Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cố Tri Nghi - Chương 26

Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:08:29
Lượt xem: 458

26)

Ngay lúc đó ta yêu hắn như vậy, yêu đến phó thác cả đời, làm sao để ý một mặt khác của hắn.

 

Hắn hao hết tâm tư muốn đem ta nuôi thành tiểu bạch hoa, kết quả nói cho ta biết, hắn yêu hoa hồng đỏ hiểu hắn.

 

Vừa nghĩ tới si tâm của mình bại bởi một chén đồ ngọt, một phần ôn ngôn nhỏ nhẹ, ta liền cảm thấy buồn cười.

 

Ta bảo Cảnh Minh giữ hắn lại một mạng, bất luận hắn trốn ra từ cửa cung nào, đều sẽ gặp được người ta bố trí, sau đó kéo đến trước mặt ta.

 

Vệ Đạc cố gắng chống mí mắt, nhưng tinh thần dần dần trôi qua, giọng nói có vẻ hữu khí vô lực. 

 

Hắn hỏi, "Muội còn nhớ ta từng nói, muốn muội cẩn thận Cố Tri Hành không?”

 

Ta gật đầu, hắn rũ mắt như đang nhớ lại.

 

"Ta từng điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t của muội, bị Cố Tri Hành cản trở, liền đoán được có liên quan đến hắn ta.”

 

Vệ Đạc ngước mắt nhìn ta.

 

"Năm thứ hai sau khi muội chết, nương cuar muội cũng đi. Ta đã xem qua t.h.i t.h.ể của bà ấy, gầy không ra dáng, không giống như bị nhiễm phong hàn.”

 

Trong lòng ta cả kinh, ngay cả nương cũng kéo vào sao?

 

“Vệ Đạc, ngươi biết cái gì, đều nói cho ta biết.”

 

Ta hoảng loạn chạy tới trước mặt hắn, hai mắt nhìn thẳng vào con ngươi Vệ Đạc, ý đồ chắp vá chân tướng kiếp trướ.

 

"Ta biết Cố Tri Hành đẩy ta, nhưng tại sao hắn lại ra tay với nương?"

 

Đó cũng là nương của hắn a.

 

Vệ Đạc cười lắc đầu.

 

"Ta không biết. Ta chỉ biết hôm nay tất cả, đều là hắn báo thù.”

 

Báo thù?

 

Thế nhân đều nói Vệ Phong ta độc ác, lại không biết Cố Tri Hành còn độc ác hơn ba phần. 

 

Không, hắn âm độc, hắn biết dùng khuôn mặt vô hại để lừa người.

 

Vệ Phong nhìn ta, bỗng nhiên cười, dung nhan yêu dã kinh người.

 

“Tri Nghi, ngươi còn không biết chuyện xảy ra kiếp trước sao?”

 

Hắn chậm rãi nằm xuống xe, hai mắt nhìn đỉnh xe ngựa.

 

"Kiếp trước... Kiếp trước chính là một giấc mộng hoàng lương. Khi đó người ngồi ở vị trí bên trái, không phải ta, là Cố Tri Hành. Hắn nắm đại quyền, kết giao bè bạn, Thánh Thượng vô cùng kiêng kỵ hắn, liền trọng dụng ta đến đối phó hắn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-tri-nghi/chuong-26.html.]

 

“Cố Tri Hành uy h.i.ế.p A Tình đổi thân phận vào tướng phủ, kì thực muốn đem nàng đến uy h.i.ế.p ta. Sau đó ta tìm được thư hắn và phiên vương liên lạc, liên hợp với một ít đại thần khắc hắn có ý đồ mưu phản, làm cho hắn vội vàng chạy về phiên địa. Thánh thượng lệnh cho ta đuổi theo, ta cùng hắn rơi xuống vực, mở mắt ra liền trở lại ba ngày trước khi muôi cập kê.”

 

Ta nói, "Hôm đó Cố Tri Hành cũng tới.”

 

Đôi mắt Vệ Đạc chợt sáng lên, rất nhanh lại tối sầm lại, tự giễu nói.

 

"Đúng, sau này ta mới biết được. Hắn che giấu quá tốt, bất luận là thần sắc, hoặc là phong cách hành sự đều là bộ dáng thời niên thiếu, chậm rãi làm cho ta hạ thấp cảnh giác với hắn. Hắn làm tất cả những chuyện này, đều là vì để cho ta đi con đường kiếp trước của hắn, nếm thử oán hận kiếp trước của hắn.”

 

“Đời này, ta nhận thua. Ta tự phụ, tín nhiệm A Tình.”

 

“Tháng trước Nguyễn Mộc Tình bị Thái hậu chiêu tiến cung, không ai biết nàng đã trải qua chuyện gì.”

 

“Nhưng theo lời Vệ Đạc vừa rồi, nàng hẳn là truyền lại tin tức giả, trợ giúp chuyện Vệ Đạc cử binh tiến cung.”

 

Chân tướng đang chậm rãi vạch trần, thân thể của ta khó có thể thừa nhận nội tâm nặng nề, run rẩy ngã ngồi trên mặt đất, bên tai "Ong" một tiếng nổ tung từng trận trường minh.

 

sinh mệnh Vệ Đạc đang trôi qua, hắn trọng thương khó lành, dược thạch vô y, mới vừa rồi đã là mạnh mẽ chống đỡ nói chuyện.

 

Hắn treo thở ra một hơi,.

 

"Cái c.h.ế.t của ta có thể cởi bỏ một ít khúc mắc trong lòng muội. Đừng để thù hận khống chế nữa, Tri Nghi, ta hy vọng muội có thể hạnh phúc.”

 

“Sẽ, cả đời này không gả cho ngươi , ta rất hạnh phúc.”

 

Ta bật cười, nước mắt chảy ròng ròng, "Cảnh Minh đối với ta rất tốt, Vệ Đạc, hắn cho ta sự tôn trọng mà ta muốn.”

 

Vệ Đạc cười gật đầu, "Vậy là tốt rồi.”

 

Đêm từ biệt viện Vệ Đạc trở về Hầu phủ, đêm Cảnh Minh khoát tay lên tay ta, ta nhận ra kiếp trước rơi xuống nước, cũng là Cảnh Minh cũng nhảy xuống nước cứu giúp.

 

Lúc ta rút tay về, Cảnh Minh nói, đã điều tra rõ người đánh ngựa đẩy ta xuống nước ở Trấn Quốc Công phủ là người của Cố Tri Hành, còn lấy ra mấy tờ chứng cứ.

 

Sau đó đều là diễn cho Cố Tri Hành xem, ta muốn mượn tay Cố Tri Hành trừ Vệ Đạc, cũng muốn thăm dò ý định ban đầu của Cố Tri Hành.

 

Vệ Đạc đã không chống đỡ được, hắn khẩn cầu.

 

"Tri Nghi, muội tiễn anh đoạn đường cuối cùng, được không?”

 

Mèo không ăn cá

Khi chủy thủ đẩy vào n.g.ự.c hắn, trong đầu ta tất cả đều là thiếu niên cõng ta xuống núi trong ánh chiều tà.

 

Khi còn nhỏ chơi Cửu Liên Hoàn, ta vẫn không giải được, hắn tức giận chống nạnh.

 

"Đồ ngốc Tri Nghi, muội ngốc như vậy, cũng chỉ có ta dám lấy.”

 

Vệ Phong thở ra một hơi cuối cùng, vĩnh viễn nhắm mắt lại.

 

Hắn sẽ không được tái sinh, ta biết.

Loading...