mới nhìn xuống bụng ta.

Lần này, tin đồn tài tử giai nhân, công chúa mang thai... đã thành sự thật rồi.

(Chính văn kết thúc)

 

Ngoại truyện 1 - Du Hựu Thanh

1.

Trước khi gặp Chiêu Chiêu, ta chỉ được dạy cách làm một quân tử và một trung thần. Nhưng sau khi gặp nàng, ta học cách trở thành chính mình.

Trở thành Du Hựu Thanh.

Hiểu điều nàng mong muốn, biết điều nàng khát khao.

 

2

Lần đầu tiên Du Hựu Thanh gặp Đoan Dương công chúa, hắn bị thức ăn cá tạt thẳng vào người.

Nàng tựa vào lan can, nở nụ cười áy náy với hắn. Nghe thấy lời chế giễu của hoàng huynh, nàng tức giận lườm hắn một cái, hoàn toàn không có dáng vẻ kiêu ngạo của hoàng thất.

Lúc đó, Du Hựu Thanh chỉ khẽ liếc một cái, không để tâm. Nàng không cố ý, việc này coi như bỏ qua.

Loading...