Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cố Tri Nghi - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:12:55
Lượt xem: 329

(29)

Cục diện hôm nay biến hóa kỳ lạ, phương pháp phá giải duy nhất, là Tuyên Vương.

 

Hắn trời sinh tính đạm bạc, ngày thường vân du tứ hải.

 

Nguyễn Mộc Tình gặp nạn, hắn hẳn là biết.

 

Mọi người khắp nơi đều đang tìm hắn, nếu xuất hiện, nhất định sẽ bị Cố Tri Hành "mời" tiến cung.

 

Khả năng lớn nhất, chính là hắn trốn ở nơi nào đó rình mò thời cơ.

 

Thánh Thượng hôn mê bất tỉnh, ta trước hết phải tìm được Triệu Thừa Huy, ở dưới mí mắt Cố Tri Hành dẫn hắn vào cung trị liệu cho Thánh Thượng.

 

Vấn đề bây giờ là, ta là muội muội Cố Tri Hành, Triệu Thừa Huy chưa chắc đã chịu tin ta.

 

Khi mùa hè đến, Cảnh Minh bên kia đưa tin, Cố Tri Hành nắm được hành tung của Tuyên Vương.

 

Ta lập tức chạy tới chỗ đó, hai nhóm người đang c.h.é.m giết, trong lúc hỗn loạn ta bảo ám vệ cướp Triệu Thừa Huy.

 

Hắn hoảng loạn một lát, rất nhanh trấn định lại

 

"Cô là Cảnh phu nhân? Muội muội Cố Tri Hành?”

 

Ta gật đầu, phản ứng của Triệu Thừa Huy nằm ngoài dự liệu của ta, hắn không có thần sắc sợ hãi hay chán ghét, hai tròng mắt trong suốt như trước.

 

Ta nhất thời tò mò, "Tuyên Vương không sợ sao?”

 

Triệu Thừa Huy nói, "Nếu ngươi cùng Cố Tri Hành cá mè một lứa, vừa rồi sẽ không cứu ta. Cảnh phu nhân tìm ta, hẳn là có ý đồ khác đi?”

 

“Tuyên Vương thông minh, Tri Nghi xấu hổ.”

 

Ta hành đại lễ với Triệu Thừa Huy, kiên định nói: “- Tri Nghi khẩn cầu Tuyên vương cứu thánh thượng, cứu vạn dân khỏi đồ thán.”

 

Triệu Thừa Huy thu lại thần sắc, ta đem kế hoạch của mình nói ra, hắn nghe xong sắc mặt càng thêm nghiêm túc, thật lâu sau mới thở dài nói.

 

"Lại không biết, Cảnh phu nhân cũng là người có gan dạ sáng suốt.”

 

Ta cười khổ nói, "Tuyên vương quá khen. Ta làm tất cả, chỉ là không muốn nhìn thấy Cố Tri Hành từng bước sai lầm, càng là vì bảo vệ Tuyên Bình Hầu phủ. Cha ta hơn nửa đời cúc cung tận tụy vì quân chủ, không nên thua ở những tai ương vô vọng này.”

 

Rất nhanh đã đến ngày hành động, ta đem Tuyên Vương ăn mặc thành tỳ nữ, hắn sinh ra thanh tú, chính là cao một chút.

 

Để không lộ ra manh mối, ngày đó ta đặc biệt mang toàn bộ tỳ nữ cao lớn vào cung, đem Tuyên Vương lẫn vào trong đó.

 

Ta nói với bên ngoài là đến thăm Chiêu Dương, vào cung, có thống lĩnh dẫn ta qua.

 

Trên đường Triệu Thừa Huy lấy cớ lên nhà xí đổi thành trang phục thái giám, lại cầm lệnh bài Cảnh Minh chuẩn bị tốt đi Thái y viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-tri-nghi/chuong-29.html.]

Hắn muốn trước đi xem Thánh Thượng mỗi ngày dùng dược liệu, ta liền sửa lại kế hoạch, để cho hắn nghĩ biện pháp theo đưa thuốc công công cùng đi Tử Thần điện.

 

Lúc mặt trời không còn sớm, Chiêu Dương cười tiễn khách, ta đột nhiên nói.

 

"Tẩu tẩu, ta muốn cùng taaru đi hầu hạ Thánh Thượng uống thuốc."

 

Thần sắc Chiêu Dương trở nên bối rối, "Cái này, như vậy sao được, hoàng huynh không muốn thấy người khác đâu.”

 

“Thánh Thượng không phải còn hôn mê sao? "

 

Ta kéo tay nàng," tẩu tẩu tốt, tẩu để cho ta đi đi.”

 

Nàng chần chừ một lát, không lay chuyển được ta, thở dài.

 

"Được rồi, đến lúc đó muội đừng nhìn lung tung, cũng đừng nói lung tung.”

 

“Được được được, đều nghe theo tẩu”

 

Ta cùng nàng đi Tử Thần điện, bên ngoài có cấm quân nắm tay, hai phiến cửa điện đóng chặt, không giống như là có người đã tới

 

Tim ta đập thình thịch, sợ Triệu Thừa Huy bên kia xảy ra sai lầm, theo lý thuyết Thái y viện đã đưa thuốc tới.

 

Chiêu Dương đưa ra lệnh bài, ta cau mày theo nàng đi vào, đối diện nhìn thấy Triệu Thừa Huy đứng ở một bên, hắn cúi đầu, trên người là trang phục thái giám đỏ sậm.

Mèo không ăn cá

 

Ta thở phào nhẹ nhõm, may mà không xảy ra sơ suất.

 

Chiêu Dương vào trong hầu hạ Thánh Thượng dùng thuốc, ta nháy mắt với Triệu Thừa Huy, ý bảo hắn đừng bỏ lỡ thời cơ.

 

Hắn khẽ gật đầu, lòng ta trầm xuống, trực tiếp đi vào trong phòng.

 

Thánh Thượng nằm trên long sàng, hai mắt nhắm nghiền.

 

Chiêu Dương cầm muỗng nhỏ khuấy thuốc trong chén ngọc, thỉnh thoảng thổi đi hơi nóng bốc lên, ta cười tiến lên.

 

"Tẩu tẩu, ta giúp tẩu nhé."

 

Ta nhân lúc nàng chưa chuẩn bị nhanh chóng vươn tay đoạt lấy bát thuốc, bát thuốc kia rơi xuống đất, Chiêu Dương kinh hô một tiếng, trong phòng nhất thời loạn thành một đống, vội vàng thu dọn, vội vàng xem Chiêu Dương có bị bỏng hay không.

 

Ta vẻ mặt áy náy nói, "Đều là ta không tốt, tẩu tẩu không bị bỏng chứ?"

 

Một bên lặng lẽ dịch bước về phía giường, dùng thân thể che tầm mắt của mọi người, Triệu Thừa Huy thì nhanh chóng đi chẩn đoán bệnh tình của Thánh Thượng.

 

Chỉ chốc lát sau, Triệu Thừa Huy rời đi.

 

Ta đỡ Chiêu Dương, muốn dẫn nàng đến thiên điện thay quần áo, vừa ra khỏi phòng, một giọng nói quen thuộc vang lên.

 

"Muội muội muốn đi đâu?"

Loading...